Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2972 - Chương 2973: Nhân Hoàng (2)

Thánh Khư Chương 2973: Nhân Hoàng (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ầm vang!

Tuyền Chiếu phát động kỳ ảo mạnh nhất, hơn nữa vận dụng một pháp chỉ ngũ sắc, đó là vật mà không lâu trước đây sư phó ban cho nàng, có thể cứu mạng và giết địch.

Nó tản ra uy áp đại năng, đối với Thiên Tôn thì đây là một kích chí cường, có thể đánh tan biến vạn vật, giết chết chư địch!

“Thay trời đổi đất!”

Sở Phong nói nhỏ, núi non đảo ngược, sao trời trên cao đều hiện lên, đây là biểu hiện thăng hoa sau khi hắn lĩnh ngộ Tràng Vực, đã được hắn vận dụng ra.

Mượn thế cục núi non nơi đây, cộng thêm sức mạnh sao trời lộng lẫy, trong nháy mắt đã nhiễu loạn thời không, như thay đổi đại thế càn khôn.

Tất nhiên như vậy còn chưa đủ để đánh vỡ uy thế của đại năng, nhưng đủ thay đổi quỹ đạo vận chuyển đạo ngân của bản thân, càng nhanh hơn tốc độ xuyên qua thời không, thân thể Sở Phong như là trọng tố tái hiện lại trong một mảnh thiên địa khác.

Hắn đột ngột biến mất khỏi vị trí cũ, xuất hiện phía sau Tuyền Chiếu Thiên Tôn, quyền quang không giảm mà càng thêm mãnh liệt, ầm ầm tiến công!

Hiện tại Sở Phong không có khả năng đi đối kháng một kích cấp đại năng, không trực diện đối đầu với pháp chỉ kia, mặc dù có thể dùng lực, nhưng hắn cũng không làm như vậy, bởi vì thời gian không cho phép.

Hắn vận dụng Tràng Vực cực hạn, thành công tránh đi pháp chỉ.

“Trời ạ, thần linh ơi, sao hắn lại làm được? Hắn có thể tránh thoát một kích chí cường của đại năng, trong lúc pháp chỉ kia lơ lửng, tỏa ra vạn luồng kim quang, đánh bại quy tắc trật tự, nhưng cuối cùng lại đánh vào không khí!”

Ở phương xa, Từ Khiêm kêu lên sợ hãi.

Hắn trốn cũng đủ xa, giờ khắc này không quên công việc của mình, rất đáng tin mà tiến hành phát sóng trực tiếp, đáng tiếc hào quang năng lượng quá đáng sợ, làm người ta không thể nhìn thẳng, không thể quay lại hình ảnh mấu chốt.

Hắn là phóng viên nổi danh, từng được cường giả đỉnh cấp ban cho bí bảo, có thể bảo hộ bản thân, nếu không tuyệt đối không dám quan sát cuộc chiến ở cấp bậc này.

“Qúy khán giả xem kìa, các ngươi thấy được không, ta như trông thấy một thiếu niên có thể tranh bá với Lê Đạt, Võ Hoàng đang quật khởi!” Từ Khiêm kích động gào rống.

Trên thực tế, rất nhiều người bên ngoài thông qua hắn mà thấy được trận chiến này đều đã khiếp sợ đến nói không nên lời.

Oanh!

Quyền quang bùng nổ, va chạm với hào quang năng lượng của Tuyền Chiếu Thiên Tôn, nở rộ ra rồi xé rách thiên địa.

Phốc!

Tuyền Chiếu há mồm ho ra máu, giáp trụ Thiên Tôn trên người rách nát, nàng văng ra ngoài, liên tục đâm nát mười bốn ngọn núi lớn màu đen rồi mới dừng lại.

“Đã ba quyền!” Sở Phong nói nhỏ.

Pháp chỉ lơ lửng trên không dần dần ảm đạm, dù sao cũng là vật chết, đánh vào không khí cũng phát tiết ra năng lượng, hiện tại khả năng uy hiếp đã không còn lớn.

Ầm vang!

Sở Phong đấm ra quyền thứ tư, hơn nữa một tay khác cũng thò ra, chộp về hướng mảnh bùn màu đen dưới mặt đất, muốn đoạt đi dị thổ cấp đại năng, nó liên quan đến sự tiến hóa của hắn.

Cách đó không xa, Tuyền Chiếu Thiên Tôn kinh giận, đối phương công kích nàng mà còn phân tâm làm chuyện khác, thật sự quá miệt thị nàng.

Nhưngnàng thật sự không địch lại, quyền quang lan tràn đến đây, quanh thân nàng đều là vết rách, suýt nữa đã bị đánh chết!

