Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 453 - Chương 469: Chiến Tích Kinh Người (1)

Thánh Khư Chương 469: Chiến tích kinh người (1)

Vùng đất này dâng trào sát khí vô tận, vảy của giao xà bay múa, chúng sắc bén mà sáng chói, không có gì không phá được.

Sở Phong vô cùng nghiêm túc, hắn dồn hết toàn lực mà thôi động viên hạt giống kia, bảo bình trong suốt bóng loáng, trên thân bình phát ra ánh sáng sáng lấm tấm màu vàng kim, hoa văn màu xanh chói lọi.

Trên thân bình, giống như có từng mặt trời từng mặt trời đang soi chiếu lập loè, vô số hành tinh xoay tròn, màu vàng và màu xanh hoà lẫn vào nhau, cuối cùng khiến cho hạt giống càng ngày càng kinh khủng.

Oanh!

Ở chỗ miệng bình bỗng dâng lên ánh sáng hừng hực, hàng trăm hàng ngàn tia sáng ngăn chặn lại mớ vảy màu đen kia, nhưng cũng có vài mảnh đã xuyên qua được màn sáng kiếm khí, lao đến phụ cận.

Sở Phong lấy phi kiếm xích hồng ra, chém bổ liên hồi, thế nhưng trên cơ thể vẫn tuôn trào máu tươi, có mảnh vảy đã đâm xuyên qua người hắn rồi.

Giờ khắc này, hai người đều bị thương, liều mạng tương đối thảm liệt, chém giết đẫm máu.

Nhất là sau đó, Sở Phong nhíu mày, hạt giống này hóa thành bảo bình đúng là có uy lực rất lớn, nhưng cũng tiêu tốn quá nhiều, tiếp tục như vậy không bao lâu nữa hắn nhất định sẽ sức cùng lực kiệt.

Hắn thu tay lại, lùi lại xa vài trăm thước, né qua mấy chục mảnh vảy màu đen cuối cùng, lau đi một vệt máu tươi trên gương mặt.

Ở nơi xa, thương thế của Hắc Đằng còn nghiêm trọng hơn hắn nhiều, lỗ máu trên người có chừng một hai chục, đầy người đều là máu giao xà, trong đỏ tươi pha lẫn chút ánh sáng óng ánh.

Sở Phong không muốn lại tiêu hao năng lượng trong cơ thể, Hắc Đằng cũng không chịu nhổ vảy trên người ra nữa, bọn họ đều không chịu đựng nổi.

"Hắc Trường Trùng, còn cần thiết phải tiếp tục nữa không? !" Sở Phong hỏi, khiêu khích đến cực điểm, hiện tại hắn thật sự không sợ con giao xà này nữa, nhưng cũng biết nếu thật sự tiếp tục đánh thì bản thân hắn cũng phải trả cái giá rất nặng nề.

"Chém chết ngươi!" Hắc Đằng lạnh giọng mà quát, gã ta nuốt không trôi cục tức này, nói thế nào đi nữa thì gã ta cũng là sinh vật đã kéo đứt sáu gông xiềng, hôm nay quá là tủi nhục

Nếu trận chiến này lan truyền về Nam Hải, gã ta gánh không nổi sự nhục nhã này!

"Rống!" Hắc Đằng gào thét, toàn thân phát sáng, tất cả vết thương đều khép lại hết, gã ta nâng hai tay lên, bấm ra một loại quyền ấn cổ quái, sau đó thì lao đến như điện xẹt.

Lúc này, mặc dù Hắc Đằng vẫn mang hình người, nhưng dù là ai nhìn thấy gã ta cũng sẽ cảm thấy lúc này gã chính là một con Giao Long hình người, động tác cực kỳ giống, quyền ấn như muốn trực tiếp xé rách hư không, đánh ập về phía trước.

Đồng thời, hai chân của gã ta cũng đang đong đưa, cứ như Giao Long vẫy đuôi, quất mạnh vào người Sở Phong.

"Ta há lại sợ ngươi sao, vậy liền chiến đến cùng đi!" Sở Phong một tiếng gầm nhẹ, bỗng nhiên ngẩng đầu, hai mắt như hai mặt trời nhỏ đang tỏa sáng, toàn thân hắn tràn ngập một năng lượng kinh người.

Hắn điều động tinh khí thần của toàn thân, thi triển quyền ấn, chém giết sáp lá cà với Hắc Đằng.

Ầm!

Tiếng va chạm mạnh đến kinh người, chính giữa hai người bùng lên ánh sáng chói lòa, phá hủy cả núi rừng ở gần đó, khiến rất nhiều tảng đá to bằng cái cối xây cũng bị hất bay lên cả, nơi này đã phát sinh ra vụ nổ lớn.

Một tiếng long ngâm tuôn ra từ miệng Hắc Đằng, cứ như Chân Long hiện thế, quyền ý của gã ta càng đáng sợ, hư ảnh Giao Long hiển hiện ngay phía sau, khí tức khủng bố tràn ngập cả đất trời.

Ụm….Bò....ò...!

