Câu lạc bộ Nguyên Cổ, phòng chữ Thiên số một, còn có một tên khác là Thiên Đình. Một cái tên rất khí phái, là căn phòng tốt nhất của cả câu lạc bộ.
Đám người Hùng Khôn bao Thần Khuyết cũng coi như không tệ, nhưng là nếu như so sánh với Thiên Đình thì lại có chênh lệch rất lớn. Chỗ này trước giờ không mở ra cho người ngoài, chỉ khi có nhân viên cấp cao của nội bộ mở tiệc chiêu đãi quý khách mới mở ra.
Căn phòng Thiên Đình được bảo đảm riêng tư tuyệt đối, tường và cửa được dùng chất liệu đặc thù đúc thành, cho dù là cường giả Vương cấp cũng không thể tuỳ tiện đánh thủng, không thể bị người ngoài nghe lén cuộc nói chuyện bên trong.
Tỉ như Sở Phong, sau khi đột phá bốn đạo gông xiềng thì một khi mở ra thần giác, thính lực nghe rợn cả người, gió thổi cỏ lay bên trong vài dặm đều có thể cảm giác được. Nhưng mà, hắn cũng không có cách nào nghe lén nơi này.
Lúc này, mấy người bên trong Thiên Đình chuyện trò vui vẻ, đàn ông anh tuấn, phụ nữ khuynh thành kiều diễm.
Căn phòng cực kỳ rộng rãi, rường cột chạm trổ, ngọc thạch lót đường, bên trong thiết trí rừng xanh, suối trong, cầu đá nhỏ vân vân, tươi mát thoải mái.
Nhà họ Tề là thành viên trọng yếu của Viện nghiên cứu Tiên Tần, mà Tề Thịnh thì là hậu nhân dòng chính của nhà họ Tề. Lông mày của hắn ta rất nhạt, nhưng con mắt rất sáng, nhìn mười phần nho nhã, trên mặt mang nét cười.
Ở bên cạnh hắn ta là một người đàn ông áo trắng, cũng là quý khách lần này. Gã tên là Bạch Long, đến từ Đông Hải, ánh mắt đang mở hí, thần quang ẩn hiện.
Mà ở một bên khác còn có một người đàn ông, anh tuấn mà trầm ổn. Không có mở miệng nói chuyện, rất bình thản, làm cho người ta chú ý nhất chính là ở mi tâm của hắn ta có một đạo hoa văn dựng thẳng, tăng thêm cho hắn ta một loại khí chất thần bí. Hắn ta chính là Mục Thiên, người của nhà họ Mục, đồng thời cũng là người của Thiên Thần Sinh Vật, đã trở thành dị nhân từ hai mươi mốt năm trước!
Khương Lạc Thần cũng có mặt, mái tóc bóng loáng mềm mại, làn mi cong cong, con mắt chớp động, sóng mắt động lòng người. Lời nói cử chỉ của cô ta đều rất ưu nhã, mang theo quý khí.
Cô ta có danh xưng là nữ thần quốc dân, dung mạo tuyệt sắc khuynh thành, không có mấy người vượt trội hơn cô ta, lúc này cô ta đại biểu cho Bồ Đề Cơ Nhân.
Bên trong căn phòng, Viện nghiên cứu Tiên Tần, Thiên Thần Sinh Vật, Bồ Đề Cơ Nhân. Các thanh niên tuấn kiệt của tam đại tài phiệt cùng nhau chiêu đãi quý khách Hải tộc là Bạch Long, bầu không khí hòa hợp.
Bạch Long có vóc người cao gầy, thỉnh thoảng nhìn về phía Khương Lạc Thần. Rất thưởng thức dung mạo của cô, không có che giấu, tuy nhiên cũng không có làm càn khiến cho người ta phản cảm.
"Bạch huynh đi lên bờ biển chủ yếu là vì khiêu chiến, tìm kiếm những thanh niên thiên tài kiểu cảnh giới không cao, nhưng chiến lực lại cực kì đột xuất?"
Khương Lạc Thần cười hỏi, đôi mắt sáng liếc nhìn, môi đỏ diễm lệ, cả người tản ra mị lực kinh người.
"Đúng, tôi không phải là đối thủ của cường giả đột phá sáu đạo gông xiềng, chỉ muốn tranh tài với một ít thiên tài tuyệt đỉnh trẻ tuổi." Bạch Long cười nói.
Khương Lạc Thần, Mục Thiên, Tề Thịnh đều lộ ra sắc mặt khác thường, bọn họ đến từ những đại tài phiệt phi phàm, tài liệu cơ mật nội bộ khiến cho bọn họ biết được rất nhiều bí mật mà người ngoài khó mà tưởng tượng được.
Lúc này, bọn họ đều có suy đoán nhất định.
"Bạch huynh là muốn đi săn thanh niên tuấn kiệt đến từ dị vực chứ? " Mục Thiên ôn hòa mà hỏi, hoa văn dựng đứng giữa mi tâm giống như một con mắt muốn mở ra.
Bạch Long khẽ giật mình, thần mang bên trong hai mắt nở rộ, khẽ thở dài: "Xem ra không thể gạt được các cậu."
Trong chỗ sâu trong đáy mắt của Khương Lạc Thần, Mục Thiên, Tề Thịnh đều có gợn sóng, nhưng nhanh chóng biến mất. Bọn họ biết, cường giả trong hải dương cũng không chịu cô đơn, phải có hành động kinh người.
"Tôi vẫn cho là biển cả rời xa trần thế ồn ào náo động thì sẽ rất an bình, không nghĩ tới đồng đạo trong biển càng thêm cấp tiến, dám ra tay với khách tới từ vực ngoại.” Tề Thịnh nói.
"Chỉ vì phương pháp hô hấp mà thôi." Bạch Long nói, cũng không che giấu. Đến trình độ này, che giấu sẽ chỉ lộ ra không phóng khoáng.
"Tôi khuyên Bạch huynh nên thận trọng, làm như vậy rất nguy hiểm, thậm chí sẽ rước lấy tai họa hủy diệt cho thế giới này của chúng ta." Mục Thiên nói.
"Bạch huynh vẫn nên đừng quá cấp tiến mới tốt.” Khương Lạc Thần cũng nói, đôi chân dài thẳng tắp, tư thái ngạo nhân nhưng bây giờ lại hết sức trịnh trọng.
Trên thực tế thì ba người Khương Lạc Thần, Mục Thiên, Tề Thịnh đều rất kinh ngạc, liên quan tới khách tới từ dị vực thì người bình thường gần như khó mà hiểu rõ, mà sinh vật trong biển ngăn cách với lục địa phồn hoa, hẳn là càng thêm không rõ mới đúng.
"A, ba vị quá coi thường Hải tộc. Tôi có thể lộ ra một chút bí, trong biển vẫn luôn có sinh mệnh cao cấp có trí tuệ - Hải Nhân tộc. Bọn họ vẫn luôn tồn tại từ trước khi thiên địa dị biến, còn mạnh mẽ hơn cả văn minh nhân loại, hiểu rõ và nắm giữ lịch sử truyền thừa với thần thoại mạch lạc cũng không ít hơn so với các ngươi." Bạch Long nói.
Chủ yếu là gã cảm thấy mình bị ba người khinh thường, nhịn không được nói ra bí mật này.
"Chẳng lẽ Atlantis trong truyền thuyết thật sự tồn tại, chẳng qua là một loại hình thức khác của văn minh Hải Nhân tộc?" Mục Thiên rất mẫn cảm.
Bạch Long chỉ cười cười, không có trả lời.
"Tôi tin tưởng trong biển có cảnh sắc càng thêm tráng lệ, các loại thánh thụ đều sinh trưởng dưới đáy biển sao?" Khương Lạc Thần hỏi, Bồ Đề Cơ Nhân vẫn muốn biết rõ ràng, bởi vì bọn họ muốn ra biển.
Bạch Long mỉm cười, lúc nhìn về phía Khương Lạc Thần thì ánh mắt nóng bỏng, không thèm che giấu thưởng thức. Gã không có trả lời, nhưng lại nói ra một tin tức quan trọng khác.
"Đã hợp ý với ba vị, nhất là Khương nữ thần thì tôi cũng không ngại đưa các vị một món lễ lớn."
Nghe được gã nói như vậy, ba người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, có chút hứng thú.
"Thiên địa này lại sắp kịch biến một lần nữa, sắp bắt đầu. Đối với mỗi một sinh vật mà nói thì đây đều là cơ hội trời ban, có thể nói không thua gì có được sinh mệnh lần thứ hai!" Bạch Long thông báo.
Sắc mặt Khương Lạc Thần, Mục Thiên, Tề Thịnh cũng thay đổi, đúng là giá trị của tin tức này không cách nào đo lường, liên quan đến sự hưng suy của một tộc, ảnh hưởng quá lớn!
"Các vị nên nắm chắc tốt, có thể đánh chiếm một ngọn danh sơn thì cố gắng đánh chiếm đi, thu hoạch trái cây thần thánh có giá trị nhất, tiến hành tiến hóa đến tầng cao hơn!" Bạch Long nói.
Đồng thời, gã nhắc nhở ba người, đến giai đoạn này, chiếm cứ Thần Sơn càng nổi tiếng, càng nhiều truyền thuyết lịch sử thì nội tình của nó cũng càng thêm đầy đủ!
Bạch Long nói: "Bây giờ trong hải vực, có một ít địa phương đều giết tới sôi trào, mặt biển đều bị huyết thủy nhuộm đỏ, phi thường thảm liệt. Mà ta xem trên lục địa các vị vẫn còn yên bình, cường giả trong biển rất nóng mắt, có chút nhịn không được muốn lên bờ. Chuẩn bị lên trên lục địa cạnh tranh."
Bởi vì trong hải vực, những chỗ trong truyền thuyết đó chém giết tới thi thể vô số, toàn bộ mặt biển đều là màu đỏ tươi, tranh giành quá mức kịch liệt và đáng sợ.
Tề Thịnh đắng chát thở dài: "Ai nói cạnh tranh trên lục địa không kịch liệt? Mấu chốt là có nhiều chỗ biết rõ nội tình của nó đầy đủ, tỉ như Long Hổ sơn. Nhưng cũng không thể đánh chiếm, chết rất nhiều vương giả!"