Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 2977 - Chương 2978: Truyền Thuyết Trở Thành Hiện Thực (2)

Thánh Khư Chương 2978: Truyền thuyết trở thành hiện thực (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Rất nhiều người đều suy đoán, truyền thuyết sẽ trở thành hiện thực, cuối cùng Đại Âm Phủ cũng sẽ xuất hiện!

Bởi vì trong mắt rất nhiều người, Đại Âm Phủ vẫn luôn là địa vực trong lý thuyết, chỉ là thế giới mà muôn đời trước suy đoán ra, rất khó xuất hiện trong hiện thực.

Thẳng đến mấy năm trước, Âm Châu yên tĩnh trong năm tháng vô tận toát ra sương đen, đại đạo nào đó bị xé rách, làm sinh vật cứu cực chấn động, có lẽ dương gian cũng vì thế mà rung chuyển.

Trên thực tế, Sở Phong từng tìm hiểu rất sâu sắc về chuyện này.

Năm đó, khi Âm Châu tan vỡ, hư hư thực thực là do người làm ra, là có dự mưu. Lúc ấy đầu tiên là bá chủ Ung Châu sống lại, nghe đồn là muốn thống nhất dương gian, dời đi lực chú ý của mọi người, tiếp theo thợ săn luân hồi xuất hiện ở biên hoang, cũng hấp dẫn ánh mắt thế nhân.

Nhưng không ai nghĩ tới, cuối cùng lại là Âm Châu nổ tung, sương đen nuốt cả càn khôn.

Năm đó, cũng không biết dương gian có bao nhiêu đại năng xuất động, cùng phong ấn cái lỗ khổng lồ bị vỡ ra kia, mà xong việc lại im bặt không nhắc tới việc này.

Cũng vào mấy năm trước, trong danh sách cấm địa dương gian có thêm một Âm Châu, nó trở thành tuyệt địa thứ hai mươi mốt không thể đặt chân, kẻ vào đều phải chết.

Lúc này, nữ đại năng tóc bạc Lăng Tuyên còn cảm thấy chấn động hơn Sở Phong, bởi vì năm đó là bà ta đích thân tới, hơn nữa còn dẫn theo Thái Võ đến bên ngoài Âm Châu để quan sát.

“Đại Âm Châu... Vỡ đê?!” Lúc này, bà ta lạnh từ đầu đến chân, nắm chặt Võ Hoàng mâu, không dám buông tay.

Hơn nữa, bà ta còn lao đi cực nhanh, rốt cục cũng biết nơi nào xảy ra vấn đề, nơi này là Hàn Châu, tiếp giáp Âm Châu!

“Hả?!” Lúc này, Lăng Tuyên kinh sợ, Võ Hoàng mâu trong tay bà phát ra huyết quang làm người ta sợ hãi, xuyên thủng trời cao, đột nhiên tự động cháy lên.

Toàn bộ cánh tay nắm chiến mâu của nữ đại năng tóc bạc đều nứt nẻ, sau đó hóa thành một mảnh quang vũ, bà thống khổ mà quyết đoán bỏ chạy, rời xa Võ Hoàng mâu.

“Oanh!”

Trời sụp đất nứt, Võ Hoàng mâu bay về phía Âm Châu, hóa thành một tia sáng kinh thế khổng lồ, để lại dấu vết đại đạo vô cùng lộng lẫy, đốt cháy càn khôn, lao ngang qua hai châu.

“Vì sao?!” Lăng Tuyên khó có thể tin, Võ Hoàng mâu không bảo vệ, ngược lại còn làm trọng thương bà ta.

Hơn nữa, trạng thái của Võ Hoàng mâu không thích hợp, như tế phẩm tự đốt cháy, phóng ra vật chất khó lường nào đó.

Ầm vang!

Âm Châu ngập trời sương đen, Võ Hoàng mâu phát ra cộng hưởng sau cùng, tiếng gầm rú chấn động thế gian, hàng tỉ đại đạo trật tự đều hiện ra, đan chéo trên vòm trời.

Răng rắc!

Giờ khắc này, trong lòng tất cả tiến hóa giả dương gian đều có một tia chớp xẹt qua, khiến cho tâm thần người ta run rẩy.

Sau đó, đại sự kiện đủ để ghi vào sách sử, ảnh hưởng thiên cổ đã bùng nổ.

Âm Châu lại nổ tung, ô quang như đại dương mênh mông, mãnh liệt cuồn cuộn lao ra, quan trọng nhất là sức mạnh trật tự khó lường và mảnh nhỏ đại đạo vô thượng như vô số sao trời bùm bùm rồi rơi xuống.

Bầu trời ở Âm Châu nổ tung, phóng ra sức mạnh to lớn không thể địch nổi!

