Có người buồn có người vui, ít nhất sau khi nghe được tin tức Sở Phong đã chết, có không ít chủng loài khác của Phương Đông đều lộ ra nụ cười.
Con dâu Hứa Uyển Di của tổ chức Sinh Vật Thiên Thần nhà họ Lâm cũng rất vui vẻ, khuôn mặt vui mừng nhấm nháp rượu vang, cảm giác tâm tình hết sức vui vẻ.
"Tôi không tin, lão đại khẳng định chưa chết, nhất định sẽ sống sót trở về, nhất định sẽ giết hết yêu ma quỷ quái!" Đỗ Hoài Cẩn, Âu Dương Thanh không tin.
"Sở Thần đã chết rồi, có việc thì đôt ít vàng mã đi."Lần này Hồ Sinh không tụng kinh nữa, gầm gầm gừ gừ nói.
Hùng Khôn sợ hãi nói: "Hồ ly, lần này ta mắng hắn hai câu có được không? Hắn ta thực sự xong đời rồi sao, tin tức bên Vatican kia truyền về có vẻ rất chân thực.”
"Lần này hẳn là chạy trời không khỏi nắng." Hồ Sinh nói.
"Cái tên này không phải mạng rất lớn sao, sao lại chết đi như vậy?" Khương Lạc Thần hoài nghi.
Lâm Nặc Y đứng trên bờ biển, gọi điện thoại di động cho Sở Phong, nhưng căn bản là không thể kết nối.
"Tiểu Phong... con đã đi thật rồi sao?” Trong nhà Sở Phong, hai mắt của mẹ hắn sưng đỏ lên, bà ấy vừa mới khóc xong, vô cùng thương cảm.
"Đừng khóc, mạng của đứa nhỏ này rất cứng cỏi, chưa chắc sẽ xảy ra chuyện, nói không chừng mấy ngày nữa sẽ trở lại.” Sở Trí Viễn an ủi Vương Tĩnh, nhưng bản thân ông cũng rất tiều tụy.
Đó là đứa con độc nhất của bọn họ, khi tin tức bất hạnh truyền đến, giống như là sấm sét giữa trời quang, trong lòng hai vợ chồng như có lửa đốt, tinh thần cũng rất kém cỏi.
Trong Ngọc Hư Cung, Lục Thông cũng đang than khẽ, đứng ở nơi đó nhìn một gốc cây liễu xanh tươi ở bên ngoài cửa sổ suy tư, ông ta cực kỳ hối hận, không nên đồng ý cho Sở Phong đi về phía tây.
Lúc mới nghe được tin tức này, Lục Thông còn ôm mấy phần hi vọng, cho rằng chưa chắc Sở Phong đã chết ở Vatican, thế nhưng mà đã qua bốn năm ngày mà vẫn không có động tĩnh, ông ta tuyệt vọng rồi.
Bồ Đề Cơ Nhân, Viện nghiên cứu Văn minh Ngoài hành Tinh, Liên Minh Thông Cổ, các đại tài phiệt đang suy đoán xem rốt cuộc ở Vatican đã xảy ra chuyện gì, cũng có không ít người trong đó đang phán đoán kết quả xem có phải là Sở Phong đã chết hay không.
Cuối cùng, bọn họ nhất trí kết luận là Sở Phong đã chết ở nơi đó, nếu không thì y theo tính cách của hắn là hắn đã sớm trả đũa, gây ra sóng to gió lớn!
"Lần này là hắn chết thật rồi, không ngờ được cuối cùng Sở Ma Vương hung danh hiển hách lại bỏ mạng ở phương Tây.”
Có dị loại đang than khẽ, đối với bọn nó mà nói, Sở Ma Vương quá nổi danh, quả thực vị thanh niên vương giả của nhân loại này rất phi phàm.
Những dị loại đã hóa hình, bao gồm dòng dõi của các đại vương tộc, khi đi vào xã hội loài người đều cẩn thận vì hắn, không dám không kiêng nể gì cả.
"Ha ha... rốt cục Sở Ma Vương cũng chết rồi, thật sự là vui sướng trong lòng, chúng ta còn chuẩn bị đặt bẫy phục sát hắn mà kết quả hắn lại chết ở Vatican!"
Đương nhiên cũng có rất nhiều dị loại thống hận Sở Phong, tỉ như Khổng Tước tộc, Thương Lang tộc, có sinh tử đại thù với hắn, vẫn luôn hận hắn không thể chết ngay lập tức.
Phương đông không thể bình tĩnh, tất cả mọi người đang bàn luận đến cùng là đã xảy ra chuyện gì ở Vatican, sự thật là gì?
Không chỉ có các đại tài phiệt không tin, ngay cả người bình thường cũng đang hoài nghi, nhiều sinh vật cấp Vương như vậy mà lại chết vì phát động cấm chế hay sao?
