Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 447 - Chương 463: Hắc Long Thái Tử Của Nam Hải (3)

Thánh Khư Chương 463: Hắc long thái tử của Nam Hải (3)

"Ồ, đó là cái gì, một tia chớp màu đen? !"

Tại núi Long Hổ, trên nhiều con đường khác nhau, những thú vương và cả người thuộc các nhà tài phiệt lớn vẫn chưa tản đi hết, họ muốn xem xem liệu có còn cơ hội cuối cùng nào hay không, lúc này đã nhìn thấy thấy cảnh tượng ở những ngọn núi xa xa.

Nơi đó như là có một tia chớp màu đen cực tốc mà đi, cách rất xa phi tới, khí thế khủng bố liền áp bức.

"Là một con rắn to!"

Rất nhanh, những người ở nơi đây đều kinh sợ nhận ra, thứ phi tới là một con rắn đen lớn, cái đầu của nó cực kì khổng lồ, chỉ trong chớp mắt, nó đã đứng ở dưới núi Long Hổ, thân rắn to lớn chạm đất, đầu rắn cách mặt đất cao mấy chục mét, cao ngạo nhìn xuống tất cả mọi người bên dưới.

"Tên nào là Sở Phong?" Hắc Đằng hỏi.

Đôi mắt lạnh lẽo u tịch, trên đầu nó còn có một cái sừng, dù là ai nhìn thấy cũng đều phải kinh ngạc, đây là rắn đã tiến hóa sao, đã không còn thuần túy là một con rắn nữa rồi.

Tất cả mọi người đều cảm giác thấy một trận ngột ngạt, lúc này, Hắc Xà tỏa ra một uy áp vô cùng mạnh mẽ, khiến cho tất cả thân thể những sinh vật Cấp Vương ở đây đều căng thẳng lên, cảm nhận được nguy hiểm cao tới dị thường.

Rất nhanh, có người suy đoán ra thân phận của hắn, khả năng cao tên này chính là hắc long thái tử của Nam Hải!

Các nhà tài phiệt lớn tin tức đều linh thông, từ lâu đã biết hắc long thái tử lên bờ.

"Sở Phong vừa mới rời đi không bao lâu." Có người mở miệng.

"Rất tốt!" Hắc Đằng nghe vậy, vèo một tiếng xé rách không khí, phát sinh tiếng nổ đùng đoàng, tốc độ nó vượt qua tốc độ âm thanh, nhanh chóng từ nơi này biến mất, trực tiếp xuất hiện ở ngoài ngàn mét.

"Chuyện lớn rồi nha, hắc long thái tử của Nam Hải đang truy tìm Sở Phong, chắc chắn muốn gây phiền phức!"

Mọi người lúc này mới ý thức được, chắc hẳn sắp sửa có chiến tranh lớn bùng nổ, những sinh vật dũng mãnh bên trong biển sâu kia hẳn là muốn ra tay với Sở Ma Vươngtrên đất bằng, chuyện này tuyệt đối sẽ ảnh hưởng sâu sắc tới thế giới.

Đây chính là một lần xung đột kịch liệt giữa biển khơi và đất liền!

Rất nhiều người đều đuổi theo, muốn nhìn xem tình hình thế nào, có điều tốc độ của bọn họ so với Hắc Đằng chênh lệch một đoạn lớn.

Sở Phong sau khi tiễn hai con trâu đi, hắn ta đang buồn bực ngán ngẩm đợi chuyến bay của mình tới, cứ đi tới đi lui trong đại sảnh.

Hiện tại lưu lượng khách ở sân bay rất ít, trừ phi là chuyện tất yếu, nếu không không ai đồng ý đi xa, bởi vì giữa bầu trời thường xuyên có ác điểu bay lượn, khả năng cao có thể gặp nguy hiểm.

"Sở Phong, ra đây đánh một trận!"

Đang lúc này, âm thanh cuồn cuộn như sấm rền khuấy động không gian, từ phương xa mà tới.

Đồng thời, bên trong sân bay rất nhiều người đều kinh hoảng kêu to, dồn dập chạy trốn.

Sở Phong từ sớm đã có cảm giác, quay đầu lại quan sát xung quanh, trong mắt thần quang tăng vọt, hắn ta nhìn thấy một con rắn to đang chậm rãi mà đến, hất bay một cái máy bay, cứ thế đi thẳng tới sân bay.

Đi tới là một con rắn to màu đen, dựng thẳng lên liền đạt tới độ cao mấy chục mét, nhìn giống như một yêu ma, toàn thân đen thui, vảy của nó lại giống như được kim loại đúc ánh sáng lạnh lẽo lộng lẫy.thành, tỏa ra

Vèo một tiếng, Sở Phong tiến lên đón hắn ta, Sở Phong không muốn để cho những người bình thường bởi vì chính mình mà gặp phải kiếp nạn.

