Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 336 - Chương 352: Làm Một Vố Lớn (2)

Thánh Khư Chương 352: Làm một vố lớn (2)

"Liên quân do bọn khốn khiếp kia tạo thành muốn xâm lấn Côn Luân, thật sự là khiến người ta hận sôi máu!"

Phương Đông có rất nhiều người oán hận. Hiển nhiên, những cường giả kia đã thèm thuồng vùng đất thần này của phương Đông từ lâu. Bây giờ, muốn liên thủ đánh hạ, làm căn cơ cho bọn chúng tiến hoá sau này.

Ai cũng biết, theo sự hồi phục của thiên địa, tương lai Côn Luân sẽ có các loại cổ thụ thần thánh sinh trưởng, thường được gọi là vùng đất thần tiên, có thể giúp vương giả các tộc không ngừng tiến hoá.

Hiện giờ, Côn Luân còn chưa tới bước kia, bên ngoài đã không chịu đựng nổi, muốn liên thủ mưu tính, chuẩn bị xâm lấn.

Phương Đông không cách nào bình tĩnh trở lại, một trận bão tố sắp đến, không lâu nữa, chắc chắn sẽ có một trận đại chiến ở Côn Luân.

"Thật sự là kinh khủng mà, tôi nghĩ núi Côn Luân lần này xong đời rồi, chắc chắn sẽ phải đổi chủ!" Ở phương Tây có một số kẻ lên tiếng đàm luận.

"Chưa chắc, bên kia cũng có cao thủ tuyệt thế tọa trấn, bọn họ sẽ không ngồi nhìn các phương liên thủ nuốt lấy núi Côn Luân, chắc chắn sẽ có những thế lực lớn khác đi trợ giúp."

Phương Đông đương nhiên cũng có cao thủ!

Chủ nhân của Bích Du Cung đã khởi hành, dẫn quân tiến về núi Côn Luân.

Nếu như không phải lo lắng có dị loại nhân cơ hội làm loạn, Chủ nhân của Bát Cảnh Cung, Ngọc Hư Cung cũng chắc chắn sẽ dẫn quân về phía tây!

Ngoài ra, hạc trắng của Thục Sơn Kiếm cung, tông sư trên núi Võ Đang, vượn già Đại Lâm tự cũng nhanh chóng bày tỏ thái độ. Núi côn luân là vùng đất thần thánh thuộc về phương Đông, không cho phép những kẻ xâm lấn kia đặt chân.

Trong bóng tối, cũng có người âm thầm hành động!

Đám đại yêu quái của núi Côn Luân không phải không có bằng hữu, chỉ là không có phô trương ra bên ngoài mà thôi.

Một trận bão tố sắp đến!

"Ồ, các vị cường giả trên núi Côn Luân, các người vẫn còn chưa giác ngộ sao? Đây là đại thế, vốn không thể ngăn cản, Côn Luân không phải là Côn Luân của các ngươi mà thuộc về tất cả chúng ta. Nếu như ta là các ngươi thì chắc chắn sẽ mở rộng vòng tay, nghênh đón quân Đông chinh tiến vào Côn Luân."

Bắc Cực Vương ở phương xa mở miệng, thanh âm chấn động thiên địa, chọc giận cường giả các tộc bên trên núi Côn Luân. Thật là khinh người quá đáng mà!

Đại chiến sắp bùng nổ, các phương đều đang đợi cao thủ phe mình đến.

Khó trách sao Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương không sợ hãi. Là bời vì có cường giả chi viện, là bởi vì bọn chúng đã liên hệ được với Lão Sư Tử Vương, đại sư Yoga cổ Phạm Lâm, Chúa tể Ma cà rồng.

Sở Phong cảm giác sâu sắc tình thế đang vô cùng nghiêm trọng. Loại liên minh này một khi bùng nổ sẽ có lực phá hoại kinh người, hấp dẫn những kẻ đã đột phá được đạo gông xiềng ở các nơi trên thế giới chạy đến, kiếm một chén canh.

Tại Vatican, Schieler nở nụ cười ôn hòa. Cục diện bây giờ rất có lợi cho quân Đông chinh, vòng xoáy cắn nuốt đang sợ đang hình thành. Nếu như cuộc chiến ở núi Côn Luân diễn ra, nói không chừng sẽ thu hút các cường giả tuyệt thế khác đang đứng ngoài cuộc đến. Các phương hợp lực, sẽ tạo nên sự cộng hưởng đáng sợ, san bằng quê hương của vạn thần!

Cuối cùng, hắn ta cũng chuẩn bị hành động. Không phải đến phương Đông, mà là muốn tới sào huyệt Hắc Long Vương, tọa trấn giúp nó.

"Biết sư phụ toạ trấn Vatican nên không kẻ nào dám tới mạo hiểm. Những kẻ muốn quấy rầy nhất định sẽ đi sào huyệt Hắc Long Vương hoặc Bắc Cực Vương." Một nữ tử tuổi trẻ mỉm cười, toàn thân áo trắng, mỹ lệ mà thánh khiết, quanh thân tản ra ánh sáng thần thánh.

