Ngoại giới tuy rằng vẫn luôn truyền tai nhau truyện Sở Phong chém chết Tịch Lặc, thế nhưng Lục Thông của cung Ngọc Hư từ lâu đã ra lời giúp hắn bác bỏ tin đồn này, nói khi đó đều là do bọn họ hợp lực vây giết mới có thể có được kết quả kia.
Người bình thường đều sẽ không đi tìm hiểu sâu xa, thế nhưng các vị cường giả ở nhiều nơi khác nhau đều tin tưởng vào lời nói của Lục Thông, bởi vì đối với tư duy bình thường mà nói, một kẻ mới chỉ đột phá bốn đạo gông xiềng hoàn toàn không phải là đối thủ của Tịch Lặc.
Hiện tại khả năng của Sở Phong bị phơi bày rõ như ban ngày, hắn thế nhưng có thể khiến cho Hắc Long thái tử của Nam Hải phải ăn thiệt lớn như vậy, suýt nữa bị chém đứt eo rồi, quả thật là sức mạnh kinh người!
"Trên người ngươi thật sự có phương pháp hô hấp kỳ dị?" Con ngươi Hắc Đằng u lạnh, nhìn chằm chằm vào Sở Phong, ánh mắt của hắn ta giờ phút này pha thêm chút nóng bỏng, cho dù trên thân đang bị thương nặng, hắn ta cũng sinh ra khát vọng.
Dưới cái nhìn của Hắc Đằng, cho dù hắn ta có bị tổn thương nghiêm trọng đến đâu, cũng hoàn toàn không thể bị một nhân loại mới chỉ đột phá bốn đạo gông xiềng, huyết thống Giao Long kinh người, ai có thể so tài?
Chỉ riêng việc lấy cường độ thân thể của hắn mà nói, hắn ta liền có thể thô bạo nghiền ép từng người từng người cao thủ vương cấp kia, nhưng là thông qua những va chạm vừa nãy đến xem, thân thể đối phương cứng cỏi đến doạ người, còn có một khí thế không sợ một cường giả đột phá sáu đạo gông xiềng như hắn ta.
Những lời nói này vừa ra, đã khiến cho tất cả các cường giả Vương Cấp ở gần đó nghe được, ai náy đều càng ngày càng mê tít mắt.
Xoạt!
Xung quanh Hắc Đằng hiện lên một cái lại một cái vảy màu đen, chu vi quanh hắn nhanh chóng xuất hiện mấy chục hơn trăm mảnh vảy, tất cả đều lấp loé ánh sáng đen, lạnh lẽo mà lại sắc bén bức người.
Hắn ta giờ đây chính là muốn giết chết Sở Phong, không để lại cho đối thủ chút cơ hội trở mình nào, có điều Hắc Đằng giờ phút này cũng có chút đau lòng, những cái vảy này một khi đánh ra, gặp phải năng lượng dung hợp đều biến mất.
Nếu như hắn ta sử dụng chúng một cách không kiểm soát, trên người hắn nhất định sẽ có rất nhiều chỗ trở nên trọc lốc, mất đi lớp phòng hộ hữu hiệu nhất.
Sở Phong lấy phi kiếm ra, cũng giơ tay trái lên, chuẩn bị sử dụng sấm sét và cả phi kiếm hộ thể, đồng thời Sở Phong cũng lặng yên đem một viên hạt giống lấy ra, nắm ở trong lòng bàn tay, ý đồ sử dụng nó để tiến công.
Viên hạt giống này trong suốt bóng loáng, bề ngoài gần như trắng như tuyết, phía bên trên còn có lấm tấm hoa văn màu vàng và màu xanh lục, giống như một ngôi sao tỏa sáng, có vẻ rất thần bí, kích thước nó chỉ dài hai inch
Tuy rằng từ lâu Sở Phong đã kiểm nghiệm qua uy lực của nó, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên Sở Phong vận dụng hạt giống Đại đạo Bảo Bình đến đối địch với kẻ thù.
"Chém!" Hắc Đằng gào to, hắn ta vận dụng năng lượng tinh thần, khống chế mấy chục hơn trăm cái vảy sắc nhọn màu đen, giống như một màn mưa rào màu đen, hướng về phía Sở Phong đánh tới.
Mỗi một cái vảy rắn đều sáng lấp lóa, tốc độ vượt qua tốc độ âm thanh, nhanh như sấm sét, khiến cho hư không phát sinh ra những tiếng nổ mạnh, uy năng bùng nổ khủng bố!
"Giết!" Sở Phong cũng quát to một tiếng, chỉ có một chữ nhưng chiến ý vang dội, toàn lực thúc giục Đại đạo Bảo Bình, hướng về phía đối diện đánh mạnh tới.
Ầm ầm!
