Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Sau đó Sở Phong như tự xét lại, nói: “Phải kín tiếng, hiện tại còn không thể quá tự phụ, đặt cho mình một mục tiêu nhỏ trước, đó chính là... Đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, sau đó lại suy xét đến... Đánh khắp bầu trời!”
Nhưng nếu có người khác ở chỗ này thì nhất định sẽ không biết nói gì. Nhìn thế nào, ngươi cũng không phải dạng người kín tiếng và tự xét lại, mà bành trướng phô trương đến mức suýt bị đánh cho tàn phế.
“Rốt cuộc trong chư thiên còn có bao nhiêu đẳng cấp, bao nhiêu bí mật, trên Võ Phong Tử còn Tổ Lão Phong Tử, Đạo Phong Tử hay không, rốt cuộc lão cũng được người khác dạy dỗ ra, còn có sinh vật cấp hoá thạch sống nào chưa xuất thế hay không?”
Trừ điều này ra, hắn cũng suy xét tới đại âm phủ và con đường tiến hóa khác, từ trước tới nay luôn cảm thấy thiên địa đang lay động, như là có đại khủng bố vô thượng khó lường sắp buông xuống.
Ngoài ra còn có sương xám quỷ dị khó lường phía sau luân hồi, ở cuối Hồn Hà… một khi miệt mài theo đuổi thì có thứ yêu dị đáng sợ nào đólàm dao động căn cơ thời không muôn đời.
Ngoài ra, khi nghĩ đến nguy hiểm nhất định xảy ra khi trở thành cấp Đại Vũ, hắn cũng lạnh cả người một lúc lâu, ai mà biết đụng vào lĩnh vực này cũng sẽ kích thích điềm xấu, biến thành quái vật khó có thể nói ra.
Đặc biệt là khi nghĩ đến có lẽ rất nhanh hắn có thể đến cảnh giới này, hơn nữa nếu là Đạo Quả song Đại Vũ thì quả thực không thể tưởng tượng ra sẽ xảy ra cái gì, tình cảnh kia phỏng chừng sẽ đáng sợ đến hù chết người.
“Ta nhất định có thể chịu đựng, cái gì mà không thể diễn tả, cứ đánh nổ tất cả, đến lúc đó bất cứ quỷ dị nào dám đến gây chuyện cũng không làm khó dễ được ta, trái lại, ta mới là điềm xấu lớn nhất của các ngươi!”
Sở Phong lẩm bẩm, thêm tự tin cho mình, kiên định lòng tin.
Hắn lao lên trên không, một bước đã bước ra núi non, nhìn xa mặt đất mênh mông vô tận của dương gian, trong nhất thời dâng lên hào tình vạn trượng, từ đây đã không còn cố kỵ, tận tình lột xác, sắp sửa đánh ngang các bá chủ và hào kiệt.
Cuối cùng, trên một ngọn núi cao chọc trời, hắn biến mất, lợi dụng Tràng Vực bắt đầu xuyên nhanh tới đích đến.
Một đại đô thị hiện đại, cao tòa nha chọc trời đứng sừng sững, sáng ngời lóng lánh, thỉnh thoảng đĩa bay qua không trung, giống như sao băng đánh vỡ màn đêm yên lặng.
Thỉnh thoảng rất nhiều phi hành khí xuyên qua trời cao, càng làm đô thị này tràn ngập sắc thái khoa học viễn tưởng.
Sở Phong cảm thán, dương gian có văn minh thần ma đáng sợ, còn có văn minh khoa học kỹ thuật siêu cấp, các châu khác nhau thì phát triển theo những hướng khác biệt, mới lột xác xong mà đi vào đại đô thị hiện đại như vậy khiến hắn có cảm giác thời gian hỗn loạn, không gian thác loạn.
Rất nhanh, hắn chợt lóe lên không, tiến vào thành thị, không lâu sau đó thì kết nối mạng rồi đổ bộ vào một trang web đặc thù, liên lạc với thế lực hắc ám tên là tổ chức Phù Đế.
Đây là một thế lực to lớn mà năm đó lão cổ lưu lại, năm đó đại ca của hắn là Lê Đạt đánh khắp dương gian vô địch thủ, tất nhiên lão cổ cũng nước lên thì thuyền lên, có uy danh hiển hách.
Nhưng sau đó Lê Đạt chết bất đắc kỳ tử, chết không rõ ràng, tất nhiên những người có liên quan đến hắn ta cũng không có kết cục tốt, bị người hác theo dõi.
