Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 489 - Chương 505: Hung Mãnh Vô Địch (2)

Thánh Khư Chương 505: Hung mãnh vô địch (2)

"Rắn chết tiệt, ngươi thì có gì mà kiêu ngạo. Lần trước ta chặt đứt một nửa cơ thể ngươi, lần này đừng hòng chạy trốn, ta phải nấu chín ngươi, bù đắp tổn thất ăn phải thịt cá mập." Sở Phong quát lớn.

Giây tiếp theo, toàn thân hắn dâng lên sắc vàng hừng hực, đến tóc cũng ánh lên lấp lánh. Hắn tựa như được đúc từ vàng ròng, cả cơ thể tràn ra năng lượng khiến người ta sợ hãi.

Ưng kích trường không!

Lúc này đây, hắn hóa thành một con chim ưng, mượn lực lượn vòng trên trời cao, vút lên không trung chiến đấu kịch liệt.

Keng keng keng...

Thần ưng chém giết, không ngừng tấn công vào cơ thể đen nhánh của Giao Xà, tia lửa văng ra tứ phía. Đây là công kích mạnh nhất của Hình Ý hình ưng, mang theo khí tức mãnh liệt nhất, tựa như có thể bắn rơi sao trời.

Lúc này, cơ thể Hắc Đằng run lên kịch liệt, không ít miếng vảy to như quạt hương bồ thế mà bị vỡ vụn, sau đó nổ tung, máu tươi của Giao Xà bắn ra khắp nơi.

Hơn nữa, còn một số miếng vảy trực tiếp rơi xuống, bị Sở Phong bắn vỡ tại chỗ.

Giờ đây hắn thân giữa không trung, không ngừng xuất thủ, giống như hóa thành một con chim hung dữ hình người thời cổ đại, chém giết thiên long, giương cánh chọc trời, mạnh mẽ vô địch.

"Ngươi..."

Hắc Đằng lao nhanh như chớp, trực tiếp bay xa hai nghìn mét qua bầu trời, thoát khỏi Sở Phong. Nó đáp xuống một ngọn núi, mắt nhìn theo bóng người giữa vùng núi tan hoang.

Nó vừa tức vừa sợ. Ở trạng thái mạnh nhất mà vẫn bị thương, bị nhân loại kia không ngừng nặng tay làm rách vảy. Điều này khiến nó có cảm giác không chân thật.

"Chạy đi đâu!"

Sở Phong truy kích, thi triển Thần Túc Thông phối hợp với Hình Ý hình ưng, đủ để phun ra chùm tia sáng chói lọi, giúp hắn gần như có thể bay lên.

Hắn trực tiếp đuổi tới gần đó, tốc độ quá nhanh, chạy qua đỉnh núi, đuổi giết Hắc Sắc Giao Xà.

"Tự tìm chết!"

Hắc Đằng ngẩng đầu, lưỡi rắn dài gần mười mét trong cái miệng đỏ tươi xì xì chuyển động, thân mình của nó bạo phát ánh sáng chói mắt, nghiền ép Sở Phong. Sau đó không ngừng lắc lư, đem hắn cuộn lại bên trong.

Ầm ầm!

Kết quả cuối cùng, Sở Phong tránh thoát, ngọn núi bị thân rắn đen khổng lồ vặn gãy. Cảnh tượng này có chút đáng sợ, khiến người ta hãi hùng.

Đây chính là thực lực của Hắc Đằng. Nó nổi điên, không ngừng di động, cùng chém giết Sở Phong giữa quần sơn. Trong quá trình này phải nghiền nát ba bốn ngọn núi.

Ầm!

Đồng thời, lúc thân rắn màu đen kia tấn công, còn có thể chặt đứt mỏm núi.

Đây là trận đại chiến kinh sợ thế gian, cảnh tượng như vậy quá kinh thế hãi tục.

Hắc Đằng thẹn quá thành giận, nó muốn dựa vào thân thể cứng rắn để nghiền nát Sở Phong, thật không ngờ ngược lại bị hắn đả thương, máu tươi đầm đìa.

"Ngươi chết đi cho ta!"

Soạt một tiếng, chiếc sừng duy nhất trên đỉnh đầu nó phát sáng, chém ra từng đường kiếm quang đen sẫm sắc bén.

Đồng thời trên người nó bay lên từng vầng mặt trời nhỏ, trên không trung lần lượt hóa thành giao long, mang khí tức khủng bố bay về phía Sở Phong.

Hắc Đằng phát điên, thi triển năng lực đặc biệt của chính mình, muốn tuyệt đường sống của Sở Phong.

Ánh mắt Sở Phong lạnh lùng, tay trái keng một tiếng vang lên, xuất hiện một thanh chùy tím đậm, dưới sự thôi thúc của ký hiệu tia chớp trong tay mà bạo phát từng đợt sấm sét.

Sấm sét giao nhau trong hư không mãnh liệt vô cùng, ngăn chặn tia sáng bay ra từ sừng của Hắc Đằng và mười con giao long được hóa thành từ mặt trời đen trên thân thể nó.

Rầm rầm rầm...

Giữa trời phát ra vụ nổ lớn dữ dội, sấm sét ngăn chặn toàn bộ kiếm quang và năng lượng của giao long.