Sau khi hạt giống bị hắn ta truyền vào năng lượng thân thể, lại lấy năng lượng tinh thần thôi phát, cảnh tượng nhất thời trở nên khủng bố, miệng bình nơi chùm sáng hừng hực, đó dâng lên những, ánh kiếm từng đường từng đường bén nhọn, đồng thời còn có cả âm thanh sấm nổ.
Toàn bộ đất đai xung quanh bị ánh kiếm tung hoành ngang dọc đan dệt nhấn chìm, Đại đạo Bảo Bình quá là khủng bố, nó như hòa nhập với năng lượng tinh thần của Sở Phong, nhập làm một thể với thân thể hắn, thoả thích phát uy.
Rất khó tưởng tượng, đây chỉ là một viên hạt giống!
Coong coong coong.. .
Ánh kiếm liên miên từ miệng bình nơi đó bay ra, đem từng cái vảy màu đen đang lao tới kia đánh bay, sức mạnh lớn doạ người, sát khí cuồn cuộn, uy lực của nó lớn lạ kỳ.
Phốc!
Hắc Đằng gặp phải ánh kiếm xung kích, trên người có bao nhiêu vết thương đều nứt toác, có những nơi còn bị xuyên thủng, đầy người hắn ta toàn là máu, tóc tai bù xù, tốc độ máu chảy nhanh kinh người.
Xa xa, mấy kẻ đang hóng hớt xem chiến đều hãi hùng khiếp vía, Hắc Long thái tử của Nam Hải thế mà lại bị áp chế? !
Có người còn lan truyền tin tức nơi này ra bên ngoài, còn phối hợp với ảnh chụp sống động, công bố tình hình trận chiến.
"Sở Phong đối đầu với Hắc Long thái tử của Nam Hải, vậy mà không rơi xuống hạ phong!"
"Sở Ma Vương rất có thể sẽ chiến thắng cường giả Long Tộc Nam Hải!"
Chuyện này lập tức gợi ra sóng to gió lớn.
Người đàn ông mặc áo trắng vẫn luôn quan tâm trận chiến này, sau khi biết tình huống kia liền nhìn về phía cường giả của những sinh vật biển, hắn ta nói: “Bạn của ngươi thương thế quá nặng, có khi nào sẽ phát sinh bất hay không?"
Người đàn ông tuấn mỹ có một con mắt dọc trên trán nghe vậy, lúc này sắc mặt lạnh lẽo, hắn ta không tin Hắc Long thái tử của Nam Hải có thể chiến đấu thất bại, cho dù hắn ta hiện đang không ở trạng thái đỉnh cao, cũng hoàn toàn không phải kẻ có thể bị một nhân loại mới chỉ đột phá bốn đạo gông xiềng có khả năng đối kháng.
Bảo bình dài hai tấc, không ngừng phun kiếm khí ra ngoài, núi đá bị đánh tan nát, đại thụ bị chém đứt phăng, mạnh như Hắc Đằng cũng cả người toàn máu me, trên thân thể có thêm mấy lỗ máu, gã ta lăn lộn ra ngoài.
Thái tử Nam Hải Hắc Long cảm thấy cực kỳ bứt bối, thân là cường giả kéo đứt sáu sợi gông xiềng lại không cách nào phát huy ra thực lực chân chính, còn bị người ta đánh trọng thương như thế này nữa.
Oanh!
Cả ngọn núi nổ tung, Đại Đạo Bảo Bình phát uy năng lực, chùm sáng năng lượng được Sở Phong thôi động phun ra càng ngày càng chói lọi, đánh vỡ nát cả tảng đá to lớn, cả cánh rừng lá cây bay toán loạn.
Hắc Đằng cực nhanh mà lui lại, gã ta rít lên một tiếng, xung quanh hắn hiện ra càng nhiều lớp vảy màu đen, chúng cứ xoay tròn lấy, mang theo ánh đen huyền trong vắt, cuối cùng thì cùng đánh về phía trước.
Gã ta bị buộc bất đắc dĩ, lần nữa lấy ra các lớp vảy của bản thân, nếu có lựa chọn khác gã ta tuyệt đối sẽ không làm vậy, bởi vì những mảnh vảy này là dạng dùng một lần, cuối cùng sẽ nổ nát vụn không thu gom lại được nữa.
Thân là giao xà, nếu như vảy trên người quá thưa thớt, cả thân trụi lủi, thì chính là một trò cười cho thiên hạ, muốn khôi phục lại thì phải tiến hóa lần nữa mới được, cần chờ đến lúc kéo đứt sợi gông xiềng thứ bảy gã ta mới có thể mọc ra đầy đủ vảy.
Ông!
Hư không cũng đang run rẩy, nhiều mảnh vảy đang xé gió mà lao đến, tốc độ của chúng vượt qua cả vận tốc âm thanh, chúng cùng lúc mà xông về phía trước, tiếng nổ mạnh đến kinh người!