Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 3031 - Chương 3032: Ngay Cả Thiên Đế Mà Hình Chiếu Của Cẩu Hoàng Cũng Cắn Được (2)

Thánh Khư Chương 3032: Ngay cả Thiên Đế mà hình chiếu của Cẩu Hoàng cũng cắn được (2)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ở bên trên hòn đảo, cạnh tảng đá trong điện, vẻ mặt Sở Phong trở nên quỷ dị, hắn nghe được những tạp âm bên ngoài, ánh mắt đều đổi thành màu xanh lục, thật sự là không nghĩ tới khung xương đó lại có địa vị lớn như vậy?

Sư tôn của Võ Phong Tử ư? Thật đúng là , trước đó hắn cũng chỉ là đại khái có chút suy đoán mà thôi, nhưng cũng không có chứng cớ gì nên không cách nào khẳng định.

Hiện tại hết thảy đều đã được xác định, hắn đem sư tôn của Võ Phong Tử...... Cho chó ăn!

Mà bên ngoài đám người kia vẫn còn đang hô và đang phấn chấn, còn đang chờ mong, chờ được chứng kiến một giây thần thánh khi tổ sư trở về.

Nếu bọn hắn biết hiện tại đang xảy ra chuyện gì hoặc một hồi sau nhìn thấy cảnh đại cẩu hùng hùng hổ hổ gặm bộ hài cốt kia thì không biết trên mặtsẽ là biểu tình gì, sẽ bùng nổ phá nát nơi đây ư?

Cạnh tảng đá trong điện ở tế đàn, mơ hồ thấy hình ảnh của một con chó màu đen rất khổng lồ đang chậm rãi tới gần, chậu máu trước mặt nó có một bộ xương trắng rơi ở bên trong.

Cự thú không phải nhảy chồm vào ngay mà là thăm dò, dần dần mới ngưng tụ hiện hình.

Kỳ thật trong lúc này Sở Phong vẫn muốn thử cứu vãn, muốn đem bộ xương trắng kia để về chỗ cũ hơn.

Dù sao hiện tại cũng đã xác định, cái này quả nhiên là hài cốt của sư tôn Võ Phong Tử, nếu chuyện này bại lộ, đừng nói đám người bên ngoài kia sẽ nổi giận tới nổ tung mà đoán chừng Võ Phong Tử cũng phẫn nộ tới nổ tung!

Nhưng mà Sở Phong không làm được, từ sau khi ném ra sau thì chậu máu kia giống như là miệng lỗ đen, khiến bộ xương đó dần dần chìm xuống, căn bản là đoạt không lấy về được.

Phải biết rằng thứ này ném ra thì sao có thể lấy lại được.

Sở Phong thực sự muốn chửi thề, thứ này vào trong miệng con chó đó thì quả thực là có đi mà không có về!

Thật sự là hắn nghĩ vẫn cần phải dàn xếp ổn thỏa, không muốn náo ra động tĩnh quá lớn, hiện tại hắn vẫn chưa muốn liều mạng với Võ Phong Tử đâu.

Hơn nữa hắn lần này tới nơi đây là vì muốn moi móc khu vực này để chiếm lấy những thứ may mắn còn sót lại..... Vậy đây là cái chuyện quái gì thế?

Ta đã tận lực rồi! Hắn một mặt chính trực, biểu thị chuyện này không có quan hệ gì với hắn.

Bên ngoài khu vực, không biết ở một tầng Thiên Vực nào, một con thú màu đen mở cái miệng lớn màu đỏ như máu ra, nhe cái hàm răng ranh không còn đầy đủ của nó, hung tợn nói: “Còn dám tranh giành với ta ư, thứ gì rơi vào miệng bổn hoàng thì ngươi nghĩ còn cơ hội trốn thoát sao? Cho tới bây giờ chưa từng nghe nói thứ bị bổn hoàng chọn trúng còn có cơ hội mà chạy thoát sao!

Bỗng nhiên nó cảm nhận được một lực cản, con mồi kia muốn tránh thoát, nhưng với uy danh của nó thì trên trời dưới đất có ai không biết? Bản tính hung ác lừng danh thiên hạ, thanh doanh của hắn như sấm bên tai của vô số cường giả.

“Rơi vào trong miệng ta thì khôn hồn ở yên đó đi!” Nó gào vào một tầng nào đó bên trong Thiên Vực, cảm giác như qua đó có thể cắn được kẻ mạo phạm kia vậy.

Sở dĩ nó lao lực như vậy chủ yếu là vì cách qua xa, nó ở tận phía bên ngoài của dương gian!

