Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 377 - Chương 393: Vọt Thẳng Tới Phương Tây (1)

Thánh Khư Chương 393: Vọt thẳng tới phương tây (1)

Có thể nói là Lão Sư Tử gần như vô địch, đúng thật là có căn cơ sâu không lường được, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo sức mạnh hủy diệt, giống như không gì không làm được, tựa như thần linh!

"Oanh!"

Lão đánh ra một chưởng, núi rừng trước mặt bị sụp đổ một mảnh lớn, toàn bộ tất cả cổ thụ và cự thạch bay lên, nổ tung ở giữa không trung, biến thành bột mịn.

Lão Lạt Ma mấy lần tránh né mũi nhọn, dưới sóng năng lượng thần bí đang cuộn trào như thế này, ai cũng phải phải kiêng kị.

"Rống!"

Lão Sư Tử gào thét, mặc dù đang trong hình hài con người, nhưng lại phát ra tiếng sư tử rống chấn động thế gian, âm thanh còn kinh khủng hơn so với sấm sét trên chín tầng trời, rung chuyển trời đất.

Có thể thấy rõ từng gợn sóng màu vàng từ trong miệng lão phun ra, theo như Hoàng Ngưu nói, loại kĩ năng này có thể sánh ngang với âm ba công thượng thừa nhất, cực kỳ kinh người.

Mà đây cũng là thiên phú bẩm sinh của chủng tộc lão.

Phía trước, cổ thụ vỡ nát, núi đá bị xé nứt, sóng âm màu vàng không gì không phá, khiến cho người của trận doanh đông - tây phương đều cực kỳ chấn động.

Cái này sao có thể tính là sóng âm được nữa mà rõ ràng giống như là đạn đạo oanh tạc, hơn nữa còn là công kích theo phương thức trải thảm.

Cũng may là hai đại cường giả giết vào trong núi, rời xa chiến trường trước đó, nếu không trận chiến đấu này chính là một trận tai nạn lớn với những người khác.

Một đầu tóc vàng của Lão Sư Tử bay múa, trương dương bá đạo, gào thét một tiếng, hai mắt như là ngọn đèn vàng, bắn ra chùm sáng gai người, đánh tới phía trước.

Người của trận doanh phương đông rất lo lắng, nhất là Mã Vương, sợ sư phụ của hắn ta không địch lại.

"Đừng lo lắng, lão Lạt Ma đạo hạnh cao thâm, sẽ không thua con sư tử đó." Cung chủ của Bát Cảnh Cung mở miệng, ông ta rất bình tĩnh, bởi vì bản thân ông ta cũng rất mạnh mẽ, cũng nhìn thấy rõ ràng hơn những người khác.

Lúc này quanh thân lão Lạt Ma đều phát ra Phật quang, như là một vị Bồ Tát Kim Thân, bao phủ ánh sáng vô lượng, lập tức khí cơ trở nên cực kỳ mạnh mẽ.

Đồng thời, trong miệng ông ấy phát ra một tiếng nói hùng vĩ: “Úm!”

Trong phút chốc, trời đất hòa theo, như tiếng vọng ban sơ của vũ trụ, khiến cho núi Côn Luân cũng khẽ rung lên.

Còn vùng rừng núi đó thì khỏi bàn tới, trực tiếp sụp đổ, rừng núi bị xé toạt, cự thạch mấy chục vạn cân đều sụp đổ, sóng ấm từ trong miệng của lão Lạt Ma phát ra kết hợp với Phật quang ngăn cản lão Sư Tử, tận diệt tiếng sư tử hống.

"Lục Tự Chân Ngôn của Phật giáo!" Có người kinh hô.

Cái gọi là Lục Tự Chân Ngôn, chính là: Úm, Ma, Ni, Bát, Mễ, Hồng!

Rất nhiều tăng nhân đều biết ngâm tụng, nhưng có được mấy ai có thể thi triển ra uy lực chân chính của nó? Không một ai!

Bây giờ, vậy mà lão Lạt Ma có thể thôi động ra chân nghĩa của một chữ trong đó, kết hợp với Phật quang, tiếng vang hùng vĩ vô biên, quả thực đáng sợ kinh người.

Trong lúc nhất thời, khí diễm vô địch của lão Sư Tử bị ngăn trở, lão ta không còn gào thét, mà là vận dụng nắm đấm vô song đánh tới phía trước.

Oanh!

Ánh sáng vàng mãnh liệt ngập trời, giống như một mảnh sông biển đang sôi trào, bao phủ lão Sư Tử, cũng khuếch tán ra vùng núi xung quanh, bao trùm lão Lạt Ma.

Đây là quyền ý vô địch của lão Sư Tử, lão ta từng chiếm được một loại phương pháp hô hấp nào đó, nếu không cũng không thể nào mạnh đến mức hiếm có đối thủ như vậy.

Một vòng ánh sáng thần thánh xuất hiện sau đầu của lão Lạt Ma, mặc dù nhục thân trông có vẻ già yếu, nhưng khí tức trên thân ông ấy lại giống như một vị lão Bồ Tát, thần thánh và mạnh mẽ.