Bắc Cực Vương đến từ Bắc Cực, đó là một nơi toàn băng tuyết, sào huyệt vô cùng bí ẩn, người bình thường khó mà tìm tới.

Sào huyệt Hắc Long Vương ở ngay Châu Âu này, chỉ cần dụng tâm dò xét là có thể tìm tới.

Vết thương của Schieler đã tốt hơn rất nhiều, mặc dù hắn ta đã lớn tuổi nhưng vẫn tản ra khí tức sinh mệnh dồi dào, Hắn ta nhắm hai mắt tĩnh tâm, nhìn rất bình thản. Sau đó hắn ta động thân, chuẩn bị đi bắt cá lớn1

"Xảy ra chuyện lớn như vậy, hai bên Đông, Tây còn sắp có đại chiến, nếu như ta chỉ đi phá hang ổ của Hắc Long Vương thì chẳng thể tạo ra được náo loạn gì, chẳng thể khiến bọn chúng bị thương đến gân cốt, ảnh hưởng cũng không lớn. Ta phải khiến bọn chúng kinh hoảng, thậm chí là sợ hãi mới được."

Sở Phong tự nói, dẹp bỏ dự định lúc đầu.

Sau khi cẩn thận nghiên cứu, hắn đã tìm được mục tiêu khá đáng tin, chuẩn bị mau chóng lên đường, bởi vì tình huống thực sự quá khẩn cấp.

Hắn cũng đi không xa, vẫn ở trên đất Hi Lạp, âm thầm tiếp cận căn cứ thử nghiệm tên lửa đạn đạo ở Châu Âu. Nói theo cách của Đại Hắ Ngưu là... chuẩn bị làm một vố lớn1

"Lần trước, các ngươi sử dụng tên lửa đạn đạo đánh rớt ta khỏi máy bay cảm thấy rất vui vẻ đúng không?"

Sở Phong cười lạnh. Đó là kết quả do tên Schieler tạo ra.

Bây giờ, hắn chuẩn bị trả lại. Đã không làm thì thôi, làm thì phải làm một vố kinh thiên động địa!

Một ngày này, Sở Phong sử dụng thực lực cấp Vương của hắn yên lặng tiếp cận, thành công tìm được người phụ trách tối cao ở nơi này, tiến hành thôi miên hắn ta.

Việc thôi miên với hắn bây giờ mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay.

Mọi thứ vô cùng thuận lợi, ở đây lại có bom nguyên tử, mà không chỉ một quả!

"Rất tốt, mục tiêu là thành phố thần thánh Vatican, Schieler, ta muốn tặng cho ngươi một quả bom!"

Hoà thượng chạy được chứ miếu không chạy được. Bây giờ, hắn muốn dùng chiêu "gậy ông đập lưng ông", bắn cho phía châu Âu một trận "pháo hoa", cho Schieler, Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương nhìn thử.

Trước đây không lâu, suýt chút nữa hắn đã chết ở phương Tây, hôm nay Sở Phong muốn đòi một lời giải thích nhưng trước tiên phải thu lãi đã.

“Phóng vũ khí hạt nhân cần ba phần mật mã cơ à?” Sở Phong hơi ngẩn ra, trước đây hắn thực sự không biết chuyện này.

Người phụ trách tối cao của quân đội này chỉ có một phần mật mã mà thôi. Nếu muốn dùng vũ khí hạt nhân thì cần phải có hai phần mật mã còn lại, thủ tục vô cùng nghiêm ngặt và phức tạp.

Cũng may, căn cứ thử nghiệm mật mã tên lửa đạn đạo hạt nhân là Athens giành được, lãnh đạo cấp cao của Châu Âu cho bên này quyền hạn rất lớn, toàn bộ đều nằm trong tay người Hy Lạp.

Mặc dù Sở Phong đi chuyến này vừa bị dày vò vừa phiền toái, nhưng cuối cùng cũng giải quyết xong.

Chuẩn bị nã pháo.

Sở Phong sắp trở về, hắn cảm thấy tốt nhất nên khiến thành phố Thánh và vườn thánh dược biến mất khỏi vùng đất này.

Hắn lại liên hệ với Hoàng Ngưu và Đại Hắc Ngưu lần nữa, hai ngày nay hắn đã cố thử mấy lần nhưng đều không thành công.

Hắn ăn một nụ hoa nên bị sốt, hôn mê mất mấy ngày, hai con trâu, mỗi con ăn hai nụ, sau đó chúng lên án thành phố Vatican rồi biến mất từ đó. Hắn đoán rằng chúng đang trong quá trình tiến hóa mạnh.

Lúc này vẫn chưa liên lạc được, Sở Phong cảm thấy tiếc nuối, hắn còn muốn báo tin vui cho hai con trâu này trước khi người khác biết.

“Vũ khí hạt nhân ở đây khá nhiều.”

Sau khi trời đất dị biến, liên tiếp có sinh vật cấp Vương tàn sát dân trong thành phố, một số nơi ở Châu Âu đã chuẩn bị đầy đủ để chống lại những con quái vật hung tàn này.

“Phóng.”

Bình Luận (0)
Comment