Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 444 - Chương 460: Vũ Khí Thần Thoại (2)

Thánh Khư Chương 460: Vũ khí thần thoại (2)

Rất đáng tiếc, tuy rằng sức mạnh của mũi tên rất kinh người thế nhưng ở nửa đường đều bị trúng chùm sáng của đĩa bay bắn ra, hai nguồn năng lượng lớn va chạm với nhanh phát ra ánh sáng rực rỡ giống như pháo hoa nổ giữa bầu tời.

"Lên núi Long Hổ!" Hoàng Ngưu hét to

Đến lúc này thì cả Hoàng Ngưu và Đại Hắc Ngưu cũng gặp công kích, có nghĩa là đĩa bay đã quyết định mục tiêu là ba người bọn họ, những người khác chỉ là tình cờ gặp công kích chứ không phải là mục tiêu công kích chủ yếu.

Vèo vèo vèo!

Ba người nhanh chóng leo lên núi, xông vào trong rừng để leo bởi vì Hoàng Ngưu biết rõ trên núi có nguồn năng lượng khủng bố đến mức nào, rất có thể sẽ khắc chế được đĩa bay.

Vốn dĩ bọn họ đang định rời đi không tiến đánh núi này nữa nhưng thật không ngờ được lúc sắp rời khỏi lại gặp phải biến cố này, không hiểu ra sao mà bị đĩa bay công kích .

"Đáng chết, mọi người có cảm thấy rằng nó đang cố ý đuổi chúng ta lên núi không, đánh tới tấp ở phía sau giống như lúc tôi truy đuổi Tịch Lặc vậy."

Sở Phong nhạy cảm nhận ra được tốc độ công kích của đĩa bay chậm lại, như là muốn đuổi bọn họ lên núi vậy, điều này rất không bình thường và cũng không ổn.

"Chắc chắn chủ nhân của đĩa bay đã hợp tác với một thế lực nào đó trên trái đất rồi, bọn họ biết ta và ngươi, này là cố ý nhắm vào chúng ta." Đại Hắc Ngưu nói.

Vậy mà lại có thể xảy ra chuyện bị đĩa bay truy đuổi, thực sự khiến bọn họ cảm thấy hoang đường nhưng đây chính là sự thật.

"Không cần lo lắng, năng lượng ở trên núi này thực sự rất đáng kính nể, cho dù là đĩa bay cũng không chống cự nổi." Hoàng Ngưu nói, dù sao vẫn rất bình tĩnh.

Điều duy nhất làm hắn khó chịu lúc này chính là lực đàn áp ngoại tộc ở nơi đây, mỗi một lần leo núi đều rất khiếp sợ, lồng ngực khó chịu sắp không chịu nổi.

Trong phòng khách nguy nga lộng lẫy nào đó, các loại trang sức đều rất đáng chú ý, một người đàn ông mặc đồ trắng nho nhã ngồi tựa ở trên ghế salông đang ung dung lật xem quyển Hình Ý quyền, trong khi đó đối diện hắn ta là một người đàn ông ba mắt anh tuấn mỹ lệ đang uống trà.

"Thực sự không nghĩ tới nhanh như vậy mà Sở Phong đã muốn rút lui, chỉ đến như vậy thật khiến người ta thất vọng nha, vậy mà còn muốn hắn dò đường cho chúng ta." Người đàn ông mặc áo trắng quyển quyền xuống, nói: "Lẽ ra có thể dùng đĩa bay mà Atlantis để lại đánh cho hắn ta tàn phế rồi mang về cũng được.”

"Nếu không phải hệ thống vũ khí có vấn đề, hơn nữa cái đĩa bay kia tiêu hao rất nhiều nhiên liệu thì đừng nói chỉ là một Sở Ma Vương, cho dù là lão Lạt Ma ở Côn Luân kia cũng có thể bị xóa sổ. Thật đáng tiếc." Người đàn ông ba mắt nói, hắn ta đến từ trong biển rộng, đĩa bay đó thuộc về hắn ta.

Lúc này người của anh ta đang được điều động đi đuổi giết Sở Phong và hai con trâu.

Trên núi Long Hổ, đĩa bay bắn ra từng chùm tia sáng đuổi ba người Sở Phong leo lên núi.

Vèo!

Hoàng Ngưu ra hiệu cho bọn họ biết sắp tới khe núi chưa đựng hỏa tinh của mặt trời, chìm trong rừng sâu.

Đĩa bay giống như bị mất đi cái gì đó quấy rối, đột nhiên không tìm thấy hình bóng của ba người bọn họ, không cách nào dò xét được chỉ có thể bay vòng quanh trên bầu trời, thi thoảng bắn ra mấy tia sáng về phía núi.

Sở Phong kinh ngạc, nhìn về phía Hoàng Ngưu, hỏi: "Ở thế giới của các ngươi cũng có đĩa bay sao?" Hắn ta cảm thấy Hoàng Ngưu hiểu rất rõ về đĩa bay, biết phải làm sao để đối phó với chúng, quen tay hay làm.

