Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 476 - Chương 492: Thỏa Mãn

Thánh Khư Chương 492: Thỏa mãn

"Ta đem phương pháp hô hấp tuyệt thế tới cho các ngươi." Sở Phong con mắt lóe sáng lấp lánh, nhìn bọn nó chằm chằm, trên dưới dò xét, nhịn không được mở miệng nói: "Thật là mập."

Bây giờ hai con sinh vật vương cấp tê cả da đầu, Sở Ma Vương khủng bố như vậy tới, vậy mà bọn chúng không có phát hiện ra.

Mới nãy bọn chúng nói xấu Sở Phong, đều bị đối phương nghe được, tình huống rất không ổn.

"Sở Vương, nhìn thấy ngươi bình yên vô sự chúng ta an tâm, thật ra chúng ta cũng không muốn đối địch với ngươi." Sơn Kê nói, nó muốn ổn định Sở Phong, sau đó đào tẩu.

Sở Phong cười, trực tiếp bước lên phía trước.

Đầu Sơn Kê to như cái đấu, nhìn thấy hắn tới gần, xoay người chạy, không dám đối đầu.

Mi Lộc Vương cũng giống như thế, lần trước vây giết Sở Phong cũng đã kết tử thù với hắn, bây giờ nói cái gì đều vô dụng, đối phương không có khả năng buông tha bọn nó.

Oanh!

Hai sinh vật vương cấp vượt qua tốc độ âm thanh, mau kinh người, tách ra chạy về hai hướng khác nhau, chia ra mà trốn.

Nhưng mà, tốc độ của bọn hắn sao có thể nhanh hơn Sở Phong, cách biệt quá xa.

Ầm!

Sơn Kê giương cánh, muốn bay lên, kết quả mới vọt lên hơn trăm mét thì bị Sở Phong đuổi kịp, một phát bắt được cổ của nó, mang theo nó rơi xuống đất, đuổi theo Mi Lộc Vương.

Sơn Kê giận dữ, đồng thời xấu hổ muốn chết, dù nói thế nào nó cũng là một cái Vương giả, thế mà bị người chỉ dùng một tay thì bắt được?

Đây là tình huống như thế nào, vì sao nó đều không có kịp phản ứng thì bị người bắt sống, đây thực sự quá kinh khủng.

Nó ra sức giãy dụa, toàn thân phát sáng, ngũ sắc lông vũ dựng đứng, móng vuốt lớn màu vàng bay nhảy, muốn bắt Sở Phong.

"Thành thật một chút!"

Sở Phong trực tiếp cho nó một bàn tay, đập lên trên đầu nó, lập tức khiến cho Sơn Kê đầu váng mắt hoa, đầu nó kém chút bể nát, sức lực cỡ này quá lớn.

Nó thấy rõ ràng, Sở Ma Vương đúng là tùy tiện đánh nó một cái, cũng không vận dụng lực lượng chân chính.

Giờ khắc này, toàn thân Sơn Kê đều phát lạnh, nó thực sự bị dọa sợ, dự cảm đến thực lực của Sở Ma Vương tăng vọt, không thể địch lại.

Mi Lộc Vương liều mạng trốn như điên, nhất là khi nhìn thấy Sở Ma Vương truy sát Sơn Kê trước, nó vui sướng trong lòng, cảm thấy có lẽ có thể chạy thoát.

Oanh!

Trên đường, núi đá nổ tung, cự thạch nghiền nát, nó một đường vọt tới, muốn tìm kiếm cường viện tới giết Sở Ma Vương.

"Đừng hoảng hốt, chậm một chút."

Đột nhiên, một câu nói như vậy vang ở bên tai, Mi Lộc Vương rùng mình, lúc nó nghiêng người quay đầu, vừa đúng lúc nhìn thấy Sở Phong tới gần, hơn nữa trong tay còn cầm Sơn Kê.

"Cái đệt!" Nó trực tiếp mắng lên, bị hù nhảy dựng, đây cũng quá khoa trương, mang theo một cái một con Sơn Kê khổng lồ mà vẫn có thể đuổi kịp nó?

Ầm!

Trong chớp mắt quay đầu, Mi Lộc Vương trực tiếp đụng vào một núi đá mấy vạn cân, mặc dù bị hai sừng của nó đánh xuyên qua, nhưng đột ngột như thế cũng làm cho nó lảo đảo một cái, suýt nữa ngã sấp xuống.

"Đều kêu ngươi đừng có gấp, ngươi lại không chịu nghe lời.” Sở Phong dẫn theo Sơn Kê, như là một con chim đại bàng hoành không mà đến, nhảy đến phía trước, chặn lối đi của Mi Lộc Vương.

"Sở Ma Vương, ta liều mạng với ngươi!" Mi Lộc Vương gào thét, nó giật mình sợ hãi, hai sừng phát sáng, như là ánh đao, bắn ra một chùm sáng chói mắt.

Sở Phong đưa tay, tuỳ tiện đánh xơ xác chùm sáng, sau đó vèo một tiếng vọt đến phụ cận, một bàn tay vỗ tới, nói: "Thành thật một chút!"

