Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 395 - Chương 411: Nữ Vương (1)

Thánh Khư Chương 411: Nữ vương (1)

Sở Phong tự chọn một bàn không người, vừa ăn vừa dò xét những người xung quanh.

Bởi vì đều mang mặt nạ, cũng không nhìn thấy mặt mũi nhau, nếu như muốn nhìn bề ngoài đoán người thì cũng chỉ có thể quan sáng ánh mắt và dáng người.

Thông qua cảm nhận trực tiếp thì có thể nói, nam nữ ở đây đều có chất lượng cực cao.

Có nam nhân mặc dù hình tượng không tốt, nhưng khí tràng mười phần, ăn nói bất phàm, cũng rất có duyên với phụ nữ.

Ngược lại cũng có những thanh niên anh tuấn tự cao, quá trương dương, bị khinh bỉ, còn không được hoan nghênh bằng một vị đại thúc thành thục ổn trọng bên cạnh.

Cũng có không ít cô gái xinh đẹp, mặc dù đeo mặt nạ che mặt, nhưng mà cũng không thể che giấu được dáng người cực tốt, lại thêm da thịt trắng muốt như ngà voi, đúng là cảnh đẹp ý vui.

"Anh đẹp trai ngồi một mình sao." Cô gái đã gặp nhau ở cửa ra vào đeo mặt nạ nữ vương dạo qua một vòng, bị không ít người quây vanh, cuối cùng lại quay về chỗ cũ, phát hiện Sở Phong.

"Không phải là đang chờ cô sao?” Sở Phong thuận miệng đáp, không sợ hãi loại chiến trận này, da mặt tương đối dày.

Cô gái xinh đẹp đeo mặt nạ nữ vương không ngờ tới thanh niên muộn tao ngồi ở nơi hẻo lánh, tự mình ăn uống này miệng lưỡi cũng có chút trơn tru, không giống như tưởng tượng của cô ta.

Cô ta còn muốn trêu chọc thằng này một chút, ai kêu hắn tự luyến như vậy! Còn nói gì mà hội xem mắt này là chuyên môn mở ra cho hắn, bây giờ cô ta có chút không xác định được mình có nên tiến tới hay không.

"Anh không ăn cơm tối sao?" Cô gái xinh đẹp nhìn hắn còn đang tận hưởng đồ ăn, cũng không có ý dừng lại, liền nhịn không được ám chỉ và nhắc nhở một chút bây giờ đang là tình huống nào.

"Không ăn, có chút đói." Sở Phong biểu lộ cực kỳ tự nhiên không có ngại ngùng gì, đồng thời ra hiệu cho cô ta cũng tới ngồi một chút, có thể vừa ăn vừa nói chuyện.

Cô gái xinh đẹp nhíu mày, liếc xéo hắn một cái.

Một người đàn ông rất nho nhã đi tới, biểu hiện rất lịch sự, nở nụ cười phong độ nhẹ nhàng, mời cô gái xinh đẹp đeo mặt nạ nữ vương cùng khiêu vũ một bản.

"Được." Cô ta trực tiếp đứng dậy, đôi mắt to liếc nhìn về phía Sở Phong, phát hiện hắn lại thờ ơ không quan tâm, trực tiếp trợn trắng mắt.

"Hình như ta lại nhìn thấy cô gái đó?” Sở Phong nhìn chăm chú nơi xa, liếc qua một chút, cô gái đó mặt một bộ váy dài màu đen, biến mất trong đám người.

Hắn không có đi qua đó, càng không có phóng ra tinh thần lực đi tìm tòi nghiên cứu, nếu thật là một cường giả tuyệt thế đã đột phá sáu đạo gông xiềng, tốt nhất vẫn nên yên lặng theo dõi kỳ biến, tự nhiên một chút cũng tốt.

Mặc dù Sở Phong cực kỳ không chủ động, an tĩnh ngồi ở một bên, nhưng cũng khiến cho một số người riêng lẻ chú ý, bình tĩnh như thế, không đi nắm chắc cơ hội, trong mắt của một số người thì chính là biểu hiện của nắm chắc.

Không bao lâu thì có một cô gái xinh xắn, lanh lợi đi tới, đôi mắt to chớp chớp, nở nụ cười chào hỏi với Sở Phong, cũng tự nhiên ngồi xuống.

Sở Phong đã giải quyết xong đồ ăn, cười cười hàn huyên với cô ta, bầu không khí coi như hòa hợp.

Chỉ là khi nói chuyện về cuộc sống thường ngày, Sở Phong cảm thấy mình không phù hợp với bầy không khí mập mờ này, khiến cho bản thân hắn cũng có chút khó chịu.

"A, sau khi anh tốt nghiệp thì vẫn luôn không có việc làm? Không có chí tiến thối như vậy cũng không tốt, anh hùng không hỏi xuất xứ, điểm xuất phát của đàn ông có thể thấp nhưng không thể không có ý chí phấn đấu, anh khiến người ta rất thất vọng."

Cô gái nhỏ nhắn xinh xắn đứng dậy, lễ phép nói một câu xin lỗi với hắn, sau đó đi thẳng, cũng không hề quay lại, chỉ thỉnh thoảng ở nơi xa liếc hắn một cái.

"Không phải là ta ăn ngay nói thật sao, đúng là ta không có công việc, không muốn lừa dối người khác, kết quả lại bị người cười chê.” Sở Phong lẩm bẩm, trong lòng cũng thả lỏng một chút.

Lòng hắn không ở chỗ này, hắn đứng dậy, cũng không thể ngồi mãi như vậy được. Cũng nên đi lại một chút, dù chỉ là đi đứng cho có lệ.

Chỗ này mỹ nữ thành đàn, hắn vừa đi vừa nhìn, đúng là cảnh đẹp ý vui và "đào dã tình thao", tóm lại là càng xem càng dễ chịu!

Đương nhiên, nếu để cho mẹ hắn biết, hắn không chịu được dụ hoặc như thế thì chắc chắn sẽ dạy dỗ hắn, sẽ không tránh khỏi bị mắng một trận.

Sở Phong nhìn thấy một mỹ nữ chân dài, lần này hắn tương đối chủ động, đi mời người ta nhảy một điệu, cũng may mắn hắn không có bị cự tuyệt.

Ít nhất, mấy vị nam sĩ tới trước hắn đều bị mỹ nữ chân dài uyển chuyển cự tuyệt.

Chủ yếu là sau khi hắn đứng dậy, chỉ nhìn dáng người cũng coi như anh tuấn, đẹp trai, là da cũng trắng nõn óng ánh, ấn tượng đầu tiên đối với người khác cũng rất tốt.

Mặc dù xem mắt cuối cùng phải xem xét xem nội tâm có hợp nhau hay không, nhưng mà cái nhìn đầu tiên cũng rất quan trọng.

Mỹ nữ chân dài hỏi Sở Phong, công việc ngày thường ở Thuận Thiên như thế nào? Chuyện này khiến cho Sở Phong rất xoắn xuýt, nên trả lời như thế nào mới tốt?

Nhìn hắn chần chờ một chút, mỹ nữ chân dài cũng là khéo hiểu lòng người, nói: "Cô đến từ những thành thị khác?"

"Không phải, chính là người địa phương, nhưng mà phần lớn thời gian đều không có ở nhà, vẫn luôn bôn ba ở bên ngoài.” Sở Phong rất thành thật đáp lại.

"A, vậy chủ yếu thường ở những chỗ nào, có thể giới thiệu một chút không, bình thường nếu công việc rãnh rỗi tôi cũng hay đi du lịch, đi xung quanh một chút.” Mỹ nữ chân dài nở nụ cười xán lạn.

Bây giờ dị loại không còn bạo động, tương đối an bình, ít nhất không còn đại quy mô công kích nơi dừng chân của nhân loại, mọi người đã dần dần thích ứng sinh hoạt như bây giờ.

"Những chỗ tôi hay đi có chút hẻo lánh, cũng nguyên thủy một chút, nhưng ngược lại lại rất tráng lệ, núi lớn hùng vĩ cao vút trong mây, thác nước màu bạc rủ xuống ngàn trượng, cự thú gào thét, dị cầm dài mấy chục thước hoành không. . ."

Sở Phong còn chưa nói xong, mỹ nữ chân dài liền trợn trắng mắt, người này nói láo cũng không thèm xem sách, không đứng đắn.

"Bình thường ngoại trừ thích làm đẹp thì tôi còn thích vận động kiện thân, tỉ như cưỡi ngựa, đánh tennis, anh thì sao?" Mỹ nữ chân dài trực tiếp thăm dò, kiêu ngạo hỏi.

Sở Phong thấy cô ta kiêu ngạo như một con khổng tước nhỏ, xoắn xuýt và áy náy trong lòng trực tiếp tản mất, rất tự nhiên nói ra: "Tôi thích mỹ thực, tỉ như địa long nướng, bạch hùng hấp, tôi cũng thích vận động, cưỡi trên người mãnh thú phi nước đại trong rừng rậm, loại cảm giác này rất thoải mái, tự do, không bị quản thúc, thật ra thì tôi vẫn luôn muốn cưỡi trên người một con cầm vương, chu du các nơi trên thế giới."

"Anh làm nghề gì?" Mỹ nữ chân dài nhíu mày hỏi hắn, rất bất mãn.

"Còn không có công việc." Sở Phong thản nhiên đáp.

Mỹ nữ chân dài nhìn hắn chằm chằm, hất tay của hắn ra, sớm kết thúc điệu múa này, để lại cho hắn một bóng lưng cao ngạo, trực tiếp đi ra.

Sở Phong cũng không suy nghĩ nhiều, nếu đổi vị trí cho nhau, là hắn, hắn cũng sẽ làm như vậy, bởi vì mục tiêu như hắn cũng không đáng tin chút nào, đều nói cái gì chứ, không hề phù hợp với bầu không khí xem mắt ở đây.

Nhưng mà cuộc sống của hắn vốn là như vậy, bây giờ giấu diếm, sau này càng phải giấu diếm nhiều hơn, vận mệnh đã an bài, hắn không thích hợp với cuộc sống an nhàn của người bình thường.

Bình Luận (0)
Comment