Tay phải của ông ấy phóng đại, phát ra ánh sáng chói mắt, đây là năng lực gần như là thần thông của ông ấy, từ đại thủ ấn bí truyền diễn hóa mà thành.

Ầm!

Bàn tay của lão Lạt Ma va chạm với nắm đấm của lão Sư Tử, chấn động mảnh rừng núi này, ánh sáng sôi trào.

Một tiếng ầm vang, một ngọn núi thấp kế bên cạnh trực tiếp nổ tung, tùy rằng cách hai người một khoảng cách nhưng vẫn bị loại năng lượng chí cương chí dương này đánh xuyên qua, từ đó sụp đổ.

Nơi xa, mọi người rung động.

Trận doanh đông - tây phương, rất nhiều người đều giống như tượng đất, kinh ngạc nhìn, giống như đang quan sát trận chiến của các vị thần!

Ngay cả tuyệt thế cường giả đã đột phá cảnh giới Gông Xiềng cấp sáu, cũng có một số người cảm giác tim đập thình thịch, Bắc Cực Vương yếu nhất, sắc mặt biến đổi, hắn ta không phải là đối thủ.

Nếu như là hắn ta đi qua, kịch chiến với bất kỳ người nào trong hai người. Cuối cùng chắc chắn sẽ bị đánh nổ, hài cốt không còn.

Lúc này, lão Sư Tử phát cuồng, huyết khí màu vàng nhạt xung quanh người càng thêm đáng sợ, tràn ngập mà ra, toàn bộ núi non đều rung chuyển theo, lão ta chỉ hận không thể xé rách cường địch.

Rống!

Lão ta gầm nhẹ một tiếng, bỗng nhiên, trong tay phải của lão ta xuất hiện ánh vàng chói mắt, một cây lưỡi hái màu vàng nhanh chóng hình thành, ánh sáng lạnh lẽo lấp lóe.

Cái này rất kinh người, lão Sư Tử vận dụng bản lĩnh tuyệt sát gần như thần thông, đây là năng lực được mở ra sau khi lão ta đột phá đạo gông xiềng thứ sáu.

Món binh khí trên tay lão ta giống như lưỡi hái của tử thần, phát ra ánh sáng vàng chói, chiếu sáng vũ trụ, sắc bén bức người, hai tay của lão ta vung cây lưỡi hái đáng sợ đó, chém về phía lão Lạt Ma, muốn gặt lấy tính mạng của ông ấy.

Lúc này, cà sa của lão Lạt Ma bay ra ngoài, phát ra ánh sáng màu đỏ thẫm, như ráng chiều ngập trời, che phủ lưỡi hái màu vàng giữa không trung.

Choang!

Tia lửa tung tóe, tơ vàng bên trên cà sa lóe lên hừng hực, giống như là đang đốt cháy, đồng thời nổi lên từng mảng ánh sáng đỏ lớn, ngăn cản lưỡi hái.

Điều này khiến người ta phải kinh hãi, không hổ là bí bảo cà sa có thể san bằng đỉnh núi, vậy mà có thể ngăn chặn một kích cuồng bạo nhất của lão Sư Tử.

Hô!

Nhưng mà, trong lúc tối hậu quan đầu, cà sa vẫn bị lưỡi hái màu vàng áp chế xuống, đồng thời lão Sư Tử run tay lên, một lần nữa huy động lưỡi hái, muốn trảm lão Lạt Ma.

"Úm!"

Lão Lạt Ma lần nữa phun ra một tiếng chân ngôn, Phật quang phổ chiếu, ông ấy cũng vận dụng năng lực mạnh nhất sau khi đột phá đạo gông xiềng thứ sáu, chống cự lão Sư Tử cuồng bá.

Một cây bảo xử hiện ra trong tay của ông ấy, cũng là từ năng lượng hóa hình mà thành, tay ông ấy cầm Hàng Ma Xử, ánh sáng chói lọi, đột nhiên đánh tới lưỡi hái màu vàng.

Đông!

Giống như thiên địa sụp đổ, toàn bộ nơi này bị ánh sáng chói mắt bào trùm, toàn bộ núi rừng đều bị đánh cho sụp đổ, hủy diệt.

Cả hai rơi xuống dưới hố sâu!

Đây là quyết đấu mạnh nhất giữa bọn họ, vô cùng kinh khủng.

Phương xa, Sở Phong đang quan chiến, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, liền nói: "Lão Lạt Ma cả ngày tụng kinh, cho nên sau khi đột phá gông xiềng, lấy được năng lực thần bí cũng có quan hệ với Phật môn?”

"Có quan hệ rất lớn." Hoàng Ngưu gật đầu.

Ầm ầm!

Vùng đất đó vỡ nát, lão Lạt Ma và lão Sư Tử từ trong hố lớn mang theo đất đá vọt ra, trên người lão Lạt Ma không còn gì khác ngoài một chiếc cà sa, tăng y toàn thân rách nát không chịu nổi, khóe miệng có một vệt máu.

Bình Luận (0)
Comment