"Đi thôi, đi tới bên trong ngọn núi lớn, chiến một trận!" Sở Phong rất trực tiếp nói, hắn ta cảm nhận được đối phương tới đây có sát ý, không nói lời nào vô ích, muốn đánh thì đánh!

Ầm!

Con rắn lớn màu đen kia vung đuôi lên, bộp một tiếng liền đánh về phía Sở Phong, Sở Phong nhanh chóng tránh né sang một bên, sân bay làm từ ximăng trực tiếp nổ tung.

"Ta là tới bắt giết ngươi, không phải đến quyết đấu cùng ngươi." Hắc Đằng lạnh lùng nói.

Vừa nói xong, cái miệng lớn như chậu máu của Hắc Đằng mở ra, trực tiếp phun ra một đám lửa đen kịt như mực, che ngợp trời lao xuống, muốn trực tiếp tiêu diệt Sở Phong.

Vèo một tiếng, Sở Phong tránh né ra xa, lướt ngang tới khoảng cách ngoài 400 mét, nhìn lại nơi hắn vừa đứng lúc nãy, lớp bê tông trên mặt đất đã bị ăn mòn không ra hình thù gì, mặt đất sụp đổ, như là bỗng dưng mất đi một lượng lớn vật chất chống đỡ.

Cảnh tượng này nhìn vào có chút khủng bố, như là sự hủy diệt.

Sở Phong cả kinh, cái con rắn đen lớn này thật có chút khủng bố, hỏa diễm mà nó phụt ra mang theo độc tính và tính ăn mòn kịch liệt, còn có đặc tính thần thông, sinh vật Cấp Vương cũng phải chạm đến nguy hiểm.

(hỏa diễm: lửa nóng )

Vù một tiếng, hư không run rẩy, con rắn lớn màu đen động tác nhanh chóng như chớp giật, đột nhiên xoay người đánh về phía Sở Phong, thân hình con rắn giống như một toà núi lớn màu đen đè ép xuống.

Ầm!

Sở Phong ra quyền, hướng về phía trước đánh tới!

Theo quyền ấn hắn bạo phát ra, một con bò to lớn con màu đen nổi lên, đạp ở trên mặt đất, đầu nâng lên gầm thét với nhật nguyệt tinh không (trăng sao trên trời), hướng về phía con rắn lớn màu đen phóng tới.

Đùng!

Toàn bộ vùng đất xung quanh rung lên bần bật, thân thể con rắn lớn màu đen rung động, ánh mắt của nó cũng trở nên càng thêm âm u.

Thật ra nó đây là đang mình, cái tên nhân loại này lại có thể dùng một quyền chặn lại thân thể khổng lồ của nó, tuy rằng nó đã nhanh chóng bay ngược ra ngoài, nhưng dư chấn của quyền kia cũng khiến nó phải kinh tâm động phách.

Mặc dù trên người nó còn đang bị thương nặng, chỉ có uy năng, nhưng thể phát huy ra một phần một nhân loại mới chỉ đột phá bốn đạo gông xiềng, làm sao có thể làm đến một bước này, cũng đủ ghê gớm.

Sở Phong tung người bay lên, đáp thân ở phía xa xa, nhìn chằm chằm vào con rắn lớn.

Sở Phong hơi hơi thả lỏng, con rắn to lớn này hẳn là đang bị thương, nơi bụng của nó còn đang bị sức mạnh thần bí ăn mòn, đến nay vẫn chưa có khép lại, trong khi chiến đấu còn có vết máu chảy ra.

Có thể nhìn thấy, cái vết thương kia rất đáng sợ, có vẻ như suýt nữa đã cắt đứt con rắn lớn thành hai đoạn.

Sở Phong biết rõ, thương thế kia là làm sao mà có, mấy ngày trước khi bọn họ vừa tới núi Long Hổ, vừa vặn lại đụng phải bóng dáng to lớn của con rắn kia đang đào tẩu từ phía sau núi.

Hắn ta chú ý quan sát, phát hiện nơi xương trán của con rắn lớn, cũng có máu đang chảy xuôi xuống, trên đó cũng có một vết rạn kinh người.

Sở Phong vừa nhìn đã biết, tổn thương này cùng tổn thương của Đại Hắc Ngưu và Hoàng Ngưu giống như đúc, con rắn kia cũng bị thứ sức mạnh áp chế tiêu diệt ngoại tộc ở trong núi Long Hổ gây nên.

"Nam Hải Long thái tử? !" Sở Phong mở miệng, xác định thân phận của hắn.

Ngày đó khi hắn ta còn ở núi Long Hổ, Lâm Nặc Y từng nói, con rắn lớn màu đen chạy trốn kia có khả năng đến từ Nam Hải, còn có thể chính là cái vị thái tử Long Tộc kia của Nam Hải.

"Ngươi ngược lại xem ra còn có chút kiến thức." Con rắn lớn màu đen lạnh lùng nói.

Bình Luận (0)
Comment