Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đám thi thể thối rữa như muốn tiến lên động thủ đánh người, lão già này quả thực làm cho bọn chúng có chút chịu không nổi!
Cửu Đạo Nhất âm thầm truyền âm nói: "Nếu ta có thể gọi tới thì còn có thể ở lại cho đến bây giờ hả? Ta đã sớm diệt Hồn Hà, Cổ Địa Phủ, ta chỉ là muốn thử xem có thể dọa hắn hay không thôi.”
“Lão già này”! Cẩu Hoàng thiếu chút nữa nhảy dựng lên, thật muốn dùng một cái móng vuốt vỗ nát mặt hắn, thì ra đều là ngươi đang giả vờ, vậy mà vừa rồi ta còn nói ngươi là kẻ đáng tin cậy nhất.
Đám thi thể thối rữa cũng trợn tròn mắt, cả người đều cứng ngắc ở đó.
Nam tử đứng đó cũng không nói gì, cũng không cảm thấy có gì thái quá, hết thảy chỉ là thổi phồng lên thôi hả?
Ánh mắt Võ Hoàng xanh mướt, cũng không muốn nói thêm điều gì.
Hiển nhiên sinh vật vô thượng của Hồn Hà cũng không tin Cửu Đạo Nhất có thể gọi người kia trở về.
“Vậy vừa rồi sao ngươi ngăn cản ta ra tay?” Cẩu Hoàng muốn cắn chết cái lão già này, chưa từng thấy hắn không đáng tin cậy như vật, chỉ là lo lắng tới mức cuống lên thôi.
Ngay cả Lê Đà cũng không nói gì, đứng ở một bên, không muốn phản ứng thêm.
“Hay là ta ra tay đi!” Cẩu Hoàng vô cùng nghiêm túc, cứ luôn nói nó không dáng tin cậy nhưng xem ra nó mới là người đáng tin cậy nhất.
Cửu Đạo Nhất vừa mở miệng, nói: "Ngươi đừng ra tay lung tung, vạn nhất không cho phép thì làm sao bây giờ? Trước đó ta cũng lo lắng sợ cái vô thượng này chỉ gọi là một kẻ thế thân, cố ý dẫn chúng ta tế xuất đòn sát thủ, nếu vậy thì phiền toái lớn rồi, cho nên ta mới ngăn cản ngươi.”
Cẩu Hoàng cũng có lo lắng, đòn sát thủ đương nhiên là phải giữ lại cuối cùng, chính là một kích trúng tất, vạn nhất xảy ra vấn đề thì bọn họ nhất định phải bỏ mạng nơi này.
Ầm ầm!
Lúc này tại chung cực, con ngươi kia mở ra ngày càng lớn giống như là có đại giới vô biên mơ hồ hiện lên, tất cả đều hiện lên ở trong ánh mắt, trong ánh mắt đó, những đại giới kia đều... đã bị phá hủy.
Đó là cảnh tượng sinh vật vô thượng năm đó huyết tẩy các giới sao?
Đế Chung kịch chấn, hiển nhiên là thừa nhận vĩ lực vô biên, thế giới rộng lớn vậy mà vẫn có thể làm vang vọng chư thiên vạn giới, tác động không nhỏ tới vô số cường giả.
Trên thực tế, khí linh đã thức tỉnh, bằng không cũng không ngăn được khí tức vô thượng, chỉ có nó tự chủ sống lại mới có thể tản mát ra uy năng vô biên này thôi.
Nhưng rất đáng tiếc nó cũng không thực sự lợi hại, năm đó vạn giới đổ máu cũng đã từng bị đánh thủng, hiện tại có không ít mảnh vỡ thân chuông rải rác bên ngoài.
Ù!
“Hay là ta đến đây!” Cửu Đạo Nhất vừa mở miệng, giơ cao chiến mâu, đây là muốn bắt đầu một lần nữa ư?
Cẩu Hoàng cùng đám xác thối đều không muốn nói chuyện với lão ta nữa.
"Cẩu Tử, nói cho ta biết ý kia của ngươi có phải mang hàm ý khác không? Ta cũng muốn thử xem khi vị kia xuất hiện thì sẽ như thế nào." Cửu Đạo Nhất cầm chặt chiến mâu, nghiêm túc mở miệng nói.
Cẩu Hoàng bỗng nhiên trở nên ngây ngốc, lão nhân này thật đúng là dám làm bậy, nói: "Ngươi ngay cả xương cốt cũng không có, chống đỡ không nổi, còn nói ngươi và vị kia từng quen biết là sao? Ta một đường cùng Thiên Đế đi tới đây cho nên mới dám mạnh miệng vậy, trên người ta thậm chí còn có một luồng bản nguyên khí của Thiên Đế, cho nên mới không biết sợ hãi.”