Sở Phong sử dụng hình ưng, lao xuống đè Hắc Sắc Giao Xà ra mà đánh. Hào quang trên hai tay xán lạn như muốn xé rách hư không.

Hắn có ý định rèn luyện Hình Ý chân hình cho nên không ngừng thi triển, hình ưng được hắn nắm chắc và tinh thông triệt để, từ nông đến sâu, dày công tôi luyện, lý giải thông suốt.

Phụt!

Hắc Đằng tránh né nhưng vẫn bị xé rách một mảng huyết nhục lớn, máu bắn khắp nơi.

"Ngươi chỉ biết mỗi chiêu này? Nếu là thế thật, ngươi có thể chết được rồi!" Hắc Đằng giận dữ, lệ khí tăng vọt, ầm một tiếng cả cơ thể nó nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành hình người.

Là một chủng tộc kiêu ngạo khiến nó vô cùng tự phụ, muốn dùng bản thể ép chết Sở Phong. Nhưng hiện tại xem ra, thể hình quá lớn trong lúc giao chiến bị thua thiệt nhiều.

Đồng thời nó vẫn còn bóng ma với Kim Cương Trác của Sở Phong, một mực đề phòng, nhìn chằm chằm tay hắn phân tán lực chú ý. Hiện tại cơ thể hắn ta thu nhỏ lại, hoàn toàn không còn sợ.

Sở Phong cười to: "Mượn ngươi một tay luyện hình ưng của ta, giờ đã thành công, tiếp theo xem ngươi chịu nổi không!"

Hắn bay lên ngang trời, thi triển hình mã, toàn thân tỏa ra ánh sáng trắng. Hai chân bắn ra chùm tia sáng vô cùng rực rỡ, giống như thiên mã đạp nguyệt, phóng về phía Hắc Đằng.

Hắc Đằng sau khi hóa thành người, tóc đen xõa tung, con ngươi thâm thúy, nước da màu đồng cổ, sở hữu sức mạnh khủng bố. Hắn ta cười lạnh, chủ động chặn đánh, quát lớn: "Giết!"

Ầm!

Thần Túc Thông của Sở Phong bạo phát, lực lớn vô cùng. Lúc này hợp với Hình Ý hình mã, toàn thân hắn là màu trắng bạc, quả thực có thể đạp xuyên núi!

Rầm rầm rầm...

Sở Phong ở giữa không trung, liên tục giơ chân đạp xuống phía dưới. Mỗi một chân hạ xuống đều nhắm vào đầu và ngực Hắc Đằng, đây mới đùng là "thiên mã hành không"!

Ánh mắt Hắc Đằng rét lạnh, hắn tập trung tinh thần, thi triển một loại quyền pháp cổ giống như giao long hình người. Từng quyền bắn ra ánh sáng đen, như từng vầng mặt trời màu đen đang nổ tung, chặn đòn của Sở Phong, không hề sợ hãi!

Giờ đây Hắc Đằng thật sự kinh khủng, một quyền đánh ra cũng có thể khiến cả ngọn núi rung chuyển, đạp mạnh một cái, đỉnh núi dưới chân trực tiếp nổ tung!

Có điều dưới những cú đạp xuống hợp giữa Thần Túc Thông và hình mã của Sở Phong, cơ thể hắn vẫn run rẩy mãnh liệt, lảo đảo rút lui. Sức lực cỡ này quá lớn, đáng sợ vô cùng.

Grào!

Sở Phong phát cuồng, hắn ở trên không, từ Hình Ý hình mã nhanh chóng biến hóa thành hình hổ, vang lên tiếng gầm trầm thấp. Cơ thể của hắn bắt đầu tỏa ra ánh đen, khí tức thay đổi.

Hắn lao xuống, ánh sáng đen lượn lờ quanh người giống như Thái Cổ Hung Hổ xuất thế, sát khí ngút trời, càng kinh khủng hơn so với vừa nãy.

Trong thần thoại cổ đại, hổ dữ sát phạt đứng đầu!

Ầm ầm ầm!

Lúc Sở Phong chém giết, cuồng phong gào thét, đây cũng không phải gió thông thường mà là một trận gió đen nứt cả núi. Mây theo rồng, gió theo hổ, loại gió này kèm theo Hình Ý hình hổ càng khiến cảnh tượng trở nên đáng sợ.

Đỉnh núi tan tác thành mảnh vụn, trong quá trình Sở Phong từ không trung tấn công xuống, đá lớn cuồn cuộn, ngọn núi nứt ra.

Rầm rầm rầm...

Sở Phong giao thủ với Hắc Đằng trong hình người. Toàn thân hắn như được đúc thành từ vàng đen, lúc này cực kỳ giống một con Thái Cổ Hung Hổ hình người, tỏa ra ánh sáng đen, mạnh mẽ chén giết Giao Xà.

Cơ thể Hắc Đằng run rẩy kịch liệt, trong miệng ho ra máu. Hắn ta bị sức mạnh kia dộng đến loạng choạng rút lui. Dưới khí thế độc ác ngút trời của hình hổ, hắn ta gặp phải mối nguy lớn.

Bình Luận (0)
Comment