"Grào!"
Hắc Đằng gầm lên. Nó dài mấy trăm mét, giống một con thiên long trong thần thoại. Toàn thân như được đúc từ than đá, vảy to như quạt hương bồ, ánh lên màu đen, khí lực cứng rắn mạnh mẽ.
Nó mở lớn cái miệng to như chậu máu. Tốc độ của nó quá nhanh, khi cái đầu vừa to vừa đen ấy lao xuống, khí lưu nổ tung như trời giáng sấm sét, ầm một tiếng rền vang.
Cả vùng núi chấn động. Cây rừng rung lắc điên cuồng, khắp bầu trời đều là vô số lá cây trút xuống như mưa.
Đối mặt với con Giao Xà khổng lồ tựa như mãnh thú tiền sử, sắc mặt Sở Phong không đổi, căn bản hắn chẳng sợ hãi. Hắn đường đường chính chính chặn đánh, thi triển Hình Ý quyền.
Cơ thể hắn lúc này tỏa ra ánh sáng chói mắt, nhất là vị trí đôi bàn tay, như tiên kiếm vang lên leng keng, thể hiện tài năng. Hai tay gần như trong suốt, phóng ra khí tức đáng sợ, nứt vàng xuyên đá.
Đôi tay kia mang một luồng sát khí sắc bén tuyệt thế. Sở Phong đang thi triển Ưng hình thuộc Hình Ý mười hai chân hình.
Ầm!
Cơ thể hắn so với Hắc Sắc Giao Xà thì nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng sóng năng lượng phát ra không hề yếu. Lúc hai người va chạm, hắn còn trực tiếp đánh rung cả đầu của con Hắc Sắc Giao Xà.
"Rắn chết tiệt, ngươi dám tính kế ta, biết ta thích đồ ngon thì cố ý đưa đám cá mập tanh hôi đến cho ta ăn, đúng không?!" Sở Phong vừa xuất thủ vừa lớn tiếng. Mắt cũng trợn ngược lên, bắn ra ánh chớp.
Hắc Đằng nghe thế thực sự bị chọc tức, rất muốn chửi má nó, là tự ngươi tham ăn, còn đổ lên đầu ta?
Tâm trạng của nó vô cùng tệ, bốn tướng quân Hải Tộc chết, tên kia ngược lại thì xù lông, oán niệm ngập trời như tủi thân lắm. Đây là đạo lí gì? Hắc Đằng tức giận đến mức muốn cắn chết hắn, để hắn câm miệng. Quả thực phát điên triệt để.
"Cái thứ gan to bằng trời, lại dám đối địch với ta, ngươi là cái thá gì chứ!" Hắc Đằng gầm nhẹ, cơ thể to lớn chuyển động, thực sự như rồng dữ ngang trời, chuẩn bị bắt đầu đòn công kích trí mạng: "Lần trước ở núi Long Hổ ta bị thương, lúc giết ngươi chiến lực còn thừa chưa đến một phần, hôm nay phải hành hạ ngươi đến chết!"
Hắc Đằng cuồng bạo, thù mới hận cũ khiến lệ khí nó tăng vọt, lời lẽ kịch liệt, ánh sáng vàng đen trên thân lóe ra.
Ầm một tiếng!
Trên không gần như nổ tung!
Hắc Đằng ngẩng đầu nhìn xuồng Sở Phong. Nửa sau cơ thể nó đung đưa, tựa như thần tiên hắc sắc trong thượng cổ chiến thần dài vài trăm mét đang chiến đấu, mạnh mẽ không gì sánh được, quét sạch thiên quân.
Gầm một tiếng, cái đuôi lớn hơn cả tàu hỏa quét ngang khu rừng, lóe ra ánh kim loại lạnh như băng. Nó quét tới đâu, cổ thụ chọc trời toàn bộ nổ tung tới đó, đến nham thạch cũng không ngoại lệ.
Sở Phong nhảy lên một cái, bay mấy chục mét trên không, né được kích này. Sau đó hắn lao xuống, lỗ chân lông bắn ra năng lượng màu vàng kim nhạt.
Bây giờ hắn giống như một con chim ưng giương cánh vút lên trời cao. Thần quang trên tay tăng vọt, chói mắt hơn cả mặt trời. Sát khí càng dày hơn, nhằm vào thân thể khổng lồ của Giao Xà như muốn xé rách tất cả.
Hình ưng thuộc Hình Ý mười hai chân hình được Sở Phong phát huy đến cực hạn, đặc biệt sử dụng để đối phó với Giao Xà, tràn ngập sức mạnh của chủng tộc tương khắc trời sinh.
Hắc Đằng vô cùng mạnh mẽ. Nó không tránh né mà chuyển động thân Giao Xà khổng lồ, hóa thành một thanh sắt vừa đen vừa dài, cứng rắn đỡ lại chiêu thức Hình Ý chết người của Sở Phong!
Đùng!