Nhất là trong chuyện này vẫn dính dáng đến nguyên nhân cái chết của Sở Phong, đều đang đồn đãi do hắn và hai con thú vương của núi Côn Luân tự ý xông vào cấm địa làm liên lụy đến những người khác.
Rất nhiều đại tộc ôm thái độ hoài nghi, cũng không nói cái gì.
"Đúng là Sở Ma Vương chết cũng chưa hết tội, bản thân mình chết thì thôi đi, còn làm liên lụy người khác, chết không có gì đáng tiếc!"
Cuối cùng, có dị tộc lên tiếng, vốn đã không hòa thuận với Sở Phong, đối chọi gay gắt, bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, trước tiên nhảy ra cắn một ngụm.
"Ai đang bôi nhọ anh em của ta, ông đây lập tức đi giết hắn ta!"
Núi Côn Luân, Đại Hắc Ngưu phát cuồng, đỏ ngầu cả mắt, Sở Phong là vì yểm hộ nó và Hoàng Ngưu chạy trốn, một mình dẫn dụ nhiều đại địch đi cho nên mới gặp nạn.
Cho tới bây giờ, ngay cả Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu đều tuyệt vọng, cho rằng Sở Phong chết ở phương tây.
Bọn nó đang chuẩn bị cho đại chiến, quyết một trận tử chiến với quân đông chinh ở dưới chân núi Côn Luân, giết cho bọn họ máu chảy thành sông, báo thù rửa hận cho Sở Phong.
Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương sắp suất lĩnh bộ hạ đông chinh, bọn chúng cũng đều là sinh vật cấp Vương khí thế hung hãn, bọn chúng có dã tâm cực lớn, muốn đánh chiếm núi Côn Luân, chiếm cứ vùng đất của vạn thần.
Chuyện này khiến cho sóng lớn ngập trời, bây giờ cả thế gian đều chú ý, ánh mắt của toàn thế giới đều đang chăm chú!
“Ngưu Ma Vương của núi Côn Luân, mi còn đang cố gắng tẩy trắng cho mình và Sở Phong sao, nếu không phải do bọn bay thì sao lại chết nhiều người như vậy?”
Có người dụng ý khó dò, muốn quấy đục nước, bêu xấu Sở Phong và hai con trâu.
"Làm càn, đám tiểu nhân các ngươi cũng dám bôi bẩn anh em của ta, sự thật sẽ nhanh chóng được phơi bày!" Đại Hắc Ngưu rất muốn dùng một bàn tay chụp chết lũ tiểu nhân đó.
Nó biết, trong đó có kẻ thù của Sở Phong, tỉ như một vài dị loại và đám sinh vật cấp Vương muốn đông chinh của Vatican, muốn lật ngược phải trái, lẫn lộn đen trắng.
Sao nó và Hoàng Ngưu có thể im lặng, hai con trâu đang viết tường trình về chuyện đã xảy ra, truyền ra trong công chúng.
"Sự thật ở đây!"
Hoàng Ngưu đứng ra, nó dùng hơn vạn chữ, viết lại kỹ càng sự thật ở Vatican, nói đại khái về hành trình đi về phía tây của nó, Đại Hắc Ngưu và Sở Phong.
Đây là nó và Đại Hắc Ngưu đã thương lượng xong.
Các nơi trên thế giới vỡ tổ, nếu như dựa theo hai con trâu viết, chuyện này đúng là kinh thế hãi tục, nhiều sinh vật cấp Vương như vậy mà đều bị người ta lừa giết?
Schieler, Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương lại đáng sợ như vậy sao, hết thảy đều là bọn nó bày mưu? Ngay cả các thế lực lớn đều cảm thấy rùng mình.
Vatican muốn làm lớn sao? Rất nhiều người nghĩ đến Giáo Đình trong truyền thuyết, ở trong thần thoại thì nó là một con quái vật khổng lồ, thời kỳ huy hoàng nhất của nó, một hiệu lệnh vừa ra, toàn bộ thế giới phương tây có ai dám không nghe theo?
Nhất là mọi người nghĩ đến quân thập tự đông chinh.
"Hoang đường, nếu thật là Schieler đại nhân bày mưu thì chỉ bằng ba tên tiểu tốt chúng bay cũng có thể trốn đi được? Hoàn toàn là do chúng bay tham lam mới ra."
Có người bác bỏ, nhằm vào hai con trâu.
"Tôi có thể làm chứng, Sở Phong mới là hung phạm, hắn quá tham lam, ngấp nghé cổ thụ thần thánh trong cấm địa Vatican, tùy tiện xuất thủ phát động cấm chế, liên lụy vô số vương giả vẫn lạc.”
Hoàng Kim Sư Tử, Sài Vương thi nhau đứng ra nói chuyện, bọn nó đến từ Châu Phi, tự nhận không có giao tình gì với Vatican, lấy tư thái "Trung lập" nói ra sự thật.
Thế mà Sư Tử Vương vẫn còn sống, đồng thời còn bày tỏ thái độ như vậy, khiến cho hai con trâu thất kinh.