Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 311 - Chương 327: Uy Chấn Vatican (1)

Thánh Khư Chương 327: Uy chấn Vatican (1)

Tình thế trước mắt rất nghiêm trọng, phía trước có Hoàng Kim Sư Tử Vương, thực lực chấn nhiếp Vatican, đằng sau có Xích Lân, đây chính là một con rồng phương tây, thực lực đủ để cho thú vương bình thường phải cúi đầu.

Đây là hai kẻ tàn nhẫn, vô cùng lợi hại, huống hồ bọn họ đã bứt phá được bốn sợi gông xiềng, chỉ cần không đụng tới năm vị cao thủ tuyệt thế ở Vatican, thực lực của bọn họ đủ để đi ngang.

Phi kiếm màu đỏ lơ lửng giữa không trung, toàn thân sáng chói, nở rộ vô số luồng ánh sáng thần thánh, sát khí khuấy động!

Sở Phong bị buộc đến góc tường, chỉ có thể chiến đấu một trận! Người ta đã dùng kiếm chỉ vào mũi rồi, hắn còn có thể lùi bước sao?

Keng!

Đại Hắc Ngưu yên lặng rút trường đao bằng tử đồng ra, vô cùng nghiêm túc, lúc này nó không nói lời nào, chỉ có tử chiến đến cùng.

Giữa mũi miệng Hoàng Ngưu có sương trắng tràn ngập, hình dáng cũng không lớn nhưng lại phát ra năng lượng dao động kinh khủng, nó đang vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt!

Hoàng Kim Sư Tử đứng ở nơi đó, thân thể thẳng tắp, toàn thân đều bị ánh sáng vàng bao phủ, như là con cháu của thần linh, tản mát ra khí tức doạ người, chấn nhiếp chư vương.

Mái tóc dài vàng óng của nó phấp phơi, khí cơ phát ra càng thêm kinh người, lúc này, toàn bộ con ngươi của nó đều chuyển thành màu vàng, vẻ mặt kiêu căng nói: "Bọn bay không muốn cút?!"

Hoàng Kim Sư Tử dùng ngôn ngữ phương đông lên tiếng, ngữ điệu khá ổn, có thể xem là lưu loát.

Nó lấy loại tư thái cường thế này nhìn xuống dưới, hoàn toàn không đem đám người Sở Phong để ở trong mắt, dáng vẻ duy ngã độc tôn, cực kỳ bá đạo!

"Sư tử đáng chết, ta muốn lột da của mi ra!" Đại Hắc Ngưu gào thét, nó lên cơn giận dữ, từ khi xuất thế đến nay vẫn chưa có người nào dám coi thường nó như vậy.

Sở Phong cảm xúc chập trùng, nổi cơn tam bành, hắn đang suy nghĩ là mình nên lấy Kim Cương Trác đánh giết Hoàng Kim Sư Tử trước hay là giết Xích Lân trước, cái nào có uy hiếp lớn hơn?

Rống!

Đột nhiên, một tiếng long ngâm từ phương xa truyền đến, đó là do Hắc Long Vương phát ra, chấn động toàn bộ vườn thánh dược, cả mặt đất cũng đang run rẩy, quả nhiên sinh vật kéo đứt sáu đạo gông xiềng lợi hại, uy thế quá dọa người.

Có một cỗ long uy nhàn nhạt tràn ngập, đồng thời còn kèm theo sóng dao động tinh thần khuếch tán mà tới.

Xích Lân trước tiên cảm ứng được, nó lộ vẻ giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn dứt khoát quay người, một bước phóng ra hơn trăm mét, chạy tới chỗ của Hắc Long Vương.

Tất cả sinh vật vương cấp ở đây đều kinh ngạc, đều đến tình thế này rồi mà Xích Lân lại quay người bỏ đi, đối với nó, Hắc Long Vương có ảnh hưởng lớn như vậy sao?

"Thật thú vị." Hoàng Kim Sư Tử nhìn bóng lưng của Xích Lân rời đi, sau đó quay người, con ngươi đột nhiên nổ bắn ra chùm sáng màu vàng óng, nó bức tới phía của đám người Sở Phong, quyết định động thủ, cướp đoạt tất cả tạo hóa ở chỗ này.

"Giết!" Sở Phong hét lớn, thôi động phi kiếm màu đỏ, bổ tới phía trước.

Đang!

Không thể không nói, sinh vật đã đột phá bốn bốn đạo gông xiềng quá kinh khủng, tay phải của Hoàng Kim Sư Tử phát sáng, như là một mặt trời nhỏ đang thiêu đốt, chống chọi với phi kiếm.

Bât luận là tốc độ hay phản ứng của nó, kể cả lực lượng đều mạnh đến mức rợn cả người, chấn bay phi kiếm màu đỏ.

Xoẹt!

Giờ khắc này, Đại Hắc Ngưu cũng động, cầm trường đao màu tím trong tay chém thẳng tới, đối mặt loại sinh vật vương cấp cấp cao này cũng không có gì để nói, chỉ có thể tử chiến.

Xoẹt!

