Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 3035 - Chương 3036: Điên Hết Cả Rồi (3)

Thánh Khư Chương 3036: Điên hết cả rồi (3)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đương nhiên, đây cũng không trọn vẹn, nhưng có thể lên thẳng cấp Đại Vũ!

Tiếp theo, hắn lại phát hiện Mộng Cổ Đạo Hô Hấp Pháp cũng bị thiếu hụt.

Năm đó, Võ Phong Tử đánh nát Mộng Cổ Đạo, chém giết vị tổ sư kia, dùng mưa máu diệt sạch đệ tử môn đồ, làm rúng động Dương Gian.

"Những chuyện xưa này. . ." Sở Phong lắc đầu, thở dài một hơi, hắn tự mình đi qua từng nơi một, mỗi nơi đều có thu hoạch.

Hắn càn quét một đường, thu hoạch được không ít các loại bí thuật, các loại Lục Đạo Kiếm Điển, Hỗn Nguyên Chân Quyết, Vũ Hóa Thân Pháp, đơn giản là vì muốn tạo kích động làm đám người kia nổi điên.

Cuối cùng, hắn thỏa mãn, chuẩn bị chạy trốn!

Hôm nay thu hoạch quá lớn, mấy loại Cứu Cực Pháp, mặc dù đều không hoàn chỉnh, nhưng nếu tìm hiểu thấu đáo thì cũng đầy đủ.

“Bây giờ xem như mình đã có được vạn Pháp, nội tình đủ để vượt xa Cổ Lão Đạo Thống, giải quyết vấn đề lớn của bản thân.”

Điều này rất quan trọng, không có ai có thể sáng tạo Đạo từ hư vô, tự viết ra kinh thư của mình, tất cả cường giả đều đứng trên vai các nhà hiền triết đi trước, lĩnh hội Pháp và Đạo của bọn họ, lúc này mới có thể bước càng xa.

Sở Phong chạy, trộm xong chuồn nhanh!

Quan trọng là bây giờ hắn muốn giác ngộ, trong đầu toàn là các loại Pháp, bên ngoài cơ thể không tự chủ mà hiện ra đủ loại phù văn.

Hắn cần phải tìm một chỗ để ngồi xuống lĩnh ngộ.

“Tạm biệt nơi bế quan Võ Phong Tử, hôm nay ta không đi vào xem." Hắn hơi tiếc nuối.

Đây là kết quả hắn đã cố gắng khắc chế, hôm nay hắn thấy chỗ kia là đã luôn kiềm chế, đừng thấy Võ Phong Tử không ở nhà, đâm đầu vào rất có thể sẽ có vào mà không có ra.

Vèo!

Hắn đã mất tăm mất tích!

Còn sau lưng, đám người kia vẫn đang kêu trời kêu đất, sắp phát điên rồi.

Sở Phong như si như say, trên đường đi đã bắt đầu giác ngộ, đủ loại âm thanh đang oanh tạc trong lòng hắn, trong huyến dịch chảy xuôi toàn là ký hiệu kinh văn, điều này rất kinh người.

Rất nhanh, trên xương cốt, trên phủ tạng, trên da thịt, thậm chí trên sợi tóc của hắn đều tuyên khắc trật tự ký hiệu và mật mã bí mật, kinh văn lưu chuyển khắp cơ thể.

Cả người hắn đột nhiên phát sáng, đạo âm không dứt.

Đến cuối cùng, ký hiệu kinh văn khắc sâu tận xương tủy, cô đọng vào sâu bên trong xương tủy, rồi lại lan tràn đến hồn quang, hình thành hoa văn hoa lệ và phức tạp nhất!

Ngoài cơ thể Sở Phong đã hình thành một tầng kinh văn phát sáng, giống như một chiếc kén lớn bao phủ lấy hắn, đây mới là cấp độ giác ngộ sâu nhất.

Đạo Dẫn, Đại Lôi Âm, Mộng Cổ Đạo, Bất Tử Điểu, Thủy Ma, nhiều loại cứu cực Hô Hấp Pháp vận chuyển, giống như đang ấp ủ một thế giới mới, thai nghén một con đường vô thượng nào đó.

Trong màn sáng, không ngừng nổ vang, kinh văn bắn ra tung tóe, dây xích trật tự như củi, đạo hỏa chiếu sáng bóng tốt, đốt cháy Sở Phong.

...

Nơi cuối Hồn Hà, phía sau cửa thế giới.

Nam tử trong Ô Quang vẫn cường thế như cũ, sau khi nghe Bạch Nha nói xong, hắn không hề nhường một bước nào, khăng khăng đòi một trăm tấm Tổ Phù Chỉ.

"Không cho ta sẽ giết chết con vịt trắng chết tiệt nhà ngươi!”

Hắn tuyên bố, chuẩn bị tự mình giành, cuối cùng nhìn một chút.

