Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 359 - Chương 375: Tiến Hóa Một Lần Nữa! (1)

Thánh Khư Chương 375: Tiến hóa một lần nữa! (1)

Cuối cùng, dù là phiến lá hay là thân cành, hoặc là sợi rễ đều như thế, không còn là một màu sắc nữa.

Hoàng Ngưu trợn mắt hốc mồm, lần đầu tiên nó nhìn thấy sự biến hoá như thế này, màu sắc lại khác biệt như vậy.

Về phần Đại Hắc Ngưu thì đã nghẹn họng nhìn trân trối, một hạt giống trong vòng một đêm lớn lên thành đại thụ, cuối cùng khi nở hoa thì màu sắc biến đổi, điều này thực thần kỳ.

Nhưng lúc này bọn họ cũng đều thay đổi sắc mặt. Bởi vì sau khi ánh sáng vọt lên, thực sự quá chói lọi, phía trên Ngưu Vương cung liên tục lóe lên ánh sáng ba màu.

Ba loại màu sắc quấn quýt lẫn nhau, hình thành sắc thái lộng lẫy, cả cây thân cây và cả nụ hoa đều như thế!

Ba!

Đúng lúc này, nụ hoa bắt đầu nở rộ. Một tiếng vang thanh thúy vang lên, bảo bình giống như là muốn vỡ ra, toàn thân rạn nứt, khe hở mở rộng đến tận đáy bình.

Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu tránh ra, đều lùi đến cổng, không muốn chia cắt cơ duyên lần này của Sở Phong.

Tranh tranh tranh. . .

Đột nhiên, có tiếng động như là tiếng kiếm reo vang lên, đột nhiên tất cả cánh hoa nở rộ trong tích tắc, mở rộng ra phía ngoài, ba loại màu sắc xen lẫn nhau, mười phần sáng chói, xông lên trời.

Đó là từng luồng ánh kiếm, chiếu rọi Ngưu Vương cung, cực kỳ chói mắt.

Lúc này, ngay cả Sở Phong cũng ngẩn người. Sau khi cánh hoa nở rộ thì đúng là giống như từng thanh kiếm rất kì lạ, có hoa văn dày đặc, cực kỳ kinh người.

Keng! Keng! Keng!

Từng ánh kiếm xông lên giữa không trung, mười phần lóa mắt.

"Chưa bao giờ thấy qua loại hoa nào cổ quái như vậy!" Đại Hắc Ngưu ở phía xa lầu bầu nói.

Hoàng Ngưu cũng híp mắt lại xem xét tỉ mỉ, chuyện nó thấy hôm nay quá kỳ dị, ở thế giới của nó, loại thực vật kỳ bí như vậy cũng rất hi hữu.

Loại cây này bình thường đều nằm trong tay những đạo thống vô thượng, có truyền thừa hàng mấy chục triệu năm.

Sở Phong đứng dưới tàng cây, ngẩng đầu nhìn lên. Hắn cảm thấy cực kỳ quái dị, tại sao lần này lại không có phấn hoa rơi xuống?

Đang!

Đột nhiên, tất cả cánh hoa thu lại, một lần nữa khép kín! Một lần nữa hóa thành bảo bình, dài bằng bàn tay, toàn thân xán lạn, như là vật dẫn của đại đạo.

"Tại sao cánh hoa lại khép lại?" Hai con trâu đều ngạc nhiên.

Đột nhiên, xảy ra dị biến!

Nụ hoa đã khép kín lại phát ra ánh sáng lung linh một lần nữa, nơi miệng bình tràn ngập sương mù, sau đó càng thêm đậm đà hơn, tụ mà không tiêu tan.

Đến cuối cùng, nơi miệng bình giống như là một thác nước nhỏ, sương mù trút xuống tới, rơi vào trên ngươi Sở Phong, đó là phấn hoa hình thành sương mù, bao vây lấy hắn.

Sở Phong đã xé rách quần áo, ném qua một bên, tắm rửa "thác nước" này. Sương mù từ phấn hoa tạo thành lan rộng trên người hắn, thấm dần vào trong cơ thể.

Hương thơm tràn ngập miệng mũi của hắn, quá nồng nặc, khiến cho hắn có cảm giác sắp vũ hóa phi tiên, hai chân đều giống như muốn bay khỏi mặt đất, mùi thơm ngát xâm nhập vào trong tinh thần!

"Tình huống gì thế này?!" Đại Hắc Ngưu trừng lớn một đôi mắt trâu, miệng há rất lớn, có chút không thể tin được.

"Ta còn muốn ăn ké một chút đây!" Nó lẩm bẩm, lỡ như có phấn hoa phiêu tán ra cũng là lãng phí, nó và Hoàng Ngưu chờ ở chỗ này, chuẩn bị hấp thu dư thừa, không ngờ rằng sương mù đó tụ mà không tiêu tan.

Toàn bộ lỗ chân lông trên người của Sở Phong nở ra, hắn đang vận chuyển phương pháp hô hấp hấp thu loại phấn hoa thần bí này, bắt đầu tiến hóa.