Tốc độ phản ứng của Hoàng Kim Sư Tử quá nhanh, thân thể lướt ngang, một chưởng đánh vào trên lưng trường đao, lực lượng khổng lồ phản chấn lại khiến cho cổ tay của Đại Hắc Ngưu nóng lên, suýt nữa vỡ ra chảy máu.

Con sư tử này có thực lực kinh khủng, miệng mũi đang phun ra nuốt vào sương mù màu vàng, cái này khiến mấy người đều biến sắc, bởi vì tiết tấu hô hấp của nó có chút quái dị.

Hiển nhiên, nó cũng từng chiếm được truyền thừa thần bí!

"Chỉ bằng chúng bay, đám vương cấp cấp thấp này cũng dám tranh phong với ta?” Nó vô cùng tự phụ.

Oanh!

Giờ khắc này Đại Hắc Ngưu bão nổi, dù nói thế nào nó cũng là vương giả đã kéo đứt ba đạo gông xiềng, huy động trường đao màu tím, điên cuồng phách trảm, đồng thời ở giữa mũi miệng của nó cũng toát ra mây mù, tiết tấu hô hấp cũng thay đổi.

"Xoẹt!"

Đồng thời, phi kiếm màu đỏ thắm bộc phát ra thần uy càng mạnh mẽ hơn, Sở Phong cũng đang vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, gia trì bản thân mình, để cho năng lượng tinh thần càng thêm bàng bạc.

Hoàng Kim Sư Tử biến sắc, nó từng chiếm được thuật pháp bí truyền, đương nhiên cũng biết được mấy người này cũng nhận được đại tạo hóa, đều có lai lịch kinh người.

Đang!

Hoàng Kim Sư Tử huy động nắm đấm màu vàng óng, đập bay phi kiếm, cản trường đao màu tím, toàn bộ mái tóc rối tung, thần võ vô cùng, như là một tôn chiến thần vàng óng.

"Coi như chúng bay có chút môn đạo lại có thể như thế nào, ta vẫn có thể nghiền ép chúng bay!" Nó vẫn tự tin như cũ, sau khi kéo đứt bốn đạo gông xiềng, vô luận là lực lượng, tốc độ, hoặc là phản ứng đều tăng lên rất nhiều.

"Muốn vây công Sư Vương, chúng ta tới vậy!"

Sài Vương, Báo Vương đều động, cười lạnh áp sát về phía trước.

Bọn nó không có sợ hãi, có Sư Tử Vương ở chỗ này, bọn nó cảm thấy thực lực của bọn nó tổng hợp lại đủ để ngược sát tất cả mọi người!

Oanh!

Hoàng Ngưu xuất kích, trong nháy mắt vọt lên, trực tiếp vận dụng Đại Lực Ngưu Ma Quyền hoành kích hai người bọn họ, toàn thân đều đang phát sáng, nhìn như là một đứa trẻ nhưng lại có sức lực lớn vô cùng.

"Muốn so bên nào nhiều người hơn sao? Chúng ta tới!"

Bên cạnh còn có ba cái sinh vật vương cấp, tất cả đều cười lớn, cùng nhau lao đến, muốn vây công đám người Sở Phong.

Khóe miệng Hoàng Kim Sư Tử lộ ra nụ cười tàn khốc, mặc dù nó tự ngạo, nhưng cũng không cổ hủ, cũng không ngăn cản.

"Hắc lão đại, ông đi đối phó bọn nó!" Sở Phong nói nhỏ, để Đại Hắc Ngưu tạm thời đi ngăn cản ba người kia.

Đại Hắc Ngưu nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, không nói lời nào, huy động trường đao màu tím phóng tới ba con vương cấp sinh vật kia.

Lập tức chia ra ba cái chiến đoàn, Hoàng Ngưu lấy một địch hai, đại chiến Sài Vương và Báo Vương.

Đại Hắc Ngưu thì lại lấy một địch ba, chém giết với ba con sinh vật vương cấp.

Nguy hiểm nhất đương nhiên là Sở Phong, mặc dù chỉ có một cái đối thủ, nhưng đối phương quá cường đại, trong lúc giơ tay nhấc chân, cương phong hạo đãng, tồi khô lạp hủ.

Có thể nhìn thấy, những tảng đá to bằng cái thớt xung quanh cũng bay lên trên cao, nổ tung dưới quyền phong của Sư Tử Vương, nó có tư thế vô địch.

Bàn về lực lượng chân chính mà nói, Sở Phong mới kéo đứt một đạo gông xiềng, không phải là đối thủ của Hoàng Kim Sư Tử Vương, cảnh giới kém quá nhiều.

Nhưng nếu liều mạng chém giết, ai sẽ quan tâm công bằng quyết đấu, đây là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, thực lực yếu chỉ có thể uổng mạng.

Coong! Coong! Coong!

Kiếm vang rung trời, Sở Phong tránh khỏi Hoàng Kim Sư Tử, cách xa một khoảng cách nhất định, thôi động phi kiếm, đối với nó bổ ngang chém thẳng, không muốn chém giết gần người với nó.

Bình Luận (0)
Comment