Phịch một tiếng, Mi Lộc Vương đầu óc choáng váng, sau đó trực tiếp ngã xuống, hai mắt nổ đom đóm, cả buổi cũng không đứng dậy nổi.

Nó triệt để sợ hãi, Sở Ma Vương cường đại như vậy, vượt xa tưởng tượng, còn lợi hại hơn so với lần trước, cho dù là Khổng Tước Vương cũng chỉ như vậy chứ?

Trong lúc đưa tay, tùy ý một bàn tay mà thôi, liền có thể quật ngã nó, cái này khiến nó lạnh từ đầu đến chân.

Ầm!

Sở Phong cũng quẳng Sơn Kê xuống đất, sau đó ở xung quanh tìm kiếm nguồn nước, cách đó không xa thì có một dòng suối trong, nơi này rất yên tĩnh, là chỗ tốt.

Tiếp theo, hắn lại bắt đầu tìm kiếm củi khô, gom tới một đống lớn.

"Ngươi. . . Đến cùng muốn như thế nào! ?" Mi Lộc Vương hỏi.

"Ùng ục ục. . ."

Lúc này bụng của Sở Phong lại kêu, hắn bưng che miệng, lao nước bột một lần nữa, ánh mắt nóng bỏng.

"Ngươi ngươi ngươi. . ." Sơn Kê run, cho dù có ngu ngốc đến mấy nó cũng đoán được chuyện gì sắp xảy ra.

Mi Lộc Vương càng là kêu thảm: "Đừng!"

Bởi vì Sở Ma Vương trong truyền thuyết này lại là một tên tham ăn, còn từng làm ra một bảng xếp hạng mỹ thực quân đông chinh, dẫn tới oanh động to lớn.

Hai con sinh vật vương cấp đều muốn đào tẩu, kết quả lại bị đánh hai bàn tay, nằm bẹp tại chỗ.

Lúc này, Sở Phong cũng không thèm che giấu nữa, hắn đói không nhịn được, nguồn nước, củi khô đều đã tìm tới, chỉ cần đem nguyên liệu nấu ăn xử lý sạch sẽ.

"Nói cho ta biết tình hình gần đây, còn có những đồng bạn đó của các người ở chỗ nào." Sở Phong dẫn theo bọn chúng, đi tới bên cạnh nguồn nước.

"Cứu mạng!" Hai con sinh vật vương cấp sợ hãi kêu to.

Sau đó không lâu, trong rừng rậm truyền ra mùi thịt, Sở Phong có thể nói phong quyển tàn vân, ăn như hổ đói.

Hắn thực sự sắp đói chết, lập tức ôm một cái đùi gà cao như hắn, nướng tới vàng óng bóng loáng, ăn như gió cuốn.

Rất khó tưởng tượng, thể phách thon dài của hắn tại sao có thể có khẩu vị lớn như vậy, chỉ trong chốc lát thôi đã ăn gần hết một cái đùi gà.

Trong quá trình này, lỗ chân lông toàn thân của hắn đều thư giãn, dâng lên tinh khí, có một ít vật chất chất nhầy không rõ bị bài xuất ra bên ngoài cơ thể, thay cũ đổi mới có chút kinh khủng.

Không phải khẩu vị của hắn to lớn, mà là năng lực tiêu hóa quá mạnh mẽ, vậy mà có thể đem toàn bộ nguyên liệu nấu ăn vương cấp luyện hóa thành tinh khí, hầu như không có lãng phí, triệt để hấp thu.

Tinh khí đó bị huyết nhục thu vào, sau đó lại phun ra, đây là đang tẩy trừ tạp chất, chỉ lưu lại tinh hoa.

Đồng thời, cũng là đang tiến hóa, lần trước cũng không có phấn hoa thần thánh, toàn bộ nhờ Sở Phong tự mình ra sức xé rách gông xiềng, thâm hụt năng lượng trong cơ thể hắn, tiêu hao thực sự quá lớn.

Bởi vậy, lần này năng lượng mà hắn cần có vượt xa dĩ vãng, liều mạng ăn, nhanh chóng chuyển hóa thành tinh khí, bị thân thể hấp thu.

Lúc này, quá trình thay cũ đổi mới trong cơ thể hắn vô cùng kinh người, đây là thuế biến lần thứ năm sau xé rách gông xiềng, cơ thể càng thêm hoàn thiện.

Sở Phong ném xương đùi và chân gà đi, bắt đầu nướng thịt hươu, hắn chỉ lấy bộ phận tinh hoa, thu hoạch năng lượng cần thiết cho thân thể.

Thịt hươu màu vàng kim hương khí nồng đậm, hương thơm xông vào mũi, một lần nước khiến cho hắn chảy nước bọt, ngốn từng ngụm lớn, loại sinh vật vương cấp này có thịt rất thơm ngon, vào miệng tan đi.

Bởi vì, mới đánh giết hai đại sinh vật vương cấp không bao lâu, năng lượng trong cơ thể bọn chúng còn chưa có tan hết, bây giờ hưởng dụng có thể nói là tốt nhất.

Bình Luận (0)
Comment