Sở Phong vận chuyển phương pháp hô hấp đặc biệt, lỗ chân lông toàn thân thư giãn, hấp thu sương mù xán lạn do phấn hoa màu đỏ tạo thành, nhưng mà trong mấy đóa hoa này chỉ bay ra có mấy sợi mà thôi.
"Hoàng Ngưu, chỗ này không thích hợp!" Sở Phong vèo một tiếng đi xa, đi tới bên cạnh Hoàng Ngưu, hắn lộ ra vẻ ngờ vực.
Dưới tình huống bình thường mà nói, đóa hoa đỏ thắm lớn bằng miệng chén, tỏa ánh sáng lung linh đó tuyệt đối có dược hiệu kinh người, đủ để cho Sở Phong thực hiện tiến hóa.
Thế nhưng hắn phát hiện chỉ hấp thu được một chút phấn hoa, cũng không có bao nhiêu vật chất hữu hiệu bên trong đóa hoa!
"Đúng là có vấn đề, nơi này phóng đại khứu giác của chúng ta, hương hoa vốn không có nồng đậm như vậy, thậm chí thị giác của chúng ta cũng bị lừa gạt.” Hoàng Ngưu vẻ mặt nghiêm túc.
Con trâu đen cũng lao đến, hùng hùng hổ hổ, bởi vì ăn một bụng trái cây, nó đều sắp no ách bụng nhưng hiệu quả cũng không có lớn như trong tưởng tượng.
Hoàng Ngưu kinh nghi bất định nói: "Tôi vẫn cảm thấy kỳ quái, chỗ sâu nhất trong núi Côn Luân, Phong Thiện Chi Địa cũng còn không có hoàn toàn khôi phục, vì sao Vatican sẽ có hơn trăm gốc cổ thụ thần thánh toàn diện nở hoa kết trái, vượt lên trước một bước, bây giờ xem ra rất không bình thường.”
"Vẫn có một chút hiệu quả, tao cảm thấy nếu là ăn thêm mấy chục, mấy trăm cái trái cây nữa là có thể tiến hóa!” Con trâu đen nói.
Dưới tình huống bình thường, loại này trái cây và nụ hoa thần thánh nở rộ như thế này, chỉ cần một hai viên cũng đủ để cho nó tiến hóa, bởi vì quá thần thánh.
Nhưng bây giờ hoàn toàn không phải chuyện như vậy, lại cần mấy chục viên mới được!
"Đúng là có chút hiệu quả nhưng nơi này tuyệt đối có vấn đề, chúng ta hái một lần nữa rồi lập tức rời khỏi!” Gương mặt nhỏ của Hoàng Ngưu rất nghiêm túc.
Sau một khắc, tốc độ của ba người Sở Phong đều đột phá bức tường âm thanh, dường như sấm sét lao qua vùng đất này, điên cuồng hành động.
Con trâu đen nhìn thấy trái cây thì lập tức nhét vào bên trong miệng, nhìn thấy cánh hoa thì gặm, giống như là Thao Thiết, một đường tàn phá, thậm chí cả một ít nhánh cây cũng nuốt lấy.
Sở Phong toàn lực vận chuyển phương pháp hô hấp, tung hoành bên trong vùng đất này, chỉ dừng chân một chút trước mỗi đóa hoa, bởi vậy nên hắn cũng chỉ hấp thu có mấy sợi sương mù bay ra.
"A, tao ăn một viên dị quả, dược hiệu mãnh liệt!" Con trâu đen kinh hỉ, cảm giác toàn thân nóng bỏng, huyết dịch muốn sôi trào.
Nhưng mà, sao khi tỉnh táo lại càng khiến cho bọn nó nghi ngờ thêm, trong lòng bất an.
"Hô..."
Sương mù sáng lạn tràn ngập, Sở Phong cũng phát hiện một nụ hoa ở sâu trong rừng cổ thụ, hiệu quả kinh người, hắn bị sương mù mờ mịt che mất, bây giờ cũng không có thời gian chậm rãi hấp thu.
