Cô ta chính vì phải hàng phục trấn áp binh khí của Tòa Thánh nên mới đến tương đối trễ, nếu không thì cô ta có lẽ đã có thể phát hiện ra những dị quả kia có vấn đề, cuối cùng cô ta vừa mới đến gần khu vực của cây cổ thụ thần thánh kia liền gặp phải loại biến cố khủng khiếp này, thậm chí cả thanh kiếm này cũng muốn phản phệ.
"Á. . ."
Ở một bên khác, toàn thân Ngân Nguyệt Lang Vương bị bao phủ bởi một vòng ánh sáng trắng sáng trói, hắn ta nhìn trời thét dài, bây giờ nhìn hắn ta cũng rất thảm, cả người là máu, nơi lồng ngực còn có một cái lỗ máu, một cánh tay thì đang vô lực rủ xuống.
Hắn ta cũng là một vị cường giả tuyệt thế, nhưng dù cho hắn là người luôn đứng sừng sững ở trên đỉnh kim tự tháp thì hôm nay cũng bị vụ nổ của quả hạch đào màu bạc kia gây tổn thương, trên người chồng chất vết thương.
Máu Lang Vương chảy xuống không ngừng, mang theo ánh sáng chói lọi , trong con mắt hắn bắn ra một chùm sáng màu bạc đâm người, một cái tay khác vẫn cầm chắc một thanh trường thương, chỉ có điều cánh tay này đang run rẩy kịch liệt.
Lúc này đây, hai đại cao thủ tuyệt thế đều hiểu, thế cục bây giờ đã tới đường chết, nơi này chính là một cái bẫy bày ra cho bọn chúng, chúng vẫn luôn ở bên ngoài nghĩ cách đi vào trong, đến khi vào trong rồi thì bên ngoài vườn thánh dược lại có cao thủ ẩn núp chuẩn bị cho bọn nó một đòn chí mạng cuối cùng.
"Keng!"
Cây kiếm lớn rỉ sét loang lổ và cả cây giáo tựa như tia chớp, ở trong tay Phượng Hoàng Vương và Ngân Nguyệt Lang Vương tỏa ra ánh sáng sinh óng, rọi sáng toàn bộ vườn thánh dược.
Phốc!
Chúng nó trước sau đều ho ra máu, cuối cùng chỉ có thể ném binh khí xuống, cứ như giỏ tre múc nước, công dã tràng, căn bản không trấn áp được binh khí thần bí.
Vèo!
Chúng nó rất quyết đoán, xoay người muốn bỏ chạy.
Ở bên ngoài vườn thánh dược, toàn bộ thành phố đều đang phát sáng, tạo thành một cỗ năng lượng mênh mông, chặn lại sức mạnh hủy diệt do quả hạch đào màu bạc nổ tung tạo ra.
Chính vào lúc này, thành phố thần thánh vẫn tràn ngập khí tức thánh khiết, ngăn trở dư âm ở trong.
Tương truyền, một hai ngàn năm trước khi tòa thành Tòa Thánh này ở trong thời kì huy hoàng nhất, nơi đây mỗi ngày đều như vậy, không phân ban ngày hay ban đêm, trước sau đều an lành mà sáng sủa.
"Ha ha. . ." Bên trên nhà thờ lớn, Schieler cười vui vẻ, tuy rằng tuổi hắn ta đã già, nhưng thân thể hắn ta lại ưỡn lên thẳng tắp, đồng thời toàn thân được bao phủ bởi ánh sáng thần thánh.
"Chúng ta cũng nên ra tay rồi." Những sợi tóc của hắn ta đều đang phát sáng, mạnh mẽ mà sáng chói, nếp nhăn trên mặt hắn ta phảng phất như là được kim loại khắc thành, toàn thân tỏa ra khí thế mạnh mẽ.
Giờ khắc này, hắn ta giống như một vị kị sĩ Thánh bước ra từ thời kỳ thượng cổ, mỗi một bước bước ra, không gian chung quanh đều rung bần bật,
hư không, chớp mắt hắn ta đã xuất hiện trên đường phố, keng một tiếng, thanh kiếm lớn hắn ta cầm trong tay cung lên ngăn trở Ngân Nguyệt Lang Vương.
Tốc độ của Lang Vương khiến người ta kinh hãi, quanh thân mang theo năng lượng óng ánh lao tới, hắn ta vung một bàn tay đầy vuốt lớn lên, mạnh mẽ như muốn xé rách cả tầng trời đất này, mang theo ánh bạc bao phủ toàn thân.
Thân là một cao thủ tuyệt thế đã kéo đứt sáu đạo gông xiềng , thực lực của hắn ta không thể nghi ngờ, hắn ta gỡ bỏ hình dạng con người, hóa thành một con sói lớn lao tới, kích thước của nó khổng lồ, đủ để bao trùm một đỉnh núi nhỏ.
Bản lĩnh cao cường gần như không thể cản phả!
