Một đám người vây quanh Sở Phong, đều muốn có câu trả lời xác thực từ hắn, đồng thời còn có rất nhiều vấn đề khác.
Ví dụ như, thịt rồng có mùi vị gì? Đối với cái này, Sở Phong trực tiếp đưa cho bọn họ một túi thịt rồng, khiến cho bọn họ kinh ngạc kêu lên, một đám người đều khen ngon.
"Đây chính là thịt rồng? Trời ạ, tôi cũng có thể nếm được thịt rồng!”
"Sở thần, có phải Vatican bị cậu san bằng hay không?"
Một đám người điên cuồng công kích, để Sở Phong chạy trối chết, xông vào trong văn phòng của Lục Thông.
Ông Lục đã phát hiện hắn tới, đang chờ hắn vào, bây giờ Lục Thông cũng không thể bình tĩnh, nhìn chằm chằm Sở Phong, ánh mắt nóng bỏng nói: "Có đem về được chút long huyết nào không?”
"Long huyết không có, thịt thì có không ít, cho ông!” Sở Phong ném cho ông ta một cái bao lớn.
"Đúng là có đem về?" Lục Thông phấn chấn, dùng sức nắm chặt nắm đấm nói: "Ý nghĩa trọng đại!"
Thế nhưng mà khi ông ta mở bao ra, nhìn thấy một đống thịt khô đen sì, lập tức biến đổi sắc mặt, tức giận trừng mắt nhìn thằng nhóc trước mặt.
"Nếu ông không thích, tôi sẽ đưa cho người khác!” Sở Phong muốn lấy đi.
Nửa khắc đồng hồ sau, trong văn phòng của Lục Thông có mùi rượu bay ra.
Ngay từ đầu sắc mặt ông ta đen như gan heo, trừng mắt nhìn Sở Phong, cuối cùng sau khi nếm thử một miếng thịt rồng, kết quả là ăn ghiền, dứt khoát lấy ra một bình rượu ủ lâu trăm năm, gọi Sở Phong uống với ông ta.
Sở Phong trợn cả mắt lên, bình rượu đò tràn đầy hơi thở của năm tháng, Lục Thông cũng quá xa xỉ, tùy tiện mở ngăn kéo ra đều là loại trân phẩm như thế này.
"Ông quá **!"
"Cái gì **? Ăn nhờ cậu mà thôi, đây đều là tặng cho cậu, tôi chỉ giúp cậu xử lý trước một chút.” Lục Thông mặt không đỏ tim không đập nói.
"Tình huống gì?" Sở Phong hồ nghi, không nghĩ ra.
"Còn không phải là những đại tài phiệt đó, biết cậu sắp về Thuận Thiên, bây giờ giống như là cá mập ngửi được mùi máu, xông lại như ong vỡ tổ, tìm không thấy cậu thì chặn ở trước Ngọc Hư Cung, lễ vật chồng chất như núi." Lục Thông nói.
Sở Phong làm ra động tĩnh lớn như vậy, khởi tử hoàn sinh, đánh giết long tộc đã đột phá năm đạo gông xiềng, cũng tham dự trận chiến tây chinh, khiến cho các thế lực lớn đều ngồi không yên.
Khi hắn vẫn chưa về, các đại tài phiệt đã bắt đầu duỗi cành ô liu, lần lượt tìm tới Lục Thông, muốn thông qua ông ta để móc nối quan hệ, muốn gặp Sở Phong một lần, cực lực lôi kéo hắn.
Lục Thông dẫn Sở Phong đi xem, mấy căn phòng đều bị chất đầy, tất cả đều là quà tặng, để cho người ta hoa mắt.
"Tôi chỉ ở Ngọc Hư Cung, không có ý định gia nhập vào bọn họ." Sở Phong nói.
"Cũng không nhất định phải để cậu đi gia nhập vào bọn họ, chỉ hi vọng có thể rút ngắn quan hệ, bọn họ đang lấy lòng cậu đây.” Lục Thông nói.
Những quà tặng này từ rượu ngon đến quyền kinh, lại đến binh khí vân vân, cái gì cũng có, thế nhưng khi Sở Phong mở ra xem cũng không có tìm được thứ mình cần.
Cái gọi là quyền kinh đều là tàn kinh, bên trong Ngọc Hư Cung cũng có cất giữ tương tự, ví dụ như Hình Ý Quyền, quyền phổ bên trong quà tặng chỉ có hổ hình trong quyền ý mười hai hình, Sở Phong đã luyện thành từ lâu.
Quyền kinh quá trân quý, nếu có bí kíp hoàn chỉnh, chắc chắn các thế lực lớn sẽ không tiết lộ ra ngoài.
"Chỉ những thứ này?" Sở Phong hỏi.
"Còn có mấy mỹ nữ, tôi tưởng là tặng quà, nhưng hình như bọn họ cũng muốn ở lại, tôi đuổi đi rồi.” Lục Thông nói.
"Ông lão, tôi muốn tuyệt giao với ông!"
Sau khi Lục Thông nghe được, nghẹn họng nhìn trân trối nói: "Da mặt của cậu thật là dày, chuyện này cũng dám nghĩ?”
Hai người vừa uống rượu vừa trò chuyện.