Hắn trực tiếp hái nụ hoa này xuống, ngậm trong miệng, phóng tới chỗ tiếp theo.
"Đó là cái gì? !"
Khi ba người Sở Phong vọt tới chỗ sâu nhất trong vườn thánh dược, nhìn thấy phía trước rất mông lung, lại có hai cái kết giới rất nhỏ.
Bên trong một cái kết giới trong đó có vài cây cổ thụ, trên cây treo một ít sinh vật hình người, giống như là trái cây.
Đám người Sở Phong cũng không có đi đụng vào kết giới, cảm thấy nơi đó rất nguy hiểm.
Bên trong một cái kết giới nhỏ khác, ánh sáng bạc óng ánh, ở trong đó có một gốc cây nhỏ sắc thái lộng lẫy, quá sáng chói, thần thánh vô song.
Đây là cây gì? Còn có kết giới bảo vệ?
Ba người trợn cả mắt lên, cẩn thận nhìn chăm chú, nhưng mà, rất nhanh thì lộ vẻ kinh sợ.
Cây nhỏ sắc thái lộng lẫy, trên phiến lá lại có từng giọt máu nhấp nhô, óng ánh trong suốt, kèm theo ánh sáng đỏ, mặc dù mỹ lệ, nhưng cũng khiếp người.
Dưới lớp bùn đất bên dưới cây nhỏ giống như là được chôn vài thứ, cẩn thận nhìn chăm chú, kết quả khiến cho người ta kinh dị, có vảy và lông vũ của sinh vật cấp Vương, lộ ra một chút.
"Cái đó là..." Con trâu đen trợn tròn con mắt, nó cảm giác tê cả da đầu.
Trước kia con trâu đen từng mấy lần nhắc tới, nó biết vài vị thú vương đã sớm đi tới Vatican, đanh tranh đoạt tạo hóa và cơ duyên, cũng muốn nó tới hỗ trợ.
Làm sao cũng không ngờ tới, mới trôi qua một đoạn thời gian mà thôi, cố nhân liền bị chôn ở chỗ này, hiển nhiên là đã chết rồi.
"Tao còn đang thấy kỳ là là tại sao đến Thần Thành lại không có nhìn thấy bọn nó!” Con trâu đen vẻ mặt nghiêm túc, sau đó hắn giương mắt nhìn tới một chỗ, nhìn thấy một khúc thịt trắng muốt.
"Đừng nói cho tao đó là cái mũi của Bạch Tượng Vương Ấn Độ!" Nó chấn kinh, Bạch Tượng Vương tuyệt đối kinh khủng, chẳng lẽ cũng chết ở chỗ này rồi?
"Rất giống một đoạn ghi chép nào đó trong sách cổ, lấy huyết dịch quý hiếm nuôi nấng, gốc cây này rất tà môn, không tốt, chúng ta đi mau!" Sắc mặt Hoàng Ngưu biến đổi, nó nghĩ tới một chút đồ vật.
Sau một khắc, bọn họ liều mạng chạy trốn.
"Oanh!"
Không khí nổ tung, như là sấm sét rơi xuống, ba người Sở Phong đều dùng tốc độ lớn nhất mà nhục thân có thể chịu được, vượt xa ngày thường.
Bây giờ bọn họ giống như Sư Tử Vương, liều mạng chạy trốn!
Lúc này, càng nhiều sinh vật cấp Vương đi tới bên trong vườn thánh dược, nhìn chằm chằm nụ hoa và trái cây bên trên vườn cổ thụ thần thánh này, ánh mắt nóng bỏng, sau đó tất cả đều gào thét, xông về phía trước.
"Nguy hiểm, mau trốn!" Ba người Sở Phong đều đang gầm nhẹ, khuyên bảo đám người.
Đám người đồng loạt trốn mới bảo đảm nhất, lỡ như có cái gì ngoài ý muốn còn có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Bây giờ ba người đều đã đoán được, đây là một cái sát cục đáng sợ, chỉ sợ rất nhiều vương giả đều sẽ chết không có chỗ chôn.
"Trốn mau!"