Lão cổ để lại con đường lui, trước khi giả chết, hắn phát triển và nâng đỡ mười mấy tổ chức siêu cấp, trải qua năm tháng vô tận biến thiên, hiện giờ hư hư thực thực chỉ còn lại có một hai cái.
Trong đó tổ chức Phù Đế chính là tổ chức đứng đầu, cực kỳ cường đại.
Trước kia Sở Phong, lão cổ từng lợi dụng nó một lần, trên giác đấu trường mà gia tộc Lục Nhĩ Mi Hầu kiểm soát, họ gọi tới mấy chục đến cả trăm Thần Vương, làm chấn động tứ phương!
Có điều đó chỉ là một lần thăm dò, lão cổ muốn biết những lệnh bài mà hắn nắm giữ còn có thể điều động tổ chức Phù Đế hay không, kết quả cũng coi như vừa lòng.
Nhưng vẫn còn nghi ngờ, lão cổ thực cẩn thận, lo lắng tổ chức này sớm bị cường giả khủng bố cực độ nắm giữ, mặc dù hắn đã trở lại, nhưng cũng chưa chắc đã quy thuận hắn.
Cho nên, sau một lần thăm dò đó, lão cổ và Sở Phong quyết đoán trốn chạy, sau đó cũng không bàn đến nữa.
Lần này Sở Phong lại khởi động tổ chức này lần nữa, bảo bọn họ điều tra Phượng Vương, một nhân vật công chúng cực kỳ nổi tiếng.
Chính là nữ nhân này bắt giữ Tử Loan.
Sở Phong khó chịu, dưới tình huống không có ân oán mà Phượng Vương này dám nhằm vào, dám cầm tù ngạo kiều nữ Tử Loan có quan hệ chặt chẽ với hắn trong lồng chim, muốn dẫn hắn cắn câu, thật sự đáng giận.
Hắn nghĩ tới nghĩ lui, sau đó để lại một ít tin nhắn, bảo tổ chức Phù Đế điều tra, hắn thì im lặng chờ kết quả.
Điều tra Phượng Vương chỉ là một trong những tin nhắn, tránh cho tổ chức Phù Đế liên tưởng quá nhiều, hắn lẫn lộn rất nhiều thứ vào trong đó.
“Cũng không sợ, có thể dùng liền dùng, không thể dùng thì sau này giúp lão cổ san bằng đám phản bội kia!” Sở Phong lạnh lùng nói, trước mắt vẫn chưa biết rốt cuộc tổ chức này còn đáng tin cậy hay không.
Nhưng dù phản bội thì lần này bọn họ cũng sẽ tận tâm tận lực đi điều tra, cung cấp tin tức, bởi vì tình hình trước mắt là thả dây dài câu cá lớn mới là tốt nhất.
Quả nhiên, không bao lâu sau, chỉ một ngày thôi mà Sở Phong đã có được số lượng lớn tin tức.
Tư liệu suy đoán về chuyện sau cái chết của Lê Đạt, về các đạo thống môn đình dương gian có nắm giữ phương pháp hô hấp đỉnh cao, về xuất xứ của mấy đại kỳ ảo mạnh nhất cổ kim… tất cả đều bao quát trong đó.
Đồng thời còn có những phỏng đoán về sương xám, về Luân Hồi lộ.
Ngoài ra, một ít nhân vật thời quá khứ như Võ Phong Tử cũng được cung cấp thông tin, khiến hình tượng của lão càng thêm lập thể. Trong những nhân vật này cũng có Thiên Tôn nổi danh đương đại, các Thần Vương giàu sắc thái truyền kỳ thời đại này, trong đó cũng bao gồm Phượng Vương.
Mấy tin tức này rất tường tận, nhìn kỹ thì thật rất nhiều.
Nhưng hiện tại Sở Phong chỉ tập trung vào Phượng Vương.
Phượng Vương, ai cũng cho rằng nàng là Thần Vương, đủ để đứng hàng trong top năm ở dương gian, nhưng tổ chức Phù Đế lại hoài nghi hẳn người này đã là Thiên Tôn.
Vậy thì có chút đáng sợ, tương đối không đơn giản, bởi vì Phượng Vương tu hành đến bây giờ chỉ có mấy chục năm, nhiều nhất cũng không vượt qua trăm năm!
Đối với rất nhiều tiến hóa giả thì tin tức này tương đối làm người ta sợ hãi, Thiên Tôn không đủ trăm năm quả thực là thiên tư hơn người, có thể nói là thiên kiêu một thế hệ!