Sau đó, khi tiếp xúc với các mục tiêu khác, Sở Phong thô bạo đáp lại, cũng không còn uyển chuyển nho nhã nữa.
Tỉ như, có người uyển chuyển hỏi về cuộc sống thường ngày của hắn, Sở Phong trực tiếp hung hãn đáp: "Trong Thập Vạn Đại Sơn, không khí trong lành, thường có tiếng vượn gầm hổ khiếu vang lên bên tai."
Kết cục đã được quyết định từ lâu, người đẹp kia không nói hai lời, xoay người rời đi.
"Tôi thích món ăn kiểu pháp, anh thì sao?" Cho tới chủ đề ăn uống thì có một vị mỹ nữ tóc xoăn cười tủm tỉm hỏi thăm hắn.
"Mùi vị của thịt rồng ngon nhất, thịt của hoàng kim sư tử cũng coi như trân hào, thịt gấu tạm được." Sở Phong nói.
Cái này lập tức trở nên tẻ ngắt, mỹ nữ tóc xoăn cắn răng, cầm túi xách lên, nện giày cao gót mà đi.
Cứ như vậy, Sở Phong dùng lời nói thật bạo lực thanh tràng, chung quanh cũng không có nữ tử tới gần, khiến cho mấy vị nam sĩ ở bên cạnh nhìn trợn mắt hốc mồm.
"Người anh em, thực lực thật hùng hậu! Mỹ nữ loại nào cũng bị cậu đuổi đi, từ chối thẳng thắn, bội phục, ánh mắt thật là cao!"
"Anh trai, anh là cao nhân phương nào? Quá bình tĩnh, liên tiếp cự tuyệt mấy vị đại mỹ nữ đó, anh em tôi cũng sốt ruột dùm anh, thật là đáng tiếc, không phải là anh muốn vị nữ vương đó chứ?"
Các cô gái đều bị tác phong bưu hãn của Sở Phong dọa chạy, ngược lại là mấy vị nam sĩ bên cạnh càng thêm hiếu kì, bu lại.
"Nữ vương gì?" Sở Phong không hiểu.
"Ầy , bên kia, mặc một bộ váy dài chấm đất lãnh diễm nữ vương, một đám nam sĩ tự nhận là kinh nghiệm dày dặn tới đều bị cự tuyệt, cho đến nay cô ta đều chưa từng nở nụ cười với người nào, càng không có nói một câu nào cả.”
Sở Phong nhìn qua bên kia, lại gặp được bóng lưng quen thuộc đó, hắn nhíu mày, càng nhìn càng giống, hắn không có vọng động dùng tinh thần dò xét, không có hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng cô gái đó đã có cảm ứng, xoay người, đi tới bên này.
Mặc dù mang theo mặt nạ, nhưng vẫn cực kỳ kinh diễm, dáng người của cô ta rất đẹp, da thịt trắng như tuyết, được một bộ váy đen phụ trợ lại càng thêm nét óng ánh, tóc đen buông xõa, mắt phượng mày ngài, cả người vô cùng lãnh diễm, thướt tha mà tới.
"A, cô ta đến đây!" Nam sĩ mới giới thiệu nữ vương áo đen lúc nãy có chút kích động.
Sở Phong đau cả đầu, hắn xác định đây chính là vị kia, cường giả tuyệt thế đột phá sáu đạo gông xiềng, sao cô ta lại tới chỗ này tham dự xem mắt?
Cô gái váy đen như là một nữ vương lãnh diễm, yêu kiều thướt tha đi đến bên cạnh, dạo một vòng xung quanh Sở Phong.
Cái này khiến không ít người xung quanh ghé mắt, nhất là nam sĩ càng giật mình, đám người bọn hắn đều bị cự tuyệt, vậy mà bây giờ nữ vương áo đen lại chủ động tới tiếp cận một thanh niên trẻ tuổi.
Một ít nữ nhân cũng quay đầu, kinh ngạc nhìn.
Nhất là mấy mỹ nữ vừa tiếp cận Sở Phong lúc nãy đều lộ ra vẻ mặt khác thường, casv cô ấy có chút hoài nghi, chẳng lẽ gia hỏa này thật sự là một nhân vật bất phàm, mới nãy là cố ý giả vờ khinh cuồng, giả vờ không đáng tin cậy?
Những người xung quanh đều kinh ngạc liếc mắt nhìn qua, kết quả này nằm ngoài dự tính của bọn họ.
Cô gái mặc váy đen có dáng người cao gầy, chừng một trăm bảy mươi năm centimet trở lên. Như một gốc hoa sen chập chờn, thon dài mà ôn nhu, đứng ở chỗ này mười phần xuất chúng, có không ít nam sĩ cũng không cao hơn cô ta.
Cô ta có mái tóc dài đen nhánh bóng loáng mà mềm mại, mắt phượng rất xinh đẹp, khuyết điểm duy nhất chính là khiến người ta cảm thấy cao không thể với, mang theo một loại phong phạm nữ vương, có chút lạnh lùng.
Cô ta cầm một ly rượu đế cao, ra hiệu với Sở Phong sau đó khẽ chạm cốc với hắn. Khi ly rượu óng ánh trong suốt chạm vào môi cô ta, bên trong lạnh lẽo cũng hiện ra ý vị xinh đẹp.
Nhưng mà cô ta cũng không có ngồi xuống, chỉ dò xét Sở Phong một chút sau đó rời đi, đi thẳng đến một cái góc đặt ly rượu xuống, ngồi đó ngẩn người, giống như đang nhớ lại cái gì đó.
Ở trong quá trình này, Sở Phong vẫn luôn không có mở miệng, chưa từng nói chuyện với cô gái váy đen lãnh diễm đó, bình tĩnh đối đãi nhưng trong lòng hắn lại dậy sóng.
Người này đúng là Bất Tử Phượng Vương, hắn từng gặp cô ta ở vườn thánh dược Vatican!
Lúc trước nơi đó xyar ra thảm án, chín mươi chín phần trăm vương giả đều chết mất. Chỉ có mấy vị cao thủ tuyệt thế đột phá sáu đạo gông xiềng mới trốn thoát được, nhưng cũng bị truy sát một trận.
Tỉ như Ngân Nguyệt Lang Vương đến từ Mông Cổ, là vương giả vô địch thống ngự toàn bộ đại thảo nguyên phương bắc, kết quả vẫn là bị Tịch Lặc chặn giết trên đường.
Lúc Bất Tử Phượng Vương đào tẩu, Hắc Long Vương đã từng tự mình đi truy sát, mọi người đều cho là cô ta đã vẫn lạc nhưng ai có thể ngờ được cô ta lại xuất hiện trong lãnh thổ của phương đông.
Phải biết ngày đó cô ta bị trái cây của Đấu Chiến Thánh Thụ kết thành nổ cho trọng thương, suýt nữa chết mất. Dưới tình huống như vậy mà đi chiến đấu với Hắc Long Vương xong còn có thể sống sót, rất nghịch thiên.
Sở Phong nhìn về nữ vương váy đen ở xa xa, lòng đầy nghi hoặc. Bất Tử Phượng Vương trước mắt có chút không đúng lắm, thiếu khuyết cái chủng loại trương dương và bá khí của ngày đó.
Cô ta đang ngẩn người, hình như là đang nhớ lại cái gì, dáng vẻ không yên lòng. Cường giả tuyệt thế đột phá sáu đạo gông xiềng không phải là loại trạng thái này.
Trọng thương chưa lành? Sở Phong suy đoán.
Thậm chí, hắn còn có một vài suy đoán sâu xa hơn, chẳng lẽ khi Bất Tử Phượng Vương gặp phải tình huống nguy hiểm sinh tử đã tiến hành Đại Niết bàn, nhưng lúc thuế biến đã xảy ra vấn đề?
Rất có thể là như vậy!
Đây là chủng tộc trong truyền thuyết, ở trong thần thoại miêu tả có thể sánh vai với thần linh, trước nguy cơ sinh tử có thể tắm rửa ngọn lửa Bất Tử để tái sinh.
Lúc này rất nhiều nam sĩ đều lộ ra sắc mặt khác thường, rất nhiều người trong số bọn họ đều đã lãnh giáo qua tính tình của cô gái váy đen lãnh diễm này, nhưng cô ta không hề để ý tới những người tới bắt chuyện.
Những người này nhìn về phía Sở Phong, phát hiện thằng này bình chân như vại, không hề có ý muốn chủ động, tựa hồ không có ý định đi bắt chuyện với nữ vương áo đen.
Bên cạnh có người giơ ngón tay cái lên với Sở Phong, lại gần nhỏ giọng nói: "Anh trai, anh đúng là cao thủ, tôi phục! Có phải là anh đang chơi dục cầm cố túng hay không?”
Sở Phong im lặng, đây chính là một con Cầm Vương đã đột phá sáu đạo gông xiềng, có mấy người dám “cầm” cô ta? Nếu cô ta phát cáu lên thì một bàn tay cũng đủ để đánh sập tòa cao ốc này, cực kỳ nguy hiểm!
Những cô gái xung quanh cũng nhìn về phía Sở Phong, ánh mắt thay đổi, nhất là những cô gái vừa mới tiếp xúc với hắn đều lộ ra sắc mặt khác thường.
Sở Phong không muốn bị người chăm chú nhìn, quay người đi qua một bên khác, hắn không hi vọng những người ở phía xa đó cũng phát hiện tình huống khác thường ở bên này, tất cả đều chú ý đến hắn.
Hắn đổi một chỗ, lại nhìn thấy người đàn ông cao lớn mang mặt nạ bạch hổ đó. Trong lòng hắn nao nao, bởi vì hắn phát hiện cô gái áo trắng bên cạnh người đàn ông đó nhìn rất quen mắt.