Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 3030 - Chương 3031: Ngay Cả Thiên Đế Mà Hình Chiếu Của Cẩu Hoàng Cũng Cắn Được (1)

Thánh Khư Chương 3031: Ngay cả Thiên Đế mà hình chiếu của Cẩu Hoàng cũng cắn được (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Hít...” Vị đại Thiên Tôn nọ hít sâu một hơi, không phải là nơi đó xảy ra vấn đề chứ?

"Chẳng lẽ là..." Sau đó hắn bỗng thấy kích động một trận.

Nơi đó vô cùng thần thánh, đối với rất nhiều đệ tử mà nói đó là tịnh thổ, là thánh địa, cao không thể chạm tới, bởi vì có đạo cốt của Võ Hoàng sư tôn!

Tương truyền, sư tôn của Võ Hoàng vẫn chưa chết, một ngày nào đó có thể còn trở về, hồi sinh trở lại!

Dựa theo cách nói nào đó, sư tôn của Võ Hoàng một thân tinh khí cùng máu thịt tinh hoa, năm đó rời khỏi dương gian tuyệt đối chưa chết, lấy đạo cốt bản thân làm tọa độ dương gian, cuối cùng có một ngày sẽ trở về.

“Chẳng lẽ tổ sư muốn trở về?!” Hắn cảm thấy vô cùng sửng sốt.

Lúc này Sở Phong cũng khiếp sợ, bởi vì hắn mơ hồ nghe được tiếng nguyền rủa của con chó lớn kia, nói gần đây luôn không ngừng bị người quấy rầy, nếu để cho nó phát hiện, nhất định phải giết chết kẻ đó!

"Vừa rồi, nó quả thật là còn chưa phát hiện ra ta?"

Thế nhưng hắn đã ra tay, đem bộ xương kia ném vào miệng chó!

Hiện tại thu tay cũng không kịp rồi!

Hắn cảm thấy hình như mình đã nhầm cái gì đó, cho chó ăn thứ đó giống như là đập vỡ nồi của Võ Hoàng, cũng chọc giận đại cẩu, gây ra một thảm họa kinh thiên động địa!

"Quay lại!" Hắn muốn kéo bộ xương về, nhưng không làm được nữa.

Trong đạo tràng của Võ Hoàng, một vị đại thiên tôn tay chân đều run rẩy, đến môi run rẩy theo, lẩm bẩm nói: "Tổ sư. Sắp trở về rồi sao?”

Hắn ta thật sự quá kích động, thậm chí có thể nói là vô cùng phấn khởi!

Theo quan điểm của hắn ta, nhất định sẽ không có chuyện gì oanh động như việc tổ sư trở về, điều đó khiến hắn ta gần như muốn hét lên.

Nếu vị tổ sư này trở về, môn phái bọn họ sẽ mạnh đến mức nào chứ?

Thân là Đại Thiên Tôn, đương nhiên là người vô cùng khó lường, được xưng là người không thể địch lại trong lĩnh vực Thiên Tôn, chính là một trong những sinh vật mạnh nhất thời điểm ấy.

Dương gian cũng chỉ có một vài đạo thống đáng sợ mới có thể bồi dưỡng ra loại dị nhân tiến hóa kinh khủng bất bại này.

"Tổ sư, ngài đây là một lần nữa hồi sinh, bước lên đường trở về sao, muốn cùng hợp nhất với xương cốt ư? Vậy thì thiên hạ này còn có ai có thể là đối thủ của người nữa?" Đại Thiên Tôn run rẩy nói.

Thần giác của hắn ta nhạy bén hơn xa những người khác, trước mắt chỉ có thể cảm nhận được một lực lượng không hề tầm thường đang chuyển biến.

Hắn ta cũng có sư huynh đệ, hơn nữa bên cạnh hiện cũng có mấy người, dưới tình huống đại năng đột nhiên xuất ra, những người này cũng đang cùng hắn trấn thủ tại chỗ.

Tất cả mọi người ở đây đã nghe thấy lời nói của hắn ta, đồng thời cũng lờ mờ suy đoán những gì đã xảy ra.

“Cái gì, tổ sư trở về?:

"Ngươi đang nói cái gì vậy, vị tổ sư nào, chẳng lẽ là... Thân sư tôn của Vũ Hoàng?!”

Ngay lập tức cả đám gần như muốn nổ tung tại đây!

Nhưng mà bọn họ cũng không dám lớn tiếng huyên náo, tất cả đều mở to con ngươi, phát ra tiếng gầm nhẹ như cố gắng kìm chế, tận lực khắc chế tâm tình dao động của mình.

Điều này thực sự quá kinh người, vị kia... đã nằm yên sắp một kỷ nguyên rồi mà còn có thể hồi phục, còn có thể sống sót trở về tự ngoại giới thì quả thực không dám tưởng tượng.

Người đó sẽ mạnh cỡ nào chứ?

Phải biết rằng năm đó hắn ta vô cùng lớn mạnh, mới bước một bước để củng cố cho sức mạnh của mình, bị đám cường giả khi đó cho rằng nhất định sẽ bị xóa tên khỏi thế giới này.

Bởi vì, hắn ta đi lên con đường như vậy, bước một bước rồi ngồi bất động ở đó, so với chết thì không có gì khác nhau.

Từ xưa đến nay chưa từng thấy qua có mấy người nào còn có thể hồi phục, còn có thể sống lại, bước vào đó chính là một con đường chết!

Chỉ có những người không thể nhìn thấy hy vọng, không có sự lựa chọn khác, mới thực hiện tới bước đó!

"Ha ha..."

Có người hưng phấn muốn ngửa mặt lên trời cười to, nhưng lại cố sức chịu đựng, sợ quấy nhiễu tổ sư trở về.

Khu đạo trường này bên trong sinh linh đều bị kinh động, hầu như kẻ nào cũng biết tất cả đang xảy ra chuyện gì, Võ Hoàng chi sư tồn tại trong truyền thuyết, muốn từ nơi nguy hiểm kia trở về ư?

Nơi này phần lớn đều là cường giả cấp cao, động một tí chính là Thần cấp nên động tác đều rất nhanh, bắt đầu thiết án đốt hương, trịnh trọng cầu nguyện.

Càng có người hắt nước Tịnh Thổ, tạo dựng bảy sắc tế đàn chờ.

Cái gọi là hắt nước kia là thần dịch, ngay khi rơi xuống đất thì nước sông cuồn cuộn, hoa sen không ngừng hiện lên không trung, hình ảnh vừa linh thiêng vừa thánh khiết.

Bọn hắn cấp tốc chuẩn bị, bày ra ngọc thạch bàn, lư đồng Ngọc đỉnh chờ, đứng chờ kín tại bên ngoài hòn đảo kia, sương mù lượn lờ cùng tiếng cầu khấn reo vang.

Một đám người đen nghịt quỳ xuống, lặng lẽ chờ tổ sư xuất quan.

Loại này nghi thức rất nghiêm túc, cũng rất thần thánh, đạo trường bên trong Võ Hoàng có rất nhiều sinh vật có thân phận lớn tới, quỳ trên mặt đất, thấp giọng cầu nguyện.

“Chứng kiến kỳ tích một khắc sắp đến nào!”

“Tổ sư trở về, bễ nghễ trên trời dưới đất, từ xưa tới giờ đã vô địch thiên hạ thì ai sẽ cùng người tranh hùng?”

Một đám người kích động, thấp giọng gào thét, chứng kiến thời khắc vô thượng thần thoại chuẩn bị tới gần.

Từ Đại Thiên Tôn, cho tới sinh vật Thần cấp không một ai là không hưng phấn, môn phái của bọn hắn lần này nhất định sẽ quật khởi, đạt được vô số thành tự vĩ đại, bởi vì bọn hắn sắp có một bá chủ mạnh tối cao, thống ngự cả Bát Hoang.

“Gây ra động tĩnh lớn như vậy thì nhất định là tổ sư đã tìm được thời cơ tốt, ta thậm chí có thể cảm giác được đạo cốt của tổ sư đang run rẩy, đang nhập vào phần linh hồn thiêng liêng và tiếp dẫn chân thân trở về.”

Đại Thiên Tôn mở miệng dùng một mặt vẻ sùng kính dập đầu mấy lần, cúng bái tổ sư.

Chỉ có hắn ta ở cấp cường đại nhất mới vô cùng nhạy cảm, có thể cảm nhận được một chút dao động đặc thù mà những người khác không cảm nhận được.

Dù sao hòn đảo kia cũng rất lạ kỳ, giấu cả biển dung nham bên trong, ngoài ra còn có tảng đá trấn áp bên ngoài điện, lộ ra khí tức kì quái.

Cho dù trước đó khi Sở Phong lên đảo cũng không có phát hiện gì đặc biệt, mãi khi tới gần mới phát hiện ra tế đàn cùng bộ di hài.

“Thánh tổ...... Vạn thọ vô cương, thọ một kỷ nguyên.” Có người lớn giọng hô.

“Trật tự đi, kính cẩn một chút!’’ Có người khẽ trách mắng.

Một đám người kính sợ dập đầu sùng bái, chờ đợi tổ sư vô thượng giáng lâm, muốn tận mắt mắt thấy kỳ tích xảy ra chỉ trong một khắc này.

Bình Luận (0)
Comment