Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 446 - Chương 462: Hắc Long Thái Tử Của Nam Hải (2)

Thánh Khư Chương 462: Hắc long thái tử của Nam Hải (2)

"Những sinh vật biển kia hiện nay hung hăng hết sức, nghe nói, ở Đông Hải có một vị Long Nữ mang theo một nhóm cường giả đi du ngoạn đất liền, những người nhìn thấy cô đều nói cô ta hoàn toàn không có chút khiêm tốn lễ độ, thế nhưng lại mạnh hơn cả cường giả đã đột phá sáu đạo gông xiềng."

"Cũng có người từng nhìn thấy một con chim cốc đen, ở Nam Hải khuấy lên bọt nước cuồn cuộn ngất trời, sau đó lại đi lên bờ."

Mỗi người ở các thế lực lớn đều dồn dập mở miệng kể lể.

Sở Phong gật đầu.

Sinh vật trong biển thế mà lại nắm giữ đĩa bay, chuyện này thật sự khiến cho hắn ta cảm giác sâu sắc bất ngờ, hắn nghĩ tới những truyền thuyết lớn ở châu Âu,

để, rồi trong nó tuy đã lún xuống, nhưng khả năng có con cháu lưu lại.

"Các vị, chuyện đã đến nước này thì chúng ta cũng nên tách ra từ đây thôi, chúng tôi xin cáo từ." Sở Phong nói, chuẩn bị rời đi.

Hiện tại cũng không cách nào leo lên núi Long Hổ, ở lại chỗ này thật không có ý nghĩa gì.

Đồng thời trong lòng hắn ta cũng nảy sinh đề phòng, đột nhiên lại gặp phải đĩa bay do những sinh vật biển kia lái tới công kích, chuyện này theo hắn thấy rất nghiêm trọng, hắn không muốn ở lại đây thêm nữa, thấy mình cần phải cố gắng tính toán một phen.

Một đám người đều rất khách khí, tiễn Sở Phong và hai con trâu rời đi.

Hoàng Ngưu hết sức tiếc nuối, dưới núi Long Hổ có chôn dấu vũ khí cấp Thần Thoại, nó toả ra năng lượng giống như hạt nhân nổ tung, hình thành nên một, đám mây hình nấm, cuối cùng hóa thành rồng hổ, quả là kinh người.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo mà đẹp đẽ của nó tràn ngập không cam lòng, ấn đường vẫn còn đang chảy máu.

"Các ngươi sao rồi?" Sau khi rời khỏi núi Long Hổ, Sở Phong bắt đầu hỏi han hai con trâu.

"Ta cần tĩnh dưỡng một quãng thời gian, có thể không động thủ là tốt nhất, có điều, nếu thật sự cần liều mạng cũng không có vấn đề gì." Đại Hắc Ngưu đáp.

Ấn đường của hai con trâu đều đang chảy máu, xương trán xuất hiện vết rạn, có thể nói, tình hình vừa nãy cực kỳ nguy hiểm, nếu như chậm một bước, hơn nửa hơn bọn họ liền gặp nguy hiểm.

Dọc theo đường đi mọi chuyện đều rất thuận lợi, ba người đi tới bên trong một tòa thành lớn, Sở Phong nhìn theo hai con trâu đi đăng ký sau đó lên máy bay rồi nhìn bọn chúng đi xa.

Bọn họ đã ước định cẩn thận, Sở Phong sẽ về thành phố Thuận Thiên giúp đỡ cha mẹ một quãng thời gian, sau đó liền đi núi Côn Luân.

Tại một nơi nào đó, trong một tòa biệt thự rộng rãi, ở trong phòng khách, các loại vật dụng trong nhà cùng với thiết bị điện và cả bộ đồ uống trà chủng loại tất cả đều đang trôi nổi trên không trung, như là bọn chúng đang chập trùng trôi nổi bên trong biển.

Hết thảy những thứ này đều do một người đàn ông, hắn ta ngồi ở giữa phòng khách, thân thể của hắn ta tràn ra một luồng sức mạnh hết sức đáng sợ, đủ để nhấc hết thảy những đồ vật xung quanh khỏi mặt đất.

Mi tâm của hắn có một con mắt nằm dọc, lúc này đang liên tục đóng mở, tựa như tia chớp, chấn động tâm hồn, khuôn mặt hắn ta rất tuấn mỹ, nhưng hiện tại lại hiện lên lệ khí, vô cùng nổi giận.

"Sở Phong, một nhân loại đột phá bốn đạo gông xiềng, lại có thể hủy diệt đĩa bay của ta, được, giỏi lắm, đáng hận!" Hắn ta gầm thét lên.

Ầm một tiếng, ở xung quanh hắn, hết thảy tất cả đồ vật đang trôi nổi đều nổ tung!