Về phần, cái gọi là cửa ải Hồn Hà cuối cùng, phải chăng hiện tại có sinh vật còn sống, hắn tỏ vẻ nghi ngờ, muốn đích thân đi dò xét.

"Ta thấy không chừng đám sinh vật kia đều chết hết rồi?” Hắn bày ra tư thế không hề sợ hãi.

"Làm càn!" Bạch Nha giận dữ, nam tử trong Ô Quang quá phách lối, dáng vẻ bá đạo không lùi, thật sự coi vùng này là đất lành sao?

Cũng không nghĩ thử năm đó nơi này đã chết bao nhiêu cường giả, làm lạc bao nhiêu mãnh nhân, từng thời đại, có vô số người đều muốn đánh hạ nơi này, kết quả chẳng phải đều đẫm máu, đều gặp khó khăn không đạt được tâm nguyện,

"Ngươi nói ai làm càn đó?"

Ầm một tiếng, nam tử trong Ô Quang nhanh chân bước lên, lay chuông lớn trong tay đập về phía Bạch Nha, tiếng chuông chấn động quấy rầy yên tĩnh vạn cổ nơi đây.

"Ngươi!" Con ngươi Bạch Nha co lại, lập tức tung cánh ra, bạch quang như biển hình tạo thành màn sáng ngăn cản tiếng chuông, tựa như không muốn để từng đợt sóng trùng kích này tấn công thế giới sau lưng nó.

"Đừng ép ta!" Bạch Nha lạnh giọng quát lên, có điều nó lại lập tức thả chậm tốc độ, nói: “Có một số việc nếu bây giờ phá vỡ cân bằng, chưa chắc sẽ theo như mong muốn của ngươi, ngược lại sẽ thành đại họa."

Thậm chí, nó bắt đầu truyền âm, muốn thương lượng bí mật với nam tử trong Ô Quang, có một số việc có thể bàn bạc được.

Nam tử hừ lạnh một tiếng, âm thầm rung chuông, có điều lần này không nhằm vào nơi cuối Hồn Hà và Bạch Nha, mà đánh về phía đường cũ, một chùm tiếng chuông xuyên thấu bầu trời, bị ngăn lại bay sang một hướng khác.

Coong!

Cuối cùng, tiếng chuông vang lên bên ngoài, không biết là tầng nào của Thiên Vực.

Trong nháy mắt, con cự thú nào đó vốn đang gặm xương người một cách hùng hổ vừa tỏ vẻ chán ghét ra mặt, lông chó trên người dựng hết lên!

“Tiếng chuông Đại Đế!" Nó giật mình ngạc nhiên, ai đang rung chuông?

Sau đó, tấm thân chó của nó lật cực nhanh, đen còn hơn cả lọ ngẹ đáy nồi, buồn bực nói: “Dạo này đám nhãi nhép đều điên hết rồi! Cứ hết đám này đến đám nọ cứ toàn trêu chọc Lão Nhân Gia ta, quên mất sự hung tàn của Bản Hoàng năm đó hửm? Chờ đó, ta sẽ giết sạch các ngươi!”

Cùng lúc đó, nơi cuối Hồn Hà, nam tử trong Ô Quang lại sử dụng sợi dây dài trong tay biến thành một miếng đồng, tạo thành ảo ảnh, một luồng ánh sáng từ miếng đồng rời khỏi Hồn Hà, chiếu rọi Dương Gian trong Hỗn Độn.

"Ai đang quấy nhiễu ta, đám oắt con hậu thế này đều điên rồi đấy phỏng, dám chọc ta?!" Trong Hỗn Độn, cũng có người giận.

Cùng lúc đó, Âm Châu, dạng dung hợp số Chín đã đâm đến mức cả người chủ nhân động Hồn Quang toàn là lỗ thủng lớn, cả người toàn máu, Đại Đạo vờn quanh cơ thể đều gãy sạch, trật tự cũng bị tiêu diệt hầu như chẳng còn.

"Ngươi không thể giết ta, đây là báo thù riêng, các vị muốn tiêu diệt từng phần, vậy các sinh vật trong Hồn Hà sẽ như thế nào?" Động chủ Hồn Quang giải thích.

“Vậy thì đi Hồn Quang Động nhìn kỹ một chút!" 963 mở miệng.

Lúc này, Võ Hoàng nhíu mày, trong lúc mơ hồ hắn loáng thoáng nghe thấy tiếng đệ tử cầu nguyện, xảy ra chuyện gì? Có chút kỳ quái, thức ăn cho chó gì thế, cho chó ăn, thứ quái quỷ gì thế này?

"Các vị, các ngươi phải tin tưởng ta, sinh vật này chỉ đang xả giận, vì lê dân, lát nữa họ sẽ ra tay với ta, chuẩn bị từ sớm!”

Chủ nhân Hồn Quang động ho ra búng máu, chỗ trái tim vẫn trong suốt như trước, bộ phận quan trọng trên cơ thể đều bị đánh thủng, giữa trán còn xuất hiện một lỗ máu đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment