Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 3036 - Chương 3037: Lưng Đeo Đế Thi Lại Bắt Đầu Quyết Chiến (1)

Thánh Khư Chương 3037: Lưng đeo Đế Thi lại bắt đầu quyết chiến (1)

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nếu không phải Hồn Quang hắn đủ mạnh, thì chỉ nhận một cú lên giữa trán đoán chừng đã bị trọng thương, ít nhất thực lực sẽ tổn hại, sau đó là một kích sát hồn!

"Ầm!"

Số 9 Dạng Dung Hợp lại cho hắn một cú, làm hắn văng mạnh ra ngoài, đồng thời chân huyết trên người hắn lại nổ “ầm” một tiếng rồi tan tành ra, làm cho cả người chia năm xẻ bảy.

“Có phải ngươi cảm thấy Bản Tọa dễ nói chuyện quá rồi không?" 963 nhếch miệng, để lộ hàm răng trắng bóc.

Lúc nói chuyện, hắn nhặt một món binh khí từ trong đống xương và máu vụn nát lên, hình như là kiếm, nhưng lại có cạnh có góc, đây là một cây Kích Hồn Tiên, binh khí Cứu Cực!

Ngày thường, chủ nhân Hồn Quang động cậy vào linh hồn cực mạnh của bản thân mà khống chế roi này, chuyên tấn công đối thủ hồn quang, quả nhiên là một món đại sát khí, khó lòng phòng bị.

Nhưng mà bây giờ, 963 lập tức cho Kích Hồn Tiên vào trong miệng, răng rắc, răng rắc, hắn... Nhai!

Không thèm chớp mắt lấy một cái, hắn nghiền nát, rồi nuốt xuống.

Xung quanh, con ngươi những người gần đó siết lại, răng của tên kia quá khỏe rồi, so với binh khí Cứu Cực tế luyện Thiên Cổ giai đoạn sơ cấp còn cứng rắn hơn.

Ăn cái này?

"Ăn gì bổ nấy." Số 9 Dạng Dung Hợp nhếch miệng cười nói.

Hắn nhai răng rắc, ăn say sưa ngon lành, cuối cùng nuốt hết xuống.

Khóe miệng của Võ Phong Tử bên cạnh đã co giật.

Bởi vì, hắn đã từng bị mất binh khí.

Suy nghĩ của hắn đã bị đứt đoạn, trong cõi U Minh rất trống trải, bây giờ đã bị cắt ngang.

Cơ thể chủ nhân Hồn Quang động đã tái hiện, đối với sinh linh ở cấp của hắn mà nói, sẽ không thể dễ chết như vậy, cửu tử trùng sinh, nhất niệm hồn hiển, đều có thể làm được.

"Các vị, các ngươi thật sự mong Đệ Nhất Sơn bị tiêu diệt từng phần sao?” Sắc mặt chủ nhân Hồn Quang động trở nên u ám, Đại Đạo và trật tự Thần Liên bên ngoài cơ thể không cách nào nối liền hoàn toàn.

Có một số bị gãy là bị gãy hoàn toàn, cần thời gian tái tạo lại, trước mắt thực lực hắn đã yếu đi không ít.

963 hơi nhíu mày, nói: "Thì ra là như vậy à, còn có đồng bọn của ngươi, còn cả sinh vật Hồn Hà tới? Ngươi mong hắn cứu được ngươi sao?”

Những người khác nghe vậy thì hai mắt trở nên sâu hoắm, không muốn đội cái nồi này.

Với lại, có người thật sự đã nổi lên ý muốn giết chủ nhân Hồn Quang động, rất bất mãn, đã sớm nghi ngờ trên người hắn có vấn đề.

"Đi thôi, đi Hồn Quang động nhìn thử, cứ đến đó sẽ tra ra được manh mối." Địa Hạ Thế Giới, một sinh vật Cứu Cực ngọn nguồn hắc ám nào đó đã lên tiếng.

"Đi!" Nhất là Thái Nhất cũng gật đầu, lão gia hỏa này sống quá lâu, thực lực thật sự không cách nào ước lượng được, rất có quyền lên tiếng.

"Vậy thì cùng nhau đi xem thử!”

Những người khác nhao nhao gật đầu.

"Các vị, ta cảm thấy có điều bất thường, muốn về đạo tràng nhìn thử một chút." Võ Hoàng nhíu mày, vừa rồi hắn cảm nhận được đặc biệt, tâm trạng hoảng hốt, rất kỳ quái.

Từ xưa đến nay có cảnh tượng hoành tráng nào mà hắn chưa thấy qua, làm sao lại thành như vậy? Thái Nhất nhíu mày, mặc dù không có người kêu gọi hắn, thế nhưng hắn cũng cảm thấy là lạ, trước đó đột nhiên tâm huyết dâng trào, cảm giác như hậu phương nhà mình xảy ra chuyện gì.

Chủ nhân Hắc Huyết Sở không khỏi nhíu mày, hắn cũng cảm thấy không ổn, trong lòng khó chịu, ai đang làm hắn khó ở ư?

“Cứ vậy đi, đi Hồn Quang động trước, không tốn nhiêu thời gian đâu.” 963 nói ra.

Đám người này đều cảm thấy hôm nay xảy ra chuyện kỳ quải, chia ra chẳng bằng đi cùng nhau, nếu thật sự có chuyện gì cũng có thể liên thủ đại khai sát giới!

Cho nên, bọn họ nhanh chóng thống nhất ý kiến, đi Hồn Quang động trước!

Lúc này, số 9 nhìn cánh cửa Đại Âm Gian, nhìn xuyên qua khe hở, thấy được cái quan tài bị cánh cửa ngăn cách, vẻ mặt hắn rất phức tạp, sâu trong mắt hiện lên rất nhiều thứ.

"Về rồi hãy dò xét." Hắn nhẹ giọng nói.

Thật ra trong lòng hắn đã biết chắc đây chính là tác phẩm của ai, ngoài mặt vẫn như cũ.

Ngoài vực, không biết tầng trời nào, một con chó to màu đen bày ra khuôn mặt bình tĩnh, nhe hàm răng nanh không còn nguyên vẹn ra hầm hừ, gừ nhẹ, thật sự muốn… Cắn người ghê!

Nó vô cùng khó chịu, mà một người rồi lại một người chọc tức nó, chắc chắn là cố ý.

"Thế đạo này thay đổi, đám nhãi con càng ngày càng không thể hiểu chuyện, ép Bản Hoàng rời núi, tất cả đều chán sống rồi sao?”

Mặc dù tức giận nhưng mà nó thật sự không nhịn được, nghe tiếng chuông, đây là tiếng rung từ chuông lớn Thiên Đế, nó nhất định phải qua đó xem thử.

“Bản Hoàng thật sự già rồi, sao lại chẳng thế kéo được đống đạo cốt chết tiệt này đi?”

Nếu như là năm đó, đã đến bước này thì sao lại chậm chạp như thế, giống như trâu già kéo xe.

Nếu như để đám người này biết nó ở Ngoại Giới, cách mấy tầng trời còn có thể có thủ đoạn như vậy chắc chắn phải sợ hãi than thở, chuyện này là không thể được.

Trên thế giới này có bao nhiêu người có thể làm loạn sang tận thế giới khác? Con Hắc Cẩu kia có thể làm được chuyện này!

“Hình như khí thế Bản Hoàng hơi yếu, những nơi đi qua nên có gió bắc quét qua, ngọn cỏ trên mặt đất gãy rạp, sao trời tắm sóng biển cuồn cuộn, mới đúng, khí thế nuốt Tinh Hải!

Nó ra sức cắn răng, cuối cùng tha đạo cốt kia trở về, đồng thời nó dựa vào cảm ứng phát giác ra có bất thường trên một hòn đảo khác.

Nó lại há cái miệng rộng ra lần nữa, một tiếng “gầm” táp về phía mảnh đất bế quan quanh năm chìm trong bóng tối của Võ Phong Tử!

Ầm!

Mảnh đất tối đen kia tan nát, trong lúc mơ hồ vang lên tiếng chó sủa: "Má nó, nơi quái quỷ gì vậy? Hôi thối ngút trời, lần này Bản Hoàng thua đậm rồi! Phì phì!"

Trong đạo tràng Võ Phong Tử, cả đám Võ Phong Tử đều im miệng, toàn bộ thế giới đều yên lặng, bọn hắn cực kỳ chấn động.

Nơi bế quan Võ Hoàng, nơi đó là nơi nào?

Địa cung hùng vĩ đã bị phá nát, xích sắt rung động rầm rầm, có một sinh vật đang thối rữa bị khóa ở nơi đó, bốc mùi thối hoắc không thể miêu tả được.

Con chó kia còn đang nôn ọe, bởi vì nó cắn hỏng một góc địa cung, cũng cắn trúng không ít thịt thối trên sinh vật hình người kia.

"Cái gì. . . Tình hình, có chút hơi thở Võ Hoàng, đó là một... sinh vật Cứu Cực, tại sao nó lại bị khóa ở trong địa cung, tình huống trước mắt là thế nào vậy?”

Đến cả Đại Thiên Tôn cũng đang run lên, cảm giác sợ hãi không thôi, hôm nay bọn họ bất ngờ phát hiện một bí mật, có bị diệt khẩu không?

Bình Luận (0)
Comment