"Không có, có điều tôi từng nghe nói, có Đại thế giới khoa học kỹ thuật huy hoàng, thế nhưng là có thể dùng trận pháp áp chế." Hoàng Ngưu nói.

Trường thuộc trận pháp là một thứ mà mỗi một người giáo phái lớn ở thế giới của Hoàng Ngưu đều phải hiểu cách để bay xuống trường vực, công kích phòng thủ, hết sức kinh người.

Ầm!

Đĩa bay đánh lung tung cuối cùng cũng có mấy đạo chùm sáng đánh vào khu vực chất chứa mặt trời hỏa tinh trong khe núi, lập tức gây ra họa lớn.

Ầm ầm!

Một ngọn lửa màu vàng trực tiếp bay lên trên bao phủ toàn bộ bầu trời, cảnh tượng khiến ái nấy cũng đều khiếp sợ.

Nó giống như một đám mây hình nấm màu vàng, chấn động lạ thường.

Dưới chân núi, người ngựa của các thế lực đều kinh sợ, đây là năng lượng ở trên núi Long Hổ sao? Cũng quá kinh người đi, mặt trời hỏa tinh màu vàng cuồn cuộn, quét ngang trên không trung.

Vèo!

Đĩa bay phản rất nhanh vọt đi với tốc độ siêu âm, thế nhưng hỏa tinh kia cũng rất đáng sợ, nó ngưng tụ thành một đám mây màu vàng nhanh chóng đuổi theo.

Ầm!

Đĩa bay phát sáng, giống như là khinh thường loại năng lượng đang truy đuổi kia nên tiến hành đánh trả, nó bắn ra từng đường chùm sáng thế nhưng lại không thể tiêu diệt được hỏa tinh, cuối cùng chỉ có thể chạy trốn.

Mặt trời hỏa tinh bay xuống rồi chậm rãi toả ra, biến mất không còn tăm hơi.

Sở Phong thấy rõ, đây núi Long Hổ làm thật là khủng bố, lại có thể đuổi đi đĩa bay!

"Đĩa bay bắn trúng ngọn nguồn của hỏa tinh ở trong trận pháp này, làm cho nguồn năng lượng trong trận pháp dao động và phản kích." Hoàng Ngưu giải thích nguyên nhân.

Không lâu sau đĩa bay đã quay lại, nó vẫn muốn nhằm vào mấy người Sở Phong.

Ầm!

Nó tiếp tục phóng ra những chùm sáng xuống bên dưới và lần thứ hai chạm vào mặt trời hỏa tinh, làm cho hỏa tinh dựng nên đám mây hình nấm màu vàng.

Đĩa bay thì lại chạy trốn một lần nữa, hơn nữa nó giống như đã có kinh nghiệm, muốn xem đến cùng núi Long Hổ phi thường cỡ nào, lần thứ hai trở về đã bắt đầu bắn loạn, có mấy chùm sáng trực tiếp bay về phía đỉnh núi.

"Tôi hoài nghi đây không phải là sinh vật thuộc viện văn minh ngoài hành tinh gì cả, cõ lẽ là nhân loại trên trái đất điều khiển chiếc đĩa bay này, nếu không sẽ không phạm phải loại sai lầm cấp thấp này." Hoàng Ngưu mở miệng.

Đến giờ phút này chiếc đĩa bay chỉ còn tập trung vào ngọn núi, đặc biệt là chỗ đỉnh núi, chỉ thấy mấy chùm ánh sáng tập kích trên đó làm đất đá bắn tung tóe lên.

"Tại sao lại nói như vậy?" Sở Phong hỏi.

"Giữa sườn núi mà đã ẩn chứa mặt trời hỏa tinh với năng lượng khủng bố như vậy thì nhất định trận pháp ở trên đỉnh núi sẽ càng đáng sợ hơn." Hoàng Ngưu nói.

Quả nhiên sau khi hắn ta vừa dứt lời lập tức xảy ra một cảnh tượng kinh động trời đất.

Lúc này, rất nhiều người ở dưới chân núi đều bị đè ép, từng người từng người đều trợn mắt há mồm, da đầu tê dại từng đợt.

Trên đỉnh núi kia hiện lên hai đám mây hình nấm một cái màu bạc một cái màu vàng, chúng nó nhanh chóng biến hình trở thành một đầu con rồng và một đầu con hổ, vô cùng khổng lồ, không chậm trễ lập tức bay thẳng lên bầu trời.

"Trời ạ, đó là vật gì, một con rồng và một con hổ? !"

"Tên núi Long Hổ không phải tự nhiên mà có, thật ra là có một con rồng và một con hổ? !"

Hai con rồng và hổ kia cực kỳ to lớn, nó vụt lên đỉnh ngọn núi từ dưới lòng đất mở rộng lên không trung, khí thể nuốt chửng núi sông, sức mạnh tỏa ra đến cả cường giả Cấp Vương cũng đều phải run rẩy rùng mình.

Bình Luận (0)
Comment