Trước núi Côn Luân hương thơm nức mũi, đúng là rán chiên luộc hấp cái gì cũng có, một bữa tiệc thịt rồng lớn rất nhanh đã chuẩn bị xong, lại còn có mùi rượu thoang thoảng, vô cùng mê người.
Cái này kích thích những phe phương Đông khác, ai cũng muốn đến uống một chén.
“Không được, ta cũng phải đi đánh bại một đối thủ, sớm hoàn thành nhiệm vụ còn về uống rượu mừng!” Có cường giả cấp Vương thấp giọng nói.
Không ai nghĩ đến, đằng sau một đám không đứng đắn ở đó nướng thịt rồng lại kích thích nhiệt huyết những người khác, dẫn tới sĩ khí đại chấn.
Đến nỗi bên phe phương Tây, rất nhiều cường giả quả thực bị chọc cho tức nổ phổi.
Một con rồng phương Tây, thế mà bị đám người kia đem nướng, chuẩn bị một bữa tiệc thịt rồng lớn. Quân Đông chinh làm sao chịu nổi việc này?!
Nhất là khi nghĩ đến, từng có một người viết ra bảng xếp hạng mỹ thực, hiện tại chẳng phải có câu trả lời rồi sao? Điều này khiến cho phe cánh phương Tây cảm thấy nhục nhã.
“Grào!”
Hắc Long Vương phát ra một tiếng gầm, long ngâm rung động bầu trời. Đang bị nướng kia là tộc Rồng, cùng là đồng loại của gã, đương nhiên khiến gã ta phẫn nộ.
Thế nhưng cuối cùng gã cũng không làm gì, chọn lựa nhẫn nhịn.
“Mấy vị kia đã tới chưa, có định giữ chữ tín xuất thủ hay không?” Hắc Long Vương nói nhỏ, bọn họ đang chờ đợi viện quân, nếu dám đánh sang phía Đông, đương nhiên phải chuẩn bị đầy đủ.
Trừ đám cao thủ tuyệt thế bọn chúng, hiển nhiên còn âm thầm mời đến những sinh vật vô địch đã đột phá được cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu, muốn tham dự trận đại quyết chiến phân chia ở Côn Luân.
“Có lẽ không sao đâu, ta cảm giác có người đến rồi, đang ở cách đây không xa.” Lão Chúa tể Ma cà rồng nói, ông ta lấy máu tươi làm thức ăn, cực kì mẫn cảm với huyết khí của cường giả tuyệt thế.
“Cứ để bọn chúng đắc ý, cuối cùng vui vẻ hụt, cả đám đều phải chết!” Ánh mắt Hắc Long Vương lạnh lùng.
Trận chiến này, bọn họ muốn san bằng Côn Luân, người cản giết người. Cho dù có là cao nhân như Ngao Vương hay Vượn Già đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu cũng ở trong danh sách phải giết!
Schieler cũng lộ ra ý cười, bọn chúng muốn đánh một trận để xây dựng triều đại, hủy diệt chư vương núi Côn Luân, quật khởi tại Quê hương của vạn thần tạo thời cơ tìm kiếm Thần thành!
“Ta từng giao hẹn với một người, bảo bọn họ ở Vùng đất Phong Thiền kiềm chế cao thủ tuyệt thế phương Đông, chỉ có người đứng đầu Bích Du Cung đã trở về, hẳn cũng tới Côn Luân rồi.” Schieler bình thản nói.
Những người khác nghe vậy đều gật đầu, đại cục đã định!
Thực lực của đối phương bị sụt giảm, còn bọn họ vẫn có viện trợ liên tiếp, sao có thể không thắng?
“Ha ha...” Tất cả cùng nở nụ cười.
Lần này, cũng vì trận đánh phương Đông, bọn chúng chuẩn bị rất chu toàn, phải đánh gục quân địch!
Trên thực tế, các tuyệt thế cao thủ phương Đông có khả năng tham gia đều từng bị bọn họ suy xét qua, thi triển thủ đoạn kiềm chế, khiến cho không thể rời đi.
Đại chiến bắt đầu muộn là vì thế, không phải do bọn họ đi chậm, trên thực tế trong đó có vài người sớm đã hành động, lẳng lặng lẻn vào khu vực phương Đông, che giấu tung tích, làm ra vẻ cường giả thần bí, âm thầm ra tay, khiến cho mấy vị cao thủ tuyệt thế phương Đông không dám rời khỏi địa bàn của mình.
Trước núi Côn Luân, đám người Sở Phong ăn rất vui vẻ, một con rồng bị họ xẻ ra, thịt trong suốt, tỏa ra hào quang xán lạn, vô cùng ngon miệng.
Ngoài ra, thịt rồng còn chứa rất nhiều năng lượng, cực kì có lợi với bọn họ.
Có thể thấy, bất luận là thịt rồng nấu chín hay là thịt rồng nướng vàng đều phát ra ánh sáng, xứng là vật đại bổ.
Khẩu vị của Sở Phong rất tốt, ăn ngấu nghiến, đến Đại Hắc Ngưu cũng không bằng.