Cách đó không xa, một người đàn ông tuổi còn trẻ rất tuấn lãng mặc áo trắng, mang theo phong độ của người trí thức, hắn ta mở miệng nói: "Thực sự là bất ngờ, núi Long Hổ so với chúng ta tưởng tượng còn thần bí hơn không ít. Còn cái tên Sở Phong kia, đánh cho tàn phế, ép hắn giao ra phương pháp hô hấp, sau đó giết chết là được rồi."

Mái tóc của người đàn ông ba mắt phấp phới bay, khí chất yêu dị, sát cơ lộ ra, con mắt dọc trên ấn đường có hồng quang ẩn hiện, hắn ta dần dần bình tĩnh lại, nói: "Ta không chờ được nữa, nhờ người lập tức bắt hắn ta!"

"Hắc long thái tử của Nam Hải đang ở gần núi Long Hổ, có phải không?" Người đàn ông mặc áo trắng tùy ý hỏi.

"Hắc Đằng, ngươi vẫn còn ở núi Long Hổ có đúng không? Mau đi giúp ta giết chết một nhân loại." Người đàn ông ba mắt nói với ai đó.

Bên ngoài 200 dặm núi Long Hổ, ở bên trong hang núi, một người đàn ông đang ngồi xếp bằng, da dẻ màu đồng cổ, mái tóc đen dày, hai mắt như dòng điện lạnh lẽo, hắn ta đang dưỡng thương, trên mi tâm của hắn ta có vết rạn, đến nay vẫn còn đang chảy máu, hơn nữa ở trên eo, có một vết thương như là bị lợi kiếm chém qua, có vẻ như sắp sửa gãy vỡ.

Hắn ta chính là hắc long thái tử của Nam Hải, lúc này trong tay hắn còn cầm một cái điện thoại di động đặc thù, kiểu dáng của nó không giống với những chiếc điện thoại trên đất bằng, nhìn giống như ốc biển, hắn ta đang cùng người nói chuyện.

"Ba mắt, ngươi thế mà lại phải thỉnh cầu đến trên người ta, ta còn đang bị thương, suýt nữa đã chết ở núi Long Hổ, bây giờ còn chưa hồi phục, rất yếu ớt." Hắn ta đáp lại nói.

Ở phương xa, người đàn ông ba mắt lạnh lùng nói: "Chỉ là đi bắt một nhân loại mới đột phá bốn đạo gông xiềng mà thôi, đối với ngươi mà nói thật sự không có chút độ khó gì, đơn giản đến cực điểm. Ngươi không phải vẫn muốn cùng ta đi tới nơi sâu xa trong đại dương cướp đoạt Hóa Long quả sao, đến thời điểm ta đi sẽ gọi ngươi cùng đi một chuyến!"

"Ta cũng không phải qua loa với ngươi, thật sự ta đang bị trọng thương, có điều nếu như chỉ là một kẻ đột phá bốn đạo gông xiềng, hơn nữa còn do ngươi đích thân tìm ta nhờ vả rồi thì đương nhiên t aphair ra tay giúp đỡ!" Hắc long thái tử của Nam Hải - Hắc Đằng gật đầu đồng ý.

Sau đó, người đàn ông ba mắt thông báo cho hắn ta biết tỉ mỉ tình hình cụ thể của bọn Sở Phong, còn thúc dục hắn ta cần lập tức lên đường, nếu không nhất định sẽ bỏ lỡ mất.

"Đĩa bay của ngươi bị hủy diệt rồi? Thật đáng tiếc nha, thứ kia khiến cho biết bao nhiêu sinh vật biển đỏ mắt, ngươi lại bất cẩn như vậy, để nó rơi xuống núi Long Hổ." Hắc Đằng tiếc nuối, hắn ta thật ra cũng rất thèm khát cái đĩa bay kia, ngặt nỗi phi hành khí này lại chỉ có thể được tìm thấy trong di tích trong biển, số lượng cực kỳ ít ỏi, cũng không có mấy cường giả sinh vật biển đoạt được.

Một lát sau, hắn ta hóa thành bản thể, trong khôn gian xuất hiện một con rắn lớn màu đen, chiều dài đạt đến mấy trăm mét, thể hình thô to, đường kính lên tới hai mét, nhìn giống như một con rồng lớn đang dựng đứng lên.

Ầm!

Nó gào lên một tiếng to, mang theo cuồng phong, bay lên trên không, ngang trời mà đi, thân rắn màu đen dài mấy trăm mét bay ngang qua các ngọn núi lớn, tốc độ nhanh đến cực hạn.

Mỗi một lần từ trên không hạ xuống lại mượn lực đạp lên một đỉnh núi để lần thứ hai nhảy lên, nhìn từ xa giống như hắn đang bay vậy, thân hắn ta mang theo từng trận khói đen, đi kèm cát bay đá chạy, cảnh tượng càng doạ người.

Khoảng cách hai trăm dặm đối với đại xà màu đen mà nói, thật sự quá ngắn, thân là sinh vật đã đột phá sáu đạo gông xiềng, tốc độ của nó có thể đạt đến bốn lần tốc độ âm thanh.

Bình Luận (0)
Comment