“Quen rồi!” Cửu Đạo Nhất vừa mở miệng, nhưng lão ta cũng cảm thấy rất mất mát, đã từng cầu nguyện trong nhiều năm nhưng đều không có ai đáp lại, điều này làm cho lão ta cảm thấy vừa ảm đạm lại vừa lo lắng.
Lão ta ngẩng đầu lên và nói: "Nói cho ta biết, làm sao ta có thể triệu tập hắn một lần nữa đây.”
Đồng thời Cửu Đạo Nhất chủ động xuất kích, lúc này chiến mâu toàn thân rực rỡ, không còn bình thường như khi nãy nữa. Nó tỏa ra sát khí ngập trời, quả thực muốn xuyên thủng vạn giới.
Có thể thấy nó lập tức trở nên trong suốt, đại đạo phù văn đang hừng hực thiêu đốt, tựa như một ngọn đuốc văn minh, đốt cháy đại vũ trụ hắc ám.
Giờ khắc này hào quang của nó chiếu rọi vạn giới, tất cả cường giả đều cảm nhận được, cũng đều thấy được tận mắt, tất cả đều đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh.
Giống như một ngọn đèn sáng trong thế giới hắc ám vô tận, một ngọn hải đăng đang dẫn đường, chỉ đường cho một vị cường giả nào đó, để cho hắn tìm được đường về nhà!
“Ngày xưa, thanh chiến mâu của Cổ Thiên Đình?!"
Có một số lão cổ sống vô cùng lâu đời nhận ra lai lịch của chiếc chiến mâu này, trong lòng đều đang run rẩy, vậy mà giờ đột nhiên nó lại xuất hiện, hôm nay nhất định trời đất sẽ bị nó đâm cho thủng.
Có thể thấy vạn đạo vi hỏa, mâu phong phát sáng, đốt đốt cháy đại giới, âm thanh sụp đổ nhanh chóng truyền đến, Cửu Đạo Nhất đang quan tưởng, đang gọi người kia lên, đồng thời hắn cũng dùng hết sức lực đâm ra một mâu này!
Dưới màn hào quang của chiếc chuông lớn lộ ra một khu vực để cho mâu phong kia xuyên qua, bạo xạ phù văn quang hoa, sát khí trấn vạn thế!
“Giết!”
Cẩu Hoàng cũng đang phối hợp, cũng ý thức được mọi chuyện, đang kích động nó đánh ra một kích mạnh nhất, trấn sát sinh vật khủng bố trong Ách Thổ phía trước.
Sinh vật Hồn Hà vô biên vô tận, hiện tại toàn bộ đều biến mất, bị con ngươi kia mở ra chùm sáng quét đi, bằng không tất cả những gì ở chỗ này đều phải tan thành tro bụi.
Nó chấn động không chỉ là sát kiếp mà còn liên quan đến thời gian bản nguyên, đây là vị Thiên Đế mạnh nhất, đã được tìm kiếm rất nhiều năm trong đại đạo.
Binh khí của lão ta đương nhiên ẩn chứa rất nhiều khí lực, nhanh như dòng nước quét ngang qua, sau đó lại hóa thành một thanh đao chém vỡ vạn cổ cùng vĩnh hằng!
Ầm ầm!
Sâu nơi cuối cùng của bóng tối bộc phát ra chùm sáng chói mắt, vạn đạo trầm luân, chư thiên sụp đổ, quá khủng bố, những gì trường đao quét qua đều bị phá hủy hết tất thảy.
Cùng lúc đó, mâu của Cửu Đạo Nhất phát ra vô lượng quang, thông qua bạn vật, muốn trấn sát chư tà vạn cổ!
Nơi này im lặng yên tĩnh đột nhiên bị tiêu diệt, khí tức khai thiên tích địa tràn ngập, sau đó cực nhanh khuếch trương, hết thảy đều giống như là bị đánh trở về thời nguyên thủy, vạn vật vạn linh đều hỗn độn.
"Đáng tiếc, đây không phải là binh khí của vị kia, chỉ là chiến lợi phẩm của hắn." Nội tâm Cửu Đạo Nhất khẽ thở dài.
......
Bên ngoài, Thanh Châu.
Sở Phong ngẩng đầu nhìn trời, thế đạo này muốn thay đổi, các loại dị tượng không ngừng xuất hiện, lúc thì đầy trời như máu nhuộm, lúc thì lại là hình ảnh Đạo tổ ngã xuống, lúc thì tiên vương chảy nước mắt đỏ như máu.