"Cậu cũng dám sang bằng Giáo Đình, các nước châu Âu đều đang kháng nghị, cảm thấy cậu quá nguy hiểm!" Lục Thông nói.
"Đây không phải là tôi làm!" Sở Phong liên tục phủ nhận.
Lục Thông khinh bỉ nói: "Cậu cứ giả vờ đi, ở trước mặt tôi còn giả vờ chính đáng, bên ngoài đều nhất trí cho rằng là cậu làm, chuyện này cũng không cần chứng cứ gì, chỉ cần suy đoán là đủ rồi.”
Đương nhiên, mặc dù đều suy đoán là hắn làm, nhưng cũng không có người dám làm gì hắn, rất nhiều người phương đông đều vỗ tay khen hay.
"Thằng nhóc, cậu quá tà tính, chỉ một mình mà lại có thể làm ra động tỉnh lớn như vậy, bảng xếp hạng mỹ thực của cậu còn đổi mới sao, sau khi ăn thịt rồng do cậu làm, tôi đề nghị, thịt rồng nên được xếp hạng là đệ nhất mỹ thực!” Lục Thông nói.
"Đó cũng không phải tôi làm!"
"Cậu cứ tiếp tục giả bộ đi!" Lục Thông xem thường.
Sỡ dĩ các đại tài phiệt duỗi cành ô liu tới Sở Phong, cũng là bởi vì suy đoán ra một loạt những sự kiện lớn này đều là do hắn làm ra, thực lực quá kinh khủng.
Lúc Sở Phong rời khỏi Ngọc Hư Cung, trên người vẫn còn mùi rượu, hắn muốn đi dạo một vòng bên ngoài, kết quả vừa nhìn thoáng qua bên ngoài thì hắn cũng không dám mạo hiểm đi ra.
Lại có không ít người chờ ở bên ngoài Ngọc Hư Cung, xem chừng là người của các thế lực lớn, đều đang nhìn chằm chằm chỗ này, thời khắc chú ý xem có phải là hắn trở về hay không, muốn lôi kéo hắn.
Sở Phong lặng yên lui về, chạy đến chỗ của Lục Thông, lấy đi một nửa rượu quý trăm năm, trực tiếp đi về khu gia quyến phía sau.
"Cha, con đem về cho cha một ít rượu ngon."
Vương Tĩnh nói cho Sở Phong, tối hôm nay có thể đi xem mắt.
"Mẹ, không thể tùy tiện xem mắt, dù gì con cũng có tiếng là hung hãn, nhìn thoáng qua là người ta có thể nhận ra con, nếu là gặp người có dụng ý khác tiếp cận thì làm sao bây giờ?” Sở Phong cố gắng chuyện bé xé ra to.
"Còn cần con nói, mẹ đã tính trước hết rồi. Mẹ đã ủy thác một công ty tuyển dụng hỗ trợ, hơn nữa, đến lúc đó con đừng có vội xuất hiện...”
Sở Phong nghe xong trợn mắt hốc mồm, chỉ đi xem mắt một lần thôi, còn tìm công ty tuyển dụng hỗ trợ, hoàn toàn không đúng chuyên môn, công ty người ta đâu có làm mấy chuyện này!
Đồng thời, hắn rất muốn hô lên, ai gấp gáp chứ, con không hề gấp gáp chút nào!
"Yên tâm, người ta đồng ý, cam đoan đáng tin cậy!" Vương Tĩnh nói.
"Con cảm thấy không đáng tin cậy, kiên quyết phản đối!" Sở Phong một trăm hai mươi phần trăm không vui, hắn cũng không muốn sau này chuyện này bị lộ ra, hắn sẽ bị người chê cười.
"Vậy được rồi, mẹ sẽ tìm những công ty chuyên mai mối, tổ chức xem mắt.”
Đến lúc chạng vạng tối, Vương Tĩnh hô: "Tiểu Phong, xuất phát!"
"Sao lại nhanh như vậy? !" Sở Phong thật sự phục, mẹ của hắn làm việc quá dứt khoát, chỉ trong thời gian ngắn như vậy cũng có thể xử lý tốt, ghi danh cho hắn tham gia một buổi xem mắt.
"Mẹ nói cho con biết, lần này đều là tinh anh, là mỹ nữ tuấn nam, có thể nói là hội xem mắt cấp kim cương, nếu như không phải một người chị em tốt của mẹ quen biết với người phụ trách ở chỗ đó, chúng ta cũng không thể ghi danh.”
Dựa theo Vương Tĩnh nói, đây là một lần tinh anh xem mắt, không phải kim cương Vương lão ngũ, thì cũng chính là mỹ nữ quản lý hoặc là học bá vân vân.
Sở Phong nghe xong mí mắt giật giật, càng nghe càng thấy không đáng tin cậy, còn có loại xem mắt kiểu này?
Vương Tĩnh nói: "Mẹ tìm hiểu qua rồi, rất không tệ, thanh niên các con đều rất thích, lúc đó đeo mặt nạ nói chuyện phím, không nhìn mặt mà bắt hình dong, giữ lại một chút cảm giác thần bí, cuối cùng nếu như nói chuyện hợp ý thì mới tháo mặt nạ ra, lựa chọn lẫn nhau.”