Nhưng mà, trên mặt Schieler vẫn là nụ cười hoà nhã, căn bản không sợ hãi chút nào, thanh kiếm lớn trong tay tỏa ra ánh sáng rực rỡ, chùm sáng ngút trời, hắn ta mạnh mẽ bổ về phía trước, muốn chém đứt móng vuốt của Lang Vương.
Coong!
Âm thanh sấm sét bùng nổ còn khủng bố hơn lúc nãy, vang vọng khắp nơi.
Bên trong vườn thánh dược, có một vài sinh vật Cấp Vương chưa chết hẳn mới vừa bò lên, tới, kết quả lại bị một kích động trời của hai đại cao thủ tuyệt thế khiến cho ngã vào trong vũng máu lần thứ hai.
Một đòn toàn lực của hai đại cao thủ vô cùng khủng bố, cứ như là hai vầng mặt trời nổ tung, sóng lớn màu bạc lấy chúng nó làm trung tâm che ngợp bầu trời phủ ra bên ngoài.
Ầm!
Lang Vương bay ngược ra ngoài, trên người nhiều chỗ nứt toác, máu tươi chảy ròng ròng, không phải thực lực của hắn ta không bằng đối phương, mà là trước đó khi ở trong vườn thánh dược hắn ta đã bị thương quá nặng.
"A. . ."
Ngân Nguyệt Lang Vương rít gào, hư không trong nháy mắt phảng phất như dừng lại, trong chớp mắt ngắn ngủi, Schieler có chút thất thần, thân thể và tinh thần đều thoáng cứng ngắc.
Đây là năng lực Lang Vương sau khi đột phá một đạo gông xiềng nào đó có được, nó hóa thành một tia chớp màu trắng, vọt tới chỗ Schieler, đương nhiên cũng không quên mở ra móng vuốt lớn, xông về phía cổ của hắn ta.
Thực lực của Schieler cũng rất mạnh, cũng là cao thủ tuyệt thế, tất nhiên không thể nào bị giết chết đơn giản như vậy, vào thời khắc sống còn, hắn ta vung thanh kiếm lớn lên che ở trước cổ của mình, chặn móng vuốt lớn của Lang Vương lại.
Vèo!
Thật ra Ngân Nguyệt Lang Vương không muốn tử chiến với hắn ta, nó trực tiếp liền vọt qua, chạy băng băng trên đường phố, không khí xung quanh nổ tung, tốc độ của Lang Vương quá nhanh, cao gấp mấy lần so với tốc độ âm thanh, nó liều mạng trốn khỏi nơi đây.
Khi đã đạt đến cái đẳng cấp này như chúng nó, có mấy ai có thể ép nó thành bộ dáng này? Chủ yếu là sức nổ của quả hạch đào màu bạc kia quá lớn, khiến nó gãy mất một tay, lồng ngực cũng bị xuyên thủng một lỗ nên mới như vậy.
"Lang Vương, mày không chạy được đâu!" Schieler cũng không vội vã, không nhanh không chậm truy đuổi ở phía sau, vẻ mặt của hắn ta vô cùng thoải mái, tốc độ lại nhanh đến dọa người.
Tối thiểu thì hắn ta cũng không bị mất dấu Ngân Nguyệt Lang Vương, thậm chí còn càng lúc càng đến rất gần nó.
"Lão gia hoả, cẩn thận một chút, đừng tự dâng mạng của mình lên đấy.” Bắc Cực Vương mở miệng, hắn ta nhảy xuống từ trên giáo đường, đứng ở bên ngoài vườn thánh dược.
"Bên trong còn có một con cá lớn, ngươi chớ để hắn ta đào tẩu!"
Ở phương xa truyền đến âm thanh nhắc nhở của Bắc Cực Vương.
Ầm!
Đột nhiên, giữa bầu trời truyền đến một tiếng nổ mạnh kịch liệt!
Nơi đó có hai bóng dáng đang đứng, một bên là một con Rồng Đen thể hình khổng lồ, một bên là một con Hắc Phượng cả người tỏa ra ánh sáng đen, giống như thần thoại lại xuất hiện, hai loại sinh vật này cùng xuất thế.
Hắc Long Vương đang ngăn cản Phượng Hoàng Vương bất tử, hai bên kịch liệt giao thủ, đầy trời đều là long khí và những ngọn lửa màu đen, kịch liệt chém giết.
Xoạt!
Phượng Hoàng Vương bất tử ho ra máu, quay đầu muốn chạy trốn, Hắc Long Vương theo sát không nghỉ.
"Lão già kia, ngươi đừng tiếp tục ẩn núp nữa, ta biết ngươi vẫn còn sống.” Bắc Cực Vương nhìn vào khu vườn thánh dược đẫm máu, mở miệng nói.
Một ông lão từ trong đống người chết đứng lên, ho khan, người đầy vết máu, trong ánh mắt bắn ra hai chùm sáng doạ người, đây là một vị lão giả sinh vật đã đột phá sáu đạo gông xiềng.