Võ Hoàng mâu đang đốt cháy, đứt thành từng khúc, hóa thành bột mịn trên bầu trời, huyết quang nó tràn ra lại trở thành vật dẫn, như đang đón người nào hoặc vật nào đó trở về.

“Lớn mật!”

Nơi cực bắc, đại đệ tử của Võ Phong Tử tức giận, binh khí thời thanh niên của sư tôn bị huỷ hoại, bị Tràng Vực vô hình nào đó lôi kéo, trở thành tế phẩm!

Sau đó, ông ta lại lập tức câm miệng, sắc mặt trắng bệch, ông ta thông qua một bảo kính quan sát được ở Âm Châu đã xảy ra chuyện gì!

Âm Châu có ý nghĩa đặc biệt đối với giáo bọn họ, ảnh hưởng cực lớn, năm đó một đại địch khủng bố của sư tôn đã chết ở đây, huyết nhiễm Âm Châu, cho dù đã trôi qua nhiều năm, năm nào Võ Hoàng cũng theo dõi sát sao châu kia!

Hiện tại, đại đệ tử như nghĩ tới cái gì, trên mặt mất đi huyết sắc.

Ầm vang!

Vòm trời Âm Châu nổ tung, có thứ gì đó xuất hiện rồi đáp xuống!

“A...” Lúc này này tế, sắc mặt của đại năng tóc bạc ở gần Âm Châu đã trắng bệch, nhịn không được kêu to.

Bà ta nhìn thấy gì? Sởn tóc gáy, hàn ý đến từ nơi sâu nhất trong đáy lòng đã tràn ngập toàn thân, làm bà ta không thể động đậy.

Đó là cái gì?! Như một vị diện sụp đổ, chìm xuống, bao trùm lên mặt đất mênh mông, toàn bộ Âm Châu đang tan rã!

Sắc mặt nữ đại năng tóc bạc trắng bệch, không còn chút máu, xuất phát từ một loại bản năng mà thân thể đang run lên nhè nhẹ, rốt cục bà ta thấy được cái gì.

Như vị diện rơi xuống, che đậy cả thế giới, nó rách mướp, thật ra là... Một lá cờ xí!

Một chiến kỳ vô thượng vốn nên rất quen thuộc, đã “Qua lại” biết bao nhiêu năm, lại bởi vì năm tháng thật sự quá xa xăm, sớm đã dần dần mơ hồ trong trí nhớ, nhưng nó lại xuất hiện, hiện giờ trông có vẻ hơi xa lạ!

Nó đã từng có thể che trời, có thể che đậy nhật nguyệt tinh hà, hiệu lệnh thiên hạ, cờ xí cứu cực vừa xuất hiện thì thiên hạ không ai dám không nghe!

Nhưng không phải nó sớm đã trôi đi, bụi về bụi đất về đất sao? Tại sao lại hiện thân vào hôm nay.

Đại kỳ màu đen to lớn vô biên, thật sự y như một mảnh vị diện buông xuống!

Toàn bộ Âm Châu mênh mông vô ngần, nhưng lại phát run ở phía dưới nó, vũ trụ sao trời mênh mông cũng đang rùng mình.

Trên mặt cờ mục nát, nơi bị rách như vô số những lỗ đen đang hấp thu tất cả năng lượng, những hành tinh ngoại vực đều rơi xuống rồi bị nuốt lấy!

“Ngao!”

Tiếng rồng ngâm vang lên, chấn động cửu thiên, uy hiếp Cửu U, một chân long huyết sắc lơ lửng trên không, ngẩng đầu rít dài, hình thể quá thô to, khổng lồ vô biên, đè ép cả trời đất này.

Trong nhất thời, long uy che trời lấp đất, đại hung thú không xuất hiện từ cổ chí kim đã xuất thế!

Không biết từ đầu tới đuôi con xích long này dài bao nhiêu vạn dặm, nó vắt ngang qua cả Âm Châu, một châu cũng chỉ miễn cưỡng chịu tải được thân thể nó.

Từ xưa đến nay Âm Châu luôn là một vùng đất lạnh màu đen, không có sinh linh sinh sống, nếu không vào khoảnh khắc con xích long này xuất hiện thì vạn linh đều sẽ điêu tàn.

Khí tức này thật đáng sợ, từng chút năng lượng tràn ra đủ để nghiền nứt đất hoang, chưng khô sông lớn, tiêu diệt cả một châu.

Rống!

Lại là một tiếng rống to, một đại long màu đen có thể tích tương đương xuất thế, nó che lấp cả Âm Châu, giống như sống lại từ Đại Âm Phủ, khí tức của nó buốt lạnh đến xương.

Bình Luận (0)
Comment