Hai người va chạm mạnh, bùng nổ ánh sáng kinh người. Ánh sáng vàng và đen đồng thời nổ tung giống như vầng mặt trời với hai màu sắc trái ngược đâm vào nhau, khí tức từ năng lượng kinh khủng bùng nổ mạnh mẽ.
Chỉ trong chớp mắt, đủ loại động vật trên trăm dặm xung quanh đều cảm nhận được, bị luồng khí tức khủng khiếp này áp chế, nằm rạp xuống đất, sợ hãi run rẩy.
Ầm ầm!
Vùng núi này cũng nổ tung, bị năng lượng đáng sợ bộc phát do hai đại cường giả hung hãn va chạm chấn nứt. Đất đá mù trời, đại thụ từng hàng đổ gãy.
Đất núi đầu tiên là vỡ vụn, sau đó lại dậy sóng bốn bề như biển lớn, cuốn theo đất đá cổ thụ, tạo thành đợt sóng to vọt lên cao mấy chục mét.
Đây chính là chỗ đáng sợ của sinh vật cấp Vương cao cấp, sức phá hoại kinh người. Nếu thật sự chạy đến chỗ ở của Nhân Tộc mà quấy rầy, có thể dễ dàng hủy diệt thành phố mấy triệu nhân khẩu.
Giữa không trung, Sở Phong giống như có thể bay, lỗ chân lông toàn thân bắn ra những chùm tia sáng vàng nhạt để chiến đấu trên không. Mỗi một lần va chạm cùng ánh sáng đen lại mượn lực để bay lên cao hơn, từ đầu đến cuối không rơi xuống đất.
Thoạt nhìn hắn càng giống chim ưng, hai cánh tay mở ra chuyển động, bay lượn trên khu rừng. Toàn thân tỏa ra sát khí sắc bén, chiến đấu kịch liệt với Giao Xà màu đen.
Thần Ưng đối đầu với Giao Xà!
Hai tộc trời sinh đối lập, Sở Phong nhờ vào Hình Ý hình Ưng để quyết đấu với Hắc Đằng. Hai người không ngừng va chạm, vang lên âm thanh đinh tai như tiếng kim loại đập vào nhau. Tia lửa từ vảy đen của giao xà văng khắp nơi.
"Rắn đen, ngươi được đấy, không ngờ còn có bản lĩnh như này, có thể chống đỡ hình ưng của ta mà không chết!" Sở Phong mở miệng.
Hai cánh tay của hắn không ngừng đánh xuống cơ thể đen nhánh của Giao Xà, ánh lửa bắn tứ phía, khiến cho một ít vảy đen rốt cuộc rỉ máu.
Hắc Đằng kinh sợ, hắn ta còn tưởng rằng sau khi chữa khỏi vết thương có thể đơn giản đánh chết Sở Phong, tiêu diệt tên nhân loại này, bởi vì căn bản hai người không cùng một cấp bậc.
Nào ngờ lần này tái ngộ, thực lực của tên nhân loại ấy tăng vọt quá lớn, không khác gì sinh vật đột phá sáu đoạn gông xiềng, hung ác điên cuồng đứng đó, lại còn chế nhạo nó.
"Hôm nay ta phải giết ngươi!" Con ngươi Hắc Đằng lạnh lùng, cơ thể khổng lồ chuyển động, cả vùng núi non trùng điệp cũng chấn động theo, long trời lở đất.
Thân thể đen nhánh đụng vào núi đá cây cỏ, toàn bộ đều nổ tung. Nó như con giao long hung dữ từ thời cổ sống lại, thoát khỏi phong ấn, xuất hiện trên thế gian.
"Bằng vào ngươi mà dám cạnh tranh với ta, ta phải xé nát ngươi!" Hắc Đằng không cam lòng, luôn cảm thấy mọi thứ đều không phải sự thật.
Không lâu trước đó, tên nhân loại này còn bị nó khinh thường, kém xa nó. Một khi nó có thể phát huy thực lực chân chính thì căn bản hai người không ở cùng một đẳng cấp.
Cho nên bây giờ nó vô cùng căm phẫn, không chấp nhận chuyện Sở Phong có thể chân chính đánh một trận cùng mình.
Ầm!
Ánh sáng đen trên người Hắc Đằng dâng cao, vọt lên bầu trời, tựa như ngọn lửa đen vô tận đốt cháy trời cao, cuốn theo thiên địa. Nó phóng ra năng lượng mạnh nhất, muốn cắn giết Sở Phong.
Rầm rầm rầm!
Thân giao xà khổng lồ cuộn lại, mất lần suýt chút nữa quấn được Sở Phong. Trên không trung bị nổ cho rung chuyển, chấn động ầm ầm, tốc độ công kích siêu âm như vậy vô cùng kinh người.
Sở Phong bay ngang trời, tránh né nhanh nhẹn, mượn lực va chạm nhẹ với nó để nhảy lên, nhưng có vài lần suýt bị cơ thể con rắn kia túm lại, quá nguy hiểm.
Một con rắn lớn như vậy, sở hữu năng lực giết chóc không gì sánh được!