Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phấn hoa!
Cho dù những cái cây kia đều mục nát, khô héo nhưng vẫn còn lưu lại phấn hoa, không chết cũng không mục nát!
Quá khó lường làm làm cho người ta cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, cảm thấy những đại họa trước mắt này khiến hắn có cảm giác bên trong đất đai nhiễm phấn hoa này không phải thứ gì tốt lành!
“Nguyên một khối dược điền đều bị ô nhiễm ư?!” Sở Phong lạnh giọng nói.
Để mà nói đây thực sự chính là phấn hoa cấp Đại Vũ, bản thân nó đại biểu cho sự bất thường khiến cho người ta có cảm giác không thể diễn tả?!
Giai đoạn trước Sở Phong không nghĩ sẽ tiếp xúc được với loại vật này!
Không cần biết nó là cái thứ gì nhưng Sở gia hắn chưa từng đi không, đã tới đây thì nhất định phải có thu hoạch gì đó, hắn vận dụng trận vực bên trong, không chạm đến mấy thứ cỏ cây trồng trên đất nhiễm phấn hoa, hái một quả trên đó xuống.
Trái cây cấp Đại Vũ sao? Sở Phong không rõ lắm.
Vẫn là nói nó là một loại trái cây có năng lượng mạnh nhưng luyện thể được thứ gì thì hắn cũng không rõ ràng, không cách nào xác định được.
Đưa loại quả đó lên tới miệng mà cảm giác mượt mà như tiên đan, toàn thân nó màu xanh lam óng ánh trong suốt, hương thơm xông vào mũi, mùi hương đậm đặc để cho người ta hồn phách đều muốn rời khỏi thân thể, rất đặc thù!
Ầm!
Sở Phong trực tiếp cho phong ấn tại trong hộp ngọc, đương nhiên trong hộp cũng có rất nhiều đất Luân Hồi, chủ yếu là để trấn phong vật này.
Cũng không có gì khác biệt lắm, sau một hồi đại loạn ta liền đi thu hoạch các nơi, kinh văn hay đại dược gì cũng đừng để ta nhìn thấy, nếu không đoạt được thì ta không phải họ Sở.
Ầm!
Lúc này con chó màu đen rốt cục cũng ngưng tụ trên không trung, miệng ngậm đạo cốt, làm tảng đá trước điện nứt vỡ ra, còn nó chậm rãi hiện lên ở giữa không trung.
Ở bên ngoài hòn đảo là một mảnh đen kịt, một đám cường giả quỳ trên mặt đất nhanh chóng trợn mắt há mồm, đến người mạnh như Đại Thiên Tôn, cũng không dám tin vào con mắt của mình, bọn hắn nhìn thấy cái gì đây?!
Một con chó lớn màu đen đầu vuông tai to, mắt to như chuông đồng, khí thế hung ác ngập trời, đang cắn chính cắn đạo cốt của tổ sư, chậm rãi đi thẳng lên trời.
“Dừng tay!”
“Này… buông tổ sư ra, há miệng ra.”
Ở phía bên ngoài hòn đảo, nham thạch như muốn sôi trào còn một đám người thì như muốn nổ tung, tất cả đều cảm thấy khó có thể tin được, sau vài giây yên tĩnh ngắn ngủi là những âm thanh quát tháo liên tục vang lên, bọn họ không ngừng gào thét.
Đại Thiên Tôn lại cảm thấy run run, những người khác cũng đều thấy run rẩy, hai môi bặm chặt vào nhau, tuy nhiên lần này không phải kích động, hưng phấn, mà là tức giận, kinh sợ.
Cái này làm sao con người ta có thể tiếp nhận được? Thật không thể tin nói.
Rồi sau tổ sư của bọn họ sẽ về đâu, tư thái giáng lâm vô cùng oai phong trong tưởng tượng của bọn hắn làm sao lại có thể trở thành thức ăn cho một con chó được?!
Nó là ai, cái thứ yêu ma gì vậy? Sao lại dám ăn cả tổ sư! Một đám người đang kinh nộ đồng thời cũng cảm thấy sợ hãi, đây tuyệt đối là một sinh vật không tầm thường chứ nếu không sao dám làm càn như thế.
Từ xưa đến nay, có mấy người dám đến tràng đạo của Võ Hoàng mà quấy rầy?