Thêm vào đó nó cũng đã già nua, huyết khí gần như khô cạn, ngày xưa khi đại chiến không tránh khỏi bị thương, một thời gian dài sau cũng đều như đền đã cạn dầu.

Đương nhiên quan trọng hơn là nó bị kẻ nào đó nhắc tới, phân hóa ra rất nhiều thân ảnh thăm dò bốn phương tám hướng.

Nó dẫn dắt ngân tuyến của Sở Phong ra một nơi, nhưng chỉ có thể thấy được trong đó một cái bóng mờ, lực lượng quá phân tán nên hình thể người đó mơ hồ không rõ.

Tuy nhiên hiện tại nó chỉ muốn khép kín miệng để cắn chặt con mồi.

Nhưng cũng vẫn bởi vì quá xa và nhiều hư ảnh mơ hồ không rõ, đến bây giờ nó còn không biết con mồi là cái thứ gì, không phải đoán chừng đã sớm...... Nôn!

Bởi vì nó xưa nay không ăn thịt người, đây là quy củ, cũng là ranh giới cuối cùng, thuở nhỏ khi nó bắt đầu đi tuần tự theo mấy vị vô thượng cường giả, mấy vị đó đều là con người.

Sở Phong nhìn hàm răng của nó, cái miệng rộng ngậm đạo cốt kia cắn chặt phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, hắn nhìn cũng thấy răng mình đau theo.

Làm sao có thể chịu nổi chứ?

Hắn có thể tưởng tượng những tình huống kia, bất luận là Võ Hoàng hay là con địa cẩu này thì sau khi biết chân tướng đoán chừng lục phủ ngũ tạng sẽ nóng như lửa đốt rồi nổi trận lôi đình. Có lẽ phản ứng vậy vẫn còn nhẹ đó.

Mặc kệ những thứ này, thời khắc này hắn bắt đầu chuẩn bị, chỉ cần cuộc đại loạn bắt đầu thì hắn liền đi hành động, quét ngang đạo trường của Võ Hoàng, cái gì mà Tàng Kinh Các, cái gì mà dược điền, chỉ cần có hỗn loạn là hắn đều nhanh chóng mang theo chúng rời khỏi đây.

Dù sao đám người này đều tụ tập ở bên ngoài hòn đảo, vừa vặn những khu vực khác đều vắng người, cơ hội trời cho, sẽ không làm kinh động đến bất kỳ kẻ nào.

Tổ sư trở về, cổ kim vô địch!

Đã thành công thực hiện được bước đó, mở ra một cục diện hoàn toàn mới, phá vỡ những con đường cùng khiến môn phái của họ phát triển càng mạnh.

Đã cường đại đến trình độ như của Sở Phong thì ngũ giác đương nhiên mạnh đến mức không còn gì để nói, đám người kia kích động và hưng phấn như thế, sao có thể giấu diếm được linh giác của hắn?

Lúc này hắn cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Đám người bên ngoài kia quá sôi sục, quá kiêu ngạo, cũng bắt đầu hô khẩu hiệu.

Bởi vì tất cả mọi người có thể cảm nhận được hoàn toàn chính xác là có cường giả giáng lâm, chính là trở về quy đạo hợp nhất vào đạo cốt của tổ sư.

Hiện tại bọn họ đứng ngoài reo hò cũng sẽ không ảnh hưởng đến tổ sư.

Sở Phong im lặng, một hồi nữa sẽ kết thúc như thế nào đây? Hắn cũng cảm thấy sốt ruột thay cho đám người kia.

Đồng thời thần sắc hắn cũng có chút không được tự nhiên, có cảm giác thẹn đỏ cả mặt.

Thật sự không phải ta cố ý, ai biết trong lòng nhắc tới con chó kia thì nó liền ứng nghiệm.

Hắn âm thầm ra bên ngoài điện, bắt đầu đào đất, tảng đá ở gần dược điền kia trông có vẻ rất quỷ dị, nơi đây rất yên tĩnh nhưng tất cả dược thảo đều khô héo mà rõ ràng mọi chuyện vẫn rất bình thường.

Cơ hồ là trong nháy mắt, Sở Phong liền rùng mình một cái, quá đáng sợ, đất nơi này đúng là..... Có vấn đề lớn!

Hắn gần như vứt hết tất cả mọi thứ, Hỏa Nhãn Kim Tinh nổ bắn ra, nhìn chằm chằm mảnh này dược điền, phóng xạ vẫn đáng sợ như cũ nhưng đây không phải trọng điểm, nguy hiểm bắt nguồn từ những hạt nhỏ xíu bên trong đất và kết chặt vào thổ nhưỡng nơi đây.

Bình Luận (0)
Comment