Đây là một loại hưởng thụ, hương thơm không ngừng tràn vào thân thể của hắn, từng dòng nước nóng khuếch tán, thẩm thấu vào bên trong lục phủ ngũ tạng của hắn, xâm nhập vào bên trong xương cốt toàn thân của hắn, kích thích khí huyết toàn thân tiến hóa.

Hắn có thể cảm nhận được, sương mù từ phấn hoa tạo thành thập phần thần bí, giống như là sinh ra để giúp cho sinh vật tiến hóa. Sau khi đi vào bên trong cơ thể người thì bị hấp thu trong nháy mắt.

Ngay cả tạng phủ, xương cốt cũng không thể ngăn lại. Nhiệt lưu thẩm thấu vào bên trong xương tủy, ở khắp mọi nơi, giống như tắm nước nóng trong mùa đông giá lạnh, toàn thân thư thái.

Vị trí của Sở Phong hoàn toàn mông lung, bị sương mù hình thành từ phấn hoa vây quanh, mà sương mù cũng là ba màu, quấn quýt lấy nhau, bốc hơi mờ mịt.

Hai con trâu đều có chút trợn tròn mắt, chưa bao giờ nhìn thấy đóa hoa nào như thế, phấn hoa từ miệng bảo bình trút xuống, một tầng ánh sáng như sương mù phủ xuống, giống như một thác nước cỡ nhỏ.

Sở Phong vận chuyển phương pháp hô hấp, tạng phủ trong suốt, mười phần xán lạn. Sau đó có lôi âm lượn lờ, ngũ tạng lục phủ như mặt trời nhỏ phát ra ánh sáng chói mắt.

Hơn nữa, ngũ tạng đang chấn động, dẫn theo huyết dịch chảy nhanh, kết hợp với huyết nhục đang rung động, toàn thân reo vang, đây là một lần tiến hóa mãnh liệt nhất!

Tiếp theo đó, xương cốt toàn thân hắn đều đang vang lên, giống như là đang bị kim thạch đánh vào. Rất chói lọi, chất xương trắng noãn như là dương chi ngọc thạch.

Trong xương tủy tràn ngập ánh sáng hừng hực, hoạt tính của tất cả cốt tủy được tăng cường trong nháy mắt, tăng cường gấp mười, gấp trăm lần, sau đó rung chuyển kịch liệt.

Cốt tủy đang tạo máu mới, thay thế cho máu cũ.

Hai con trâu kinh hãi, Sở Phong thuế biến quá kịch liệt, mỗi một lần hấp thu quang vụ thì lỗ chân lông cũng sẽ thải ra một chút đồ vật sền sệt, thân thể của hắn đang run rẩy.

Đồng thời còn hòa với máu đen, trên người hắn có một lớp vật chất kì dị, có vẻ như là “tạp chất”, có thể dùng mắt thường nhìn thấy, điều này nói rõ tiến hóa quá tấn mãnh!

Thân thể Sở Phong lay động, hắn cũng không giật mình. Bởi vì hắn từng trải qua mấy lần tiến hóa, đã có kinh nghiệm và chuẩn bị tâm lý trước.

"Rốt cuộc ta đã biết tại sao thằng nhóc này mới đột phá ba đạo gông xiềng mà đã có thể làm thịt Sư Tử Hoàng Kim có tu vi cao hơn hắn, mỗi lần tiến hóa đều mãnh liệt như vậy, muốn không mạnh cũng không được!" Đại Hắc Ngưu cảm thán.

Sư Tử Hoàng Kim đã đột phá bốn đạo gông xiềng, có thể nói là nhân vật bất bại trong số những sinh vật ở cùng cảnh giới Gông Xiềng cấp bốn, có tin đồn nói rằng những người đột phá nhiều hơn nó một đạo gông xiềng cũng không phải là đối thủ của nó.

Kết quả nó lại đại bại ở trong tay Sở Phong.

"Móa nó, sau khi hắn đột phá bốn đạo gông xiềng thì có phải là ta cũng không còn là đối thủ của hắn hay không?” Đại Hắc Ngưu lẩm bẩm, vốn dĩ nó rất tự tin, sau khi đột phá năm đạo gông xiềng thì nó cảm thấy không ai là đối thủ của nó, ngoại trừ đám người Ngao Vương và lão Sư Tử.

Bây giờ nghĩ lại thì chắc chắn Sở Phong sẽ rất khủng bố, chưa chắc đã yếu hơn nó.

Bảo bình trút xuống, "thác nước" nhỏ chói lọi, bao phủ Sở Phong, không ngừng thẩm thấu vào bên trong huyết nhục, tạng phủ, trong xương tủy của hắn, quanh người hắn đều đang phát sáng.

Lúc này, thân thể của hắn đang chấn động theo quy luật, ngũ tạng nổ vang, càng thêm sáng óng ánh long lanh, khiến cho tốc độ máu chảy càng kinh khủng hơn.

Cốt tủy của hắn có một tầng ánh sáng chói mắt, mà huyết nhục thì như là thần kim đúc thành, bên trong ánh sáng óng ánh kèm theo từng tia từng sợi hơi thở kiên cố bất hủ.

Bình Luận (0)
Comment