Tâm trạng hắn vui vẻ, bởi vì có được một cái gân rồng đỏ thẫm phát sáng. Cung Đại Lôi Âm của hắn rốt cuộc có thể thăng cấp uy năng.
Hắn tin sau khi thay sợi gân rồng này vào, đủ để bắn chết sinh vật cấp Vương!
Nếu không cây cung đó gần đây cũng sẽ bị bỏ lại không dùng bởi vì hiệu quả đối với sinh vật cấp Vương không lớn.
Hắn thuộc phái hành động, để cho mấy vị cường giả cấp Vương hỗ trợ, bắt đầu đổi dây cung. Hắn lấy vị trí tinh hoa nhất của gân rồng, buộc vào cung thai, lập tức từng đường vân đỏ tỏa ra.
“Cây cung này thật khó lường, phỏng chừng đủ để có thể bắn chết sinh vật cấp Vương.” Có người thán phục.
Sở Phong mỉm cười, bắt đầu đánh bóng răng rồng và sừng rồng, lại để chư vương hỗ trợ lần nữa, cùng nhau mài chế mũi tên cho hắn.
Những người ở đây đều kinh hãi, loại tên này quá kinh khủng, có khi một mũi tên đã có thể khiến một kẻ cường giả cấp Vương bị thương nặng!
“Grào!”
Một lúc lâu sau, tiếng thú gầm rung trời từ phía xa khiến cho nhiều sinh vật cấp Vương phải sợ, một con quái vật lớn trắng như tuyết chạy tới, vô cùng khủng bố.
Nó từ trong núi Côn Luân lao ra, người đầy vết máu. Mỗi một lần chạy nhảy lại từ ngọn núi này qua ngọn núi khác, điên cuồng và mạnh mẽ vô cùng. Nó là Bắc Cực Vương.
Lúc này nó lộ ra bản thể, là một con gấu lớn màu trắng, to chừng một ngọn núi nhỏ.
Nó thất bại, chạy một đường về đây, thân bị thương nặng, trên người có mấy vết thương hết sức đáng sợ, sâu đủ thấy xương.
Phía sau, Ngao Vương vẫn trong hình dạng đàn ông trung niên đang theo sau truy sát, trên người nhuốm máu gấu.
Bịch!
Cuối cùng Bắc Cực Vương chạy về doanh trại phương Tây, lại biến thành hình người, há mồm thở dốc. Vị trí ngực với bụng của gã suýt nữa bị rách hoàn toàn, máu tươi chảy đầm đìa.
“Ngươi sao thế?” Đám người Hắc Long Vương kinh hãi.
“Tên đó rất mạnh, nhưng ta không sao, nghỉ ngơi một chút là ổn.” Bắc Cực Vương thấp giọng, nơi bị thương của gã đang sáng lên, vết thương từ từ khép lại.
“Ta cảm nhận được, người chúng ta mời đã đến, có thể ra tay được rồi.” Schieler lộ ra nụ cười thản nhiên, ánh mắt dần trở nên dọa người, lạnh lẽo vô cùng.
“Thời khắc quyết chiến đã đến, các ngươi có dám đánh một trận?!”
Lão Sư Tử mở miệng, huyết khí vàng nhạt vọt lên ngợp trời, kinh sợ thế gian, ông ta được xưng là cường giả vô địch, hiếu thắng không kém Bắc Cực Vương.
Mà trên đời này, ông ta chính là một trong các cao thủ tuyệt thế khiến cường giả phương Đông phải kiêng kị!
Cùng lúc đó, đại sư Yoga cổ Phạm Lâm, lão Chúa tể Ma cà rồng, Schieler, Hắc Long Vương, Bắc Cực Vương theo vào, cùng đi về phía trước, đứng ngang hàng với nhau.
Điều này khiến cho người của phe phương Đông cảm nhận được áp lực cực lớn, đối diện có đến sáu vị cao thủ tuyệt thế!
“Có gì không dám!” Ngao Vương mở miệng, người đầu tiên bước về phía trước.
Tiếp đến, một người đàn ông trung niên tóc vàng đi ra, là Kim Sí Đại Bằng Vương chưởng giáo Hoa Sơn.
Sau đó Vượn Già đến từ Đại Lâm Tự núi Tung Sơn cũng đứng ra, còn có Thái Cực tông sư Võ Đang cũng hiện thân!
“Chỉ có mấy người như vậy thôi sao? Còn không đủ để mình ta giết!” Lão Sư Tử lộ ra điên cuồng, tự tin vô địch, toàn thân đều là huyết khí màu vàng, tràn ngập hướng trời cao.
Schieler cũng cười, nói rất tự phụ: “Trong dự liệu, biết là mấy người sẽ hiện thân, chỉ là quá ít người đột phá được cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu. Lần này bọn ta đủ để nghiền ép các ngươi!”
“Mấy vị đạo hữu lúc này không hiện thân còn chờ đến bao giờ?” Hắc Long Vương hô.
“Grào grừ...”
Từ xa truyền đến tiếng mãnh hổ gầm, tiếp theo một con hổ lớn sặc sỡ xuất hiện, mang theo cuồng phong cùng sát khí ghê gớm, chớp mắt đã đến trước mặt, thể hình cực kì đồ sộ.