Mặc cho bọn họ rống to, không có ai để ý, một ít cường giả nhìn về phía bọn họ giống như là đang nhìn đồ đần, có nhiều nụ hoa và trái cây thần thánh như vậy còn không đi hái, còn muốn trốn? Đầu óc có bệnh!
Chỉ có mấy vị sinh vật cấp Vương đi vào cùng với đám người Sở Phong thay đổi sắc mặt, bọn nó đã cảm thấy quái dị từ lâu, ăn không ít dị quả, nhưng dược hiệu không phải rất lý tưởng.
"Sưu sưu sưu..." Bọn nó cũng chạy trốn theo.
Bên trong tòa Thần Thành, Schieler cười ha hả, vô cùng hiền lành, đứng trên một tòa giáo đường nhìn xem vườn thánh dược, trong mắt lấp lóe hào quang xán lạn, bộ nhục thân già nua đó đang phát ra thánh quang.
Lão ta có danh xưng là kỵ sĩ cuối cùng, đột phá lục đạo gông xiềng, trở thành một trong những cao thủ tuyệt đỉnh của thế gian!
Hơn nữa, thân là nguyên lão của Giáo Đình, hiếm người hiểu rõ Vatican hơn lão ta.
Bắc Cực Vương cũng có mặt, mái đầu bạc trắng, đứng trên giáo đường tắm rửa hào quang thần thánh, lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, nét cười có chút đáng sợ.
Cái này không giống với khí chất bình dị gần gũi ngày xưa của lão ta!
"Bắt đầu." Schieler mỉm cười, càng thêm thần thánh tường hòa, toàn bộ thân thể đều bị thánh quang che mất.
Chỗ sâu trong vườn thánh dược, ngay cả Ngân Lang Vương và Bất Tử Phượng Vương cũng giết đi vào, bọn nó cũng tự mình hàng phục, mỗi người một món binh khí trấn giáo của Giáo Đình!
Cường giả của dị tộc đều đang gào thét, vườn thánh dược sôi trào, tranh đoạt cơ duyên và tạo hóa.
Nhưng là, vô thanh vô tức, có rất nhiều cổ thụ trong vườn thánh dược biến mất, chui vào lòng đất!
Vùng đất này chỉ còn lại rất ít cây cối, còn lâu mới thần thánh giống như trước đó.
Cái này khiến người ta ngạc nhiên!
Ánh sáng bạc lượn lờ, trong vườn thánh dược xuất hiện một gốc cây cao một trượng, từ dưới đất mọc lên, trên thân cây có thiểm điện màu trắng bạc đang lượn lờ, phát ra hơi thở hết sức khủng bố.
Giờ khắc này, toàn thân Bất Tử Phượng Vương liệt diễm ngập trời, thân thể nó kéo căng, sau đó đột nhiên giương cánh, muốn chạy trốn.
Nhưng là, muộn!
Bên trên thân cây màu bạc mọc ra mười mấy cái trái cây, có một bộ phận trái cây rụng xuống, sau đó bay về phía bốn phương tám hướng.
"Cây óc chó?”
Những thú vương bình thường kinh nghi, cũng không có cảm giác được nguy hiểm, bởi vì nơi này khiến cho thần giác của thú vương vô hiệu, không thể báo động trước nguy hiểm.
Vatican là một chỗ thánh địa, từ xưa đến nay đều bị bao phủ trong sương mù thần thoại.
Gốc cây màu bạc đó đúng là một gốc cây óc chó, nhưng mà nó đã sớm thuế biến đến mức không thể tưởng tượng, kinh khủng ngập trời.
Lúc này, quả óc chó màu bạc tróc ra, bay về phía bốn phương tám hướng, sau đó cùng nhau nổ tung.
Oanh! Oanh! Oanh!
Từng đám mây hình nấm màu bạc kinh khủng dâng lên, tỏa ra năng lượng cực kỳ khủng khiếp!
Sau khi tất cả quả óc chó màu bạc cùng nhau nổ tung, cảnh tượng giống như là đạn hạn nhân nổ tung!