Mãng Ngưu hống rung trời, sau khi Sở Phong thi triển Đại Lực Ngưu Ma Quyền, ở sát bên cạnh hắn xuất hiện một con Đại Mãng Ngưu màu đen giẫm nứt cả trời sao, nó bộc phát ra khí cơ Mãng Hoang không gì sánh nổi.

Bọn họ đều vận dụng sức mạnh lớn nhất của bản thân, hiện ra quyền ý, kịch liệt chém giết, có thể nhìn thấy lúc hai người họ dây dưa, Mãng Ngưu đạp trên trời sao cũng đang chém giết với hư ảnh Giao Long.

Lúc này ánh mắt của Sở Phong sắc bén vô cùng, song quyền như hai sừng trâu, khí thế mạnh đến rợn người, chỉ tùy ý đấm ra một quyền thôi cũng có thể đánh nát cả một ngọn núi.

Đông!

Hắc Đằng kinh sợ, giữa những ngón tay của gã ta có máu chảy ròng ròng, gã ta đã bị thương khi đụng độ với quyền ấn của Sở Phong.

Rống!

Sau khi lao tới, Sở Phong lại vận dụng Giao Ma Quyền, thi triển hỗn hợp chung với Ngưu Ma Quyền, sức mạnh ấy lập tức tăng vọt lên một đoạn, tốc độ cũng dâng trào.

Ầm!

Giờ khắc này, hắn rất nguy hiểm, khi chém giết cận chiến với Hắc Đằng lại lấy được thế chủ động, mỗi đấm mỗi quyền đều ấn vào da thịt, mấy lần đánh trúng thân thể Hắc Đằng, khiến gã ta bị đánh tung lên cao, ho ra đầy máu.

Trong quá trình này, chân của Hắc Đằng như Giao Long vẫy đuôi, cũng quất trúng vào Sở Phong, khiến khóe miệng hắn chảy máu, nhưng lại thua xa tổn thương mà Sở Phong đã gây ra cho gã ta.

Nhất là kkhi hông ngừng chém giết, hai chân của Sở Phong cũng giãn ra, Thần Túc Thông dung hợp với Giao Ma Quyền, lúc hai chân quét ngang, cứ như Chân Long tại thiên, càn quét ngàn quân địch.

Ầm!

Hắc Đằng bị Sở Phong đá một chân quét bay, văng sầm vào vách núi đá đối diện, khiến cho nơi đó cũng sụp đổ.

Hai người chém giết đến mắt đỏ, không màn đến điều gì mà xông thẳng về một phía, cùng nhảy lên trên một ngọn núi, cuộc đại chiến hết sức đẫm máu.

Trong quá trình này, bọn họ không ngừng xê dịch, nhảy vọt trong dãy núi, một vài đỉnh núi không ngừng bị giẫm sụp đổ.

Oanh!

Ký hiệu tia chớp trong lòng bàn tay trái của Sở Phong sáng bừng lên dữ dội, hắn vận dụng Hàng Yêu Thuật, đánh lên trên thân thể Hắc Đằng, khiến cho gã ta xẹt ra điện quang đầy người, tóc dựng thẳng lên, bị hất bay thẳng lên không.

Hai nắm đấm của Sở Phong sáng chói, Thần Túc Thông càng khiến hắn có được cực tốc, cứ một mạch mà đuổi theo đè đánh, khiến thân thể thái tử Nam Hải Hắc Long bay tung lên không ngừng, nhục thể cũng đã sụp đổ.

Giờ khắc này, Sở Phong đánh giết tới cuồng bạo, hai mắt nhướng cao cả lên, hắn hận không thể lập tức đánh giết thái tử Nam Hải Hắc Long.

Hắn có một cảm giác rất gấp gáp, dù sao đây cũng là một sinh vật đã kéo đứt sáu gông xiềng, rất khó nói có phải còn thủ đoạn đặc biệt gì hay không, hắn chờ mong nhanh chóng đánh giết để trút bỏ mối họa.

"Rống!"

Hắc Đằng phẫn nộ, bỗng nhiên há mồm phun ra tinh huyết liên miên, nó hóa thành một con Giao Long màu đỏ, bay thẳng về phía Sở Phong.

Ầm!

Sở Phong bị đụng văng, bị thương nặng, nhưng ngụm máu giao xà này cũng đã nổ tung, hóa thành con sông đỏ rực rồi cháy tàn sạch sẽ.

Cả hai lại kịch chiến lần nữa, đỉnh núi dưới chân bọn họ đã bị giẫm đạp sụp đỗ, có thể thấy được sức mạnh của họ khủng khiếp đến mức nào, tiếp đó bọn họ nhảy lên, bốn ngọn núi liên tục bị tàn phá.

Hắc Đằng càng ngày càng nghẹn khuất, chút năng lực gần với thần thông kia không thi triển ra được, nhục thân hỏng bét tới cực điểm, vết thương trên phần eo quá nghiêm trọng, lại tiếp tục như thế gã ta sẽ đứt thành hai đoạn.

Mà Sở Phong thì càng đánh càng dũng mãnh, Giao Ma Quyền và Ngưu Ma Quyền kết hợp với nhau, càng thi triển càng thành thạo, uy lực không ngừng tăng lên, hắn đánh tới phát cuồng.

Bình Luận (0)
Comment