Nàng chính là Thiên Tôn, hơn nữa khi Sở Phong giết sư đệ Thái Võ cũng phải chiến đấu kịch liệt một khoảng thời gian, hung hãn hơn xa hiện tại, nàng đã yếu đến thế sao?

Rõ ràng nàng ta mạnh hơn sư đệ Thái Võ, điều này làm Tuyền Chiếu phẫn nộ mà nghẹn khuất, nhưng lại không thể không liều mạng chống lại.

Nàng đốt cháy chân huyết Thiên Tôn, lập tức ngâm tụng chú ngữ, oanh một tiếng, hắc liên trong dược điền đột ngột mọc lên từ mặt đất, chợt lóe rồi biến mất, xuất hiện trong tay nàng.

Hắc liên còn chưa thành thục thì đã bị nàng lập tức ngắt lấy, dùng như binh khí, nếu không tuyệt đối sẽ rơi vào tay kẻ địch.

Ù ù!

Mặt đất nứt nẻ, Sở Phong dùng một tay cướp lấy mảnh bùn phạm vi chừng một trượng kia đi, đồng thời đã đấm ra quyền thứ tư.

Sau khi cất dược điền đi, tay kia của hắn cũng bắm lấy thần từ siêu cấp và các loại thiên tài địa bảo ở nơi đây, không để sót thứ gì.

Răng rắc!

Nơi quyền quang đi qua, hắc liên trong tay Tuyền Chiếu Thiên Tôn lập tức xuất hiện vết rách, đó chính là thực vật ẩn chứa tinh hoa cấp đại năng, tuy rằng còn đang trong quá trình dựng dục, còn đang trưởng thành, nhưng nó cũng không yếu, mà hiện tại lại sắp bị hủy diệt.

Trái tim Tuyền Chiếu Thiên Tôn đang lấy máu, ban đầu nghĩ nên uẩn dưỡng mấy chục năm nữa, chờ nó trưởng thành rồi mượn vật ấy bước ra một bước mấu chốt để trở thành đại năng, nhưng hiện tại tất cả đều hóa thành hư vô, nó đã bị tổn hại!

Đồng thời, nàng lại bị thương nặng lần nữa, đầy người đều là khe nứt đáng sợ, gần như bị quyền quang cắn nát.

“Sư phó, người nên tới!”

Tuyền Chiếu Thiên Tôn kêu to trong lòng, mong đợi lão sư của mình mau chóng đánh tới, lập tức tru sát Sở Phong.

Bởi vì, một ngày trước sư phó nàng đã chuẩn bị sẵn, đều bố trí cánh cửa không gian ở đạo tràng của các đệ tử, nối thẳng đến động phủ đại năng kia, chỉ cần đại chiến bùng nổ thì sẽ bị cảm ứng được.

Nhưng dù sao cũng quá xa xôi, năng lượng truyền qua cánh cửa không gian cũng cần vài giây, Tuyền Chiếu Thiên Tôn phải cố chống đỡ.

Dựa theo tình huống giao thủ của Sở Phong và Thái Võ, Tuyền Chiếu và sư phó đều cho rằng mặc dù Sở Phong xuất hiện ở nơi đây, đánh tới cửa thì Tuyền Chiếu cũng có thể ngăn cản đủ lâu.

Đáng tiếc, các nàng sẽ không dự đoán được không lâu trước đây Sở Phong đã có được Đạo Qủa song Hằng Vương nên càng cường đại hơn, thực lực tăng lên rất nhiều!

Oanh! Oanh!

Quyền thứ năm và thứ sáu của Sở Phong lần lượt giáng xuống, vạn vật mất đi, đi kèm với quang hoa lộng lẫy, tất cả âm thanh đều biến mất.

Sau đó, thân thể Tuyền Chiếu Thiên Tôn dần hóa thành ánh sáng, sau đó bỗng phân giải, như một thái dương nổ tung, bị hủy diệt tan biến.

Phương xa, Từ Khiêm chấn động, tay chân đều đang phát run, cảnh tượng này quá kinh khủng, hắn hết sức khiếp sợ, thiếu niên kia dùng sáu quyền thôi mà đã đánh nát Tuyền Chiếu Thiên Tôn cường đại?

Còn nhanh chóng và bá đạo hơn khi giết Thái Võ.

Giờ khắc này, tất cả những người bên ngoài thông qua Từ Khiêm nhìn thấy cảnh tượng ấy đều lạnh cả người, sau đó kêu lên sợ hãi, chấn động lòng người.

Rất nhiều người đã hiểu vì sao Sở Phong có thể một tay che trời, dùng sức mạnh của bản thân huỷ diệt Hắc Đô!

Tuyền Chiếu sợ hãi, vô cùng phẫn nộ, cuối cùng chút hồn quang còn sót lại cũng tiêu tán, cuối cùng nàng cũng không thể chờ sư phó của mình đến.

Bình Luận (0)
Comment