Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 491 - Chương 507: Dung Hội Quán Thông (2)

Thánh Khư Chương 507: Dung hội quán thông (2)

Nhưng Hắc Đằng cũng không vui vẻ được chút nào, bởi vì Sở Phong lại lập tức bổ sung thêm một câu, nói: "Làm thú cưỡi cho ta đi!"

"Ngươi muốn chết!" Ánh mắt Hắc Đằng lạnh lẽo, con ngươi bắn ra ánh sáng đen tuyền như lưỡi dao sắc bén, nghĩ đến gã cũng đường đường là thái tử Nam Hải Hắc Long, thế mà lại bị người ta khinh khi như thế.

Ai dám coi gã ta là thú cưỡi, muốn bị diệt tộc sao? Tất nhiên tộc rồng Nam Hải sẽ cùng giết chết hết!

"Oanh!"

Toàn thân Hắc Đằng phát sáng, thân thể như rúc vào trong một vầng thái dương màu đen, phóng ra dao động năng lượng cực kỳ hùng mạnh mà kinh khủng, một tiếng long ngâm, hai trảo đều xuất hiện, đánh ra đòn tấn công mạnh nhất.

Thân thể Sở Phong cũng phát sáng, hắn cong người lên, cột sống như Đại Long, hắn đang thi triển Hình Ý long hình, hai tay nhô ra, cũng như một con Chân Long, có điều lại mang hình người.

Ầm!

Cả hai đụng vào nhau, cả vùng núi sụp đổ, nứt ra những cái khe chằng chịt chi chít chung quanh bọn họ, có cái lan tràn ra tới tận hơn hai dặm, rất nhiều vết nứt màu đen đều rộng chừng vài thước.

Về phần cây rừng, mặc kệ là bụi gai thấp bé hay là cổ thụ che trời, tất cả đều bị gợn sóng năng lượng bùng nổ giữa hai người chấn động đến đổ nát, hóa thành bột mịn.

Bọn họ đang chém giết kịch liệt.

Từ đầu đến cuối Sở Phong đều rất bình tĩnh, càng đánh càng hăng, hắn không ngừng diễn hóa hình ý mười hai chân hình, mỗi một loại đều thi triển một đoạn thời gian, luân phiên mà bày ra, càng ngày càng thuần thục.

Hắn cảm thấy, đây là sự rèn luyện tốt nhất, một vị Vương giả đỉnh cấp kéo đứt sợi đạo gông xiềng đang tranh phong cùng hắn, hắn tận lực mà xúc tiến Hình Ý Quyền, có được cảm ngộ cực sâu.

Việc này có hiệu suất cao hơn nhiều so với tự mình cân nhắc đo lường, kiểm nghiệm trong quá trình thực chiến sẽ đạt được ý nghĩa thâm sâu của quyền pháp, dùng Giao Long để rèn luyện mười hai loại chân hình của mình, thật sự có chút lớn mật!

Bởi vì, trong cuộc chiến như thế này chỉ cần vô ý một chút thôi thì sẽ có khả năng bị đối phương đánh giết, hắn đang rèn luyện quyền ý, mà đối phương lại đang liều mạng, ôm tâm thái muốn giết chết hắn mà tranh đấu, mục đích của cả hai hoàn toàn khác biệt.

"Hắc Đằng thời gian của ngươi không nhiều lắm, chờ lúc ta rèn luyện xong quyền ý, ngươi đã không còn tác dụng gì cho mười hai chân hình của ta, thì ta sẽ tiễn ngươi lên đường, phải suy nghĩ cho kỹ, đến cùng có làm thú cưỡi của ta hay không!" Sở Phong lạnh nhạt mà nói.

Hắc Đằng thật sự quá giận dữ, ánh mắt càng ngày càng hung ác nham hiểm, nhân loại mà ngày xưa gã ta cảm thấy nhỏ bé chẳng có chút ý nghĩa gì, căn bản không phải cùng một cấp bậc với gã ta, nay lại muốn thu gã làm vật cưỡi, nhịn cái gì được chứ điều này sao nhịn nổi!

Hơn nữa, hiện tại đối phương lại đang dùng gã làm lò luyện, rèn luyện quyền ý của bản thân, việc này khiến gã ta khó mà chấp nhận.

"Sở Phong, Sở Ma Vương, ngươi thật sự muốn chết đúng không, dám làm nhục tộc rồng Nam Hải, ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh!" Hắc Đằng phát cuồng, từng hồi rồng gầm vang lên, tản mát ra thứ năng lượng màu đen, quét ngang sơn lĩnh, xé rách đỉnh núi.

Sở Phong cất tiếng nói lạnh lùng: "Hắc Trường Trùng ngươi cao ngạo cái gì, dựