Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 437 - Chương 453: Thu Hoạch (1)

Thánh Khư Chương 453: Thu hoạch (1)

Vùng đất này rất cổ quái, mỗi một lần vọt lên, đều chỉ có thể hạ xuống mảnh ruộng bậc thang kế tiếp, bất kể bọn họ dùng sức như thế nào cũng không thể nhảy đi xa hơn.

Trong chớp nhoáng này, hai người đều tái mặt rồi, bởi vì mảnh ruộng bậc thang này màu đỏ tươi, bên trong trồng toàn là ca chua, mọc khắp nơi, trên mỗi một gốc đều treo mấy cái trái cây, đỏ tươi ướt át, ánh sáng đỏ nở rộ.

Quả nhiên, sau khi bọn hắn hạ xuống, chuyện đáng sợ xảy ra, thiểm điện màu đỏ thẫm xen lẫn, những trái cà chua đỏ tươi đó đều hóa thành lôi quang.

"Ông nội ngươi, Tịch Lặc, khi không đi hái quả cà làm cái gì?” Sở Phong nguyền rủa.

Nếu như không phải Tịch Lặc dẫn tới lôi điện màu tím xen lẫn, mọi chuyện cũng không có trở thành như vậy, bây giờ bọn hắn còn chưa đụng tới cà chua, những trái cây đó liền tự động hoá thành ánh sáng đỏ, lôi quang bạo nổ.

Lần này, Sở Phong rất thảm, toàn thân cực kỳ đau nhức, khi há mồm, khói trắng từ trong miệng bay ra, còn có hồ quang điện xoẹt xoẹt.

Về phần Tịch Lặc thì càng thảm rồi, cả người đều tỏa ra mùi thịt nướng, chủ yếu là lão ta đã bị thương quá nặng, bây giờ lực phòng ngự nhanh chóng hạ thấp.

"Gặp quỷ, tình huống như thế nào? !" Đại Hắc Ngưu ở phía dưới trợn mắt hốc mồm, sau mấy mảnh ruộng phía trên lại toát ra lôi quang?

Hơn nữa, bọn hắn mơ hồ nhìn thấy trong đó, quả cà, dưa leo, cà chua nhảy loạn trong ánh chớp, cảnh tượng đó thực sự cực kỳ quái dị.

"Tử kim quả cà, dưa leo màu xanh, cà chua màu đỏ. . . Cái này giống như là Ngũ Lôi Oanh Đỉnh thuật của Đạo giáo!" Hoàng Ngưu sắc mặt thay đổi.

"Đó là chỗ nào, Sở Phong có gặp nguy hiểm đến tính mạng hay không?” Đại Hắc Ngưu hỏi.

"Giống như là chỗ bồi dưỡng Ngũ Hành lôi điện, lại giống là chỗ truyền thừa." Hoàng Ngưu nhìn chằm chằm phía trên.

Bị cà chua hóa thành ánh sáng đổ loạn nổ một trận, Sở Phong cũng sắp không chịu nổi chứ đừng nói là Tịch Lặc đã bị trọng thương.

Lúc này, bọn hắn đâu còn nhớ tới chuyện chém giết nữa, đều đang liều mạng chạy trốn, nhảy đến mảnh ruộng bậc thang thứ tư.

"Tại sao vẫn còn chứ?!”

Sở Phong và Tịch Lặc đều muốn chửi má nó, nhất là khi sau nhìn thấy phía dưới là cái gì, sắc mặt như màu đất, càng khó coi hơn, nơi này mọc ra một đám bí đỏ.

Mỗi một cái bí đỏ đều là màu vàng kim, vô cùng xán lạn, hơn nữa, từng trái bí đỏ đều lớn như chậu rửa mặt, lớn hơn cả quả cà, dưa leo, cà chua.

Sở Phong lần này thật không muốn ngạnh kháng, chân dạp lên phi kiếm lung la lung lay, bay lên chỗ cao hơn.

Tịch Lặc trong mắt hung quang lấp lánh, còn chưa có hạ xuống thì lòng bàn tay tỏa ra ánh sáng, vỗ xuống phía dưới, xúc động bí đỏ màu vàng kim.

"Tịch Lặc, ông nội ngươi!" Sở Phong kêu to, chỉ hận không thể giết lão ta.

Lốp bốp!

Thiểm điện màu vàng kim đan xen lẫn nhau, Sở Phong đang lung la lung lay bên trên phi kiếm, đã trúng chiêu, bị sét đánh không nhẹ, toàn thân đều là hồ quang điện, nhục thân không ngừng bốc khói.

Hắn cố nén đau đớn, khống chế phi kiếm, xuyên qua đám thiểm điện màu vàng kim, rơi vào mảnh ruộng bậc thang thứ năm.

"Sở Phong, cố gắng chịu đựng, chỗ đó rất có thể là vùng đất truyền thừa!" Phía dưới, Hoàng Ngưu đang kêu, xuyên thấu qua lôi điện, mơ hồ truyền đến trong đó.

Bên trong mảnh ruộng bậc thang thứ năm bùn đất sáng lấp lánh, cũng có thực vật, xanh mơn mởn, khiến cho Sở Phong lại hồi hợp, hắn thực sự bị tạc ra bóng ma tâm lý.

Quả nhiên, oanh một tiếng, lôi quang vẫn là bạo phát, dưới bùn đất, liên tục xuất hiện những củ khoai lang, sưu sưu bay ra, hóa thành tia chớp màu bạc, điên cuồng oanh tạc chỗ này.

Hắn da tróc thịt bong, tóc tai dựng đứng, rất nhiều chỗ cháy đen, hồ quang điện bám trên mỗi tấc da thịt, hắn bị điện giật không nhẹ.

Nếu như không phải sau khi trở thành sinh vật vương cấp, trong cơ thể sản sinh ra năng lượng kinh người, nếu như đổi lại là thân thể huyết nhục khẳng định đã sớm vỡ vụn, hóa thành tro tàn.

"Quá xui xẻo!"

Vùng đất này ngân quang xen lẫn, khoai lang tung hoành, khoai lang bay múa, nổ cho Sở Phong cũng phải hết cách, quả thực là không có gì có thể nói.

Hắn bây giờ chỉ muốn nguyền rủa, chuyện này là sao? Ngay cả quả cà, cà chua, khoai lang đều thành tinh sao? Loạn nổ một trận như vậy, mạnh mẽ như hắn cũng chịu không nổi.

Nếu như sống sót, có một ngày nào đó kể lại cho người khác nghe về trải nghiệm ở chỗ này, sợ rằng sẽ bị người chê cười, kém chút bị khoai lang nổ chết, chuyện xấu hổ như vậy cũng chỉ có mình hắn.

Sở Phong chịu đựng đau xót, lần nữa lấy năng lượng tinh thần vận chuyển bản thân mình, lung la lung lay bay khỏi mặt đất, muốn thoát khỏi mảnh ruộng bậc thang thứ năm.

Trong quá trình này, khoai lang nhảy vọt, lốp bốp đánh tới, đánh vào trên người hắn, loại cảm giác khó chịu này, người ngoài khó có thể tưởng tượng, hắn cảm thấy mình đều sắp bị điện giật chín.

Hắn ngửi được mùi thịt rõ ràng, đây cũng không phải là Tịch Lặc, bây giờ là chính hắn đang tỏa ra.

Hắn một lần dao động tín niệm, chẳng lẽ bởi vì thường xuyên nướng sinh vật vương cấp, bây giờ gặp báo ứng?

Sưu!

Rốt cục, hắn tránh thoát khỏi mảng ruộng bậc thang thứ năm, rơi vào trên vùng núi cao hơn, phịch một tiếng nện ở nơi này, qua một lúc lâu cũng không đứng dậy.

"Trốn ra được? !" Sở Phong lòng tràn đầy vui sướng, nằm trên mặt đất, khẽ động đều không muốn động, hắn há to miệng hít thở không khí mới mẻ, gần như tham lam.

Lúc này, mùi hương thoang thoảng của bùn đất và cỏ cây tràn vào miệng mũi, hắn cảm giác dễ chịu chưa từng thấy.

Sở Phong vận chuyển phương pháp hô hấp trước, tiếng lốp bốp vang lên không ngừng trong cơ thể hắn, bởi vì hồ quang điện vẫn còn, nếu không giải phóng sạch sẽ, sẽ tán loạn ở trên người hắn.

Rất nhiều chỗ đều chết lặng, gần như bị nướng chín.

Còn tốt, phương pháp hô hấp có hiệu quả rất tốt đối thương thế, cấp tốc ngăn chặn, làm cho cảm giác đau đớn suy yếu, năng lượng trong cơ thể bắt đầu chữa trị thương thế.

Một lát sau, hắn ngồi dậy, nhìn xuống mấy mảnh ruộng bậc thang ở phía dưới, nhíu chặt lông mày, nơi đó quả cà màu tử kim, dưa leo màu xanh biếc, cà chua đỏ thắm, bí đỏ màu hoàng kim, khoai lang màu bạc đang nhảy hoan, thiểm điện dày đặc.

Hắn đã nhìn ra, đó là những cây nông nghiệp kỳ dị hiếm thấy, cây thì là thật, nhưng trái cây lại là do lôi đình biến thành.

Hắn rất muốn mắng to, đại năng thời cổ đại quá ác thú vị, dùng trái cây rau quả giày vò hậu nhân, hơn nữa còn là trí mạng như vậy.

Những thực vật đó rất đặc biệt, có thể tụ tập thiểm điện, kết thành trái cây lôi điện, treo ở bên trên cây, uy lực kinh người.

Hắn xem chừng, cái này cũng chưa tính là uy lực mạnh nhất, theo thiên địa khôi phục, đoán chừng những thực vật này cũng sẽ càng kinh người, hình thành năm mảnh ruộng lôi đình.

"Truyền thừa? !"

Sở Phong nghe được Hoàng Ngưu truyền âm, cũng nhìn thấy một tấm bia đá ở khu vực an toàn này, quả nhiên cũng có nhắc nhở tương tự.

"Có giấu lôi thuật?"

Trên tấm bia đá có văn tự, thông báo cho hậu nhân, chỉ có chịu đựng lấy lôi đình mà bất tử, mới có thể thu được Thiên Sư Hàng Yêu Thuật.

Bình Luận (0)
Comment