Sở Phong cũng nhếch miệng, chuyện này quả nhiên là làm lớn chuyện, tuy nhiên hắn cũng không quản chuyện này, nhanh chóng xoay người rời đi, thừa dịp hỗn loạn biến mất không thấy bóng dáng, đi Tàng Kinh Các, đi dược điền, đi...... Cướp sạch không để lại thứ gì!
“Ta, cướp một cách quang minh chính đại.” Hắn tự nói bằng một loạt ngôn từ vô cùng chính nghĩa.
Hắn vừa chạy, đám người kia bắt đầu đại loạn!
“Cẩu yêu...... Buông tổ sư xuống!”
“Tổ sư à, người thật đáng thương, mau trở về rồi hồi phục lại đi, có kẻ đang muốn đạo cốt của người đó!”
“Võ Hoàng ở trên chí cao vô thượng, ngài mau trở lại về đi, có người làm loạn ngay trong đạo trường, có con chó...... Nó điên rồi!”
Nơi đây hoàn toàn biến thành đại loạn, mặc dù đám người rất sợ hãi con chó này, cảm giác nó không thể lường được nhưng cũng có một số người không sợ chết, rống lớn kêu gọi tổ sư mau quay về.
Thậm chí có người muốn tiến lên ngăn cản đại cẩu, cứu lấy đạo cốt của tổ sư để lưu lại nơi này.
......
Ở một nơi xa xôi ở ngoại giới, có một con đại cẩu màu đen nhe hàm răng không trọn vẹn của nó ra, ánh mắt cực kỳ bất thiện, nó sinh ra cảm giác có thật nhiều người trắng trợn lộ ra có ác ý với nó, đúng là rất trắng trợn.
Nó hình chiếu tới đó, phân ra càng nhiều tinh thần, lập tức nghe được rất nhiều thanh âm, cái gì mà cẩu yêu, cho chó ăn, thức ăn cho chó, con chó điên rồi......
Nghe được những lời này, nó lập tức trầm xuống, ai bảo nó điên rồi, là các ngươi điên thì có? Dám khinh nhờn bản hoàng như thế ư!
“Ta cắn chết được các ngươi đó!” Nó hét lớn.
Sau đó bởi vì nó càng chú ý, hư thân càng thêm ngưng thực, rốt cục cảm giác rõ ràng thứ nó đang cắn trong miệng là thứ đồ gì?
“Ta...... gừ!”
Nó rống to một tiếng, cả miệng lẫn mũi đều bốc lên khói trắng, bên trong miệng là thứ quỷ gì, một thi cốt hình người có thêm bộ cánh? Thật là buồn nôn!
Ọe! Đại hắc cẩu nôn, cái này nếu là người sống thì cũng thôi đi, cắn cũng đã cắn rồi, dù sao năm đó nó cắn cũng không, thậm chí không ngừng cắn người và thường xuyên đuổi theo cắn, trước nay phong thái đều bá khí ngút trời.
Nhưng bây giờ đây là thứ đồ gì? Hài cốt ư, nó nôn, nó cảm thấy mình không có khẩu vị nặng như vậy đâu.
“Tổ sư...... Rớt xuống rồi!”
“Tổ sư rơi xuống!”
Một đám người kinh hô, nhanh chóng muốn tiến lên đỡ lấy.
Đại cẩu màu đen nôn ra mấy ngụm, mắt to như chuông đồng trừng lên, càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, nó nhe răng nói: “Vật đã rơi vào trong tay bổn hoàng thì không có chuyện được thả đi, kể cả xương cốt người chết thì thế nào, ta vẫn mang đi như thường!”
Bởi vì hiện tại nó cảm giác được đây là một đạo cốt có tư chất...... Kể cả như giờ nó mang đi chưa rõ lợi hại thế nào nhưng có thể làm củi hỏa thiêu, dùng đốt ra có thể số lượng lớn phù hiệu để tẩm bổ cho mình.
“Giờ cũng không thể so với trước kia, cứ dùng tạm vậy!”
“Goằm.”
Nó lại cắn một ngụm rồi tha đi!
“Tổ sư!”
“Ta biết lai lịch của nó, chính là Cẩu Hoàng trong truyền thuyết …”
Rốt cục có người nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt trắng bệch, mơ hồ biết được gốc gác của con chó này.
Dù sao cũng là Võ Hoàng trên vạn người, đạo thống cao siêu, hơn nữa dương gian còn rất nhiều lời truyền lại,người của nơi này giải được rất nhiều bí ẩn, biết không ít những chuyện xưa cũ!