Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nam tử trong ô quang âm thầm truyền âm, cũng ý bảo Hắc Cẩu không được nhượng bộ, lúc này bắt đầu uy bức dọa Bạch Nha, muốn đòi được chút lợi lộc rồi mới nói sau.
"Bổn hoàng đương nhiên biết, cũng không phải muốn bạo loạn thật sự mà chỉ là gây áp lực thôi, đương nhiên thì sẽ có càng nhiều lợi lộc hơn." Hắc Cẩu âm thầm trả lời.
Xét từ một phương diện nào đó mà nói, hai người bọn họ ở quả thật phong cách tương tự, đều đi lên trước tống tiền, Hắc Cẩu cũng muốn gây áp lực để kiếm lợi ích trước rồi rồi nói sau.
Mặc kệ tiếp theo đây có phải là huyết chiến Hồn Hà hay không thì mình cũng không chịu thiệt.
Hắc Cẩu hiện tại đã xác định ở cuối Hồn Hà xảy ra vấn đề, chung cực vô thượng đại khủng bố, năm đó quả thực là bị đánh tàn phế, thậm chí nói không chừng cũng đã bị hủy diệt.
Cho nên nó càng ngày càng trầm ổn, không nóng lòng liều mạng.
Nó đang cân nhắc nếu như đại khủng bố ở cuối Hồn Hà nửa chết nửa sống, hôm nay có lẽ nó sẽ có thể vận dụng đòn sát thủ kia, tế xuất những gì Thiên Đế lưu lại, sau đó đem trừ khử hết đi để loại trừ hậu hoạn về sau!
Sắc mặt Hắc Cẩu dần dần hiền lành, nhưng trong lòng lại sát ý ngập trời, chuẩn bị lật lại Hồn Hà lần thứ hai để tiêu diệt hết những nguồn cơn của sự quỷ dị!
Điều duy nhất nó lo lắng chính là lúc đó Cổ Địa phủ, cùng với Thiên Đế chôn ở những hố khác, có thể có chút cảm nhận sẽ xuất hiện những thứ không thể nói nên lời.
Trong nội tâm nó sát ý ngập trời nhưng trên mặt lại càng thêm hòa hoãn, nó muốn ổn định mọi chuyện, rồi mới tiếp tục bắt đầu âm thầm dò xét các nơi.
Lúc này Hắc Cẩu rất hiền hòa nhìn về phía nam tử trong ô quang, nói: "Hắc tiểu tử, lại nói tiếp ngươi và ta rất có duyên, năm đó có cũng có một chút giao tình.”
Nam tử trong ô quang rất muốn nói giao tình cái rắm gì, năm đó hắn bị đổ đầy đầu máu của Hắc Cẩu rồi còn bị đánh vào tuyệt địa, suýt nữa đã bị địch nhân tế tế sống, cố gắng lăn lộn giữa ranh giới sinh tử một thời gian dài đằng đẵng, sau đó mới gian nan hoàn dương trở về!
Hắn không muốn phản ứng với câu nói đó, tốt nhất là không đáp lại lời nó nói, nếu không nó tuyệt đối sẽ lải nhải không dứt về những chuyện đó.
Lúc này, Hắc Cẩu âm thầm dò xét bát hoang, rốt cuộc cũng nhận thấy không sai biệt lắm.
Nó cười lạnh, nói: "Vịt chết, năm đó ngươi chính là một thằng nhóc mà thôi, hiện giờ nhìn thấy ta cũng dám lớn lối hả? Mặt lạnh cho ai xem đây! Nhân tiện, cha ngươi còn sống không? Ngày xưa ta nướng hắn ăn, trên mặt bị độc bốc lên đen thui ba tháng, thật sự là hồi ức không tốt đẹp gì.”
Con Bạch Nha giận dữ, Hắc Cẩu thật sự quá ghê tởm, đây có phải là cố tình phơi bày vết sẹo đó ra không? Phụ thân nó năm đó bị thương nặng, tiến vào chung cực Ách Thổ Niết từ đó tới nay vẫn chưa đi ra.
Nghe có vẻ buồn cười nhưng nếu suy nghĩ kỹ, có thể tưởng tượng năm đó đại chiến đổ máu tàn khốc cỡ nào, mặc dù Hắc Cẩu có sở thích sạch sẽ nhưng ngày xưa vào thời điểm đó thì làm gì quan tâm được tới nhiều vấn đề như vậy, rất có thể khi ở sâu trong Hồn Hà vì phải bổ sung năng lượng mà ăn quạ độc.
Hắc Cẩu nói: "Vịt chết, ai cũng nói ngươi sẽ hơn cha ngươi mà so với ta nhưng ta thấy ngươi cũng chẳng thuộc cái dạng gì, yếu ớt đến đáng thương, ngươi vẫn nên tự mình hầm mình rồi tới đây hiến tế cho bổn hoàng ăn xỉa răng đi!”
“Ngươi không cần ngông cuồng, đây là Hồn Hà, không phải nơi Thiên Đế hủy thành phế tích!” Bạch Nha chậm rãi nói, dừng một chút rồi nó lại nói: "Ta không phải hoàn mỹ, hôn nay cũng không muốn quyết chiến với ngươi, tuy nhiên nếu ngươi bức bách ta quá thì Hắc Cẩu ngươi tới đây, ai sợ ai? Đồng thời, ta cũng phải nhắc nhở nếu là đại quyết chiến thì chi chủ của Hồn Hà nhất định sẽ huyết tẩy chư thiên vạn giới!”
"Nhìn xem, một con quạ nhỏ cũng dám nói lời đe dọa ta, ha."
Hắc Cẩu thở dài, ngẩng đầu nhìn trời nói: "Năm tháng là đúng là vô tình, trước đó vô số anh hùng từng phải khom lưng trước bổn hoàng, giờ thì ta chút già rồi, thời gian đúng là vô tình!”
Nam tử trong ô quang không nói lời nào, hắn biết Hắc Cẩu này nhất định đang ấp ủ đại chiêu, hắn luôn cảm thấy ngày hôm nay có thể sẽ đại khai sát giới, lấy máu để bạo loạn Hồn Hà!
Sự bình tĩnh bây giờ thực ra cũng chỉ là bình yên trước cơn bão thôi.
Vì vậy hắn quyết định giữ im lặng và chuẩn bị cho một trận chiến đẫm máu.
Bạch Nha không nói gì nhưng rất nhanh nó liền cảm nhận được một luồng hàn ý thấu xương, luôn cảm thấy hôm nay không thích hợp cho lắm, những gì đang diễn ra này quả thật quá “yên bình”.
Nó có chút lo lắng giống như đã dự cảm được một chút, chẳng lẽ hôm nay Cẩu Hoàng sẽ bộc phát và cuồng loạn, chẳng lẽ Hắc Cẩu sẽ làm tới mức cá chết lưới rách ư!?
Bạch Nha thăm dò và bắt đầu thể hiện sự thỏa hiệp, ngụ ý rằng tất cả mọi thứ đều có thể bình tĩnh giải quyết và nói chuyện giảng hòa.
"Vạn vật trên thế gian này đều có quỹ đạo vận hành riêng rất khó thay đổi, cho dù là các ngươi cũng không có sức lực mà ngăn cản, chỉ là các ngươi tự khống chế những điều quỷ dị xuất phát từ miệng mình mà ra thì sẽ không xảy ra vấn đề lớn." Bạch Nha lên tiếng thuyết phục.
"Thế giới luôn bị diệt ở cuối mỗi kỷ nguyên cũng là có nguyên nhân, mặc dù Thiên Đế hồi sinh sẽ có một ngày lại chinh chiến tại Hồn Hà nhưng cũng không thay đổi được gì, cho dù thật sự thành công..." Bạch Nha lắc đầu.
"Ngươi lắc đầu làm gì?" Nam tử trong ô quang lạnh lùng nói.
"Lùi một bước nói nếu thật sự tận diệt thì có thể nói như thế nào nhỉ? Sẽ dẫn tới những chuyện vô cùng kinh khủng, chư thiên vạn giới đều sẽ không tồn tại, ha ha! "Bạch Nha lạnh lùng mở miệng.
Tất nhiên, sự lạnh lùng và thờ ơ này của nó, khi đối đầu với Hắc Cẩu và thấy đế thi Hắc Cẩu cõng trên lưng thì nó lại run rẩy.
Mỗi lần nhìn thấy thân thể mất đi sinh mệnh kia, nó đều sợ hãi Hắc Cẩu tới cực điểm, không còn giữ nổi sự tự tin như trước.
Bạch Nha trấn an tinh thần, nói: "Trên thực tế ai là nguồn gốc của mọi vấn đề, ai là người gây sự cũng không cần thiết phải rạch ròi ra tới vậy!”
Lúc này sâu trong đáy mắt Hắc Cẩu là sự trầm lặng và lãnh ý, thêm vào đó phản ứng vừa rồi của nó cũng không như những gì bên trong, nó ở trong khu vực này âm thầm khắc rất nhiều phù văn, trực tiếp động tay động chân ở Hồn Hà.
Năm đó, nó nghiên cứu rất nhiều… Có nhiều lĩnh vực rất khác, hiếm ai có thể sánh vai được.
Nói chung, giờ không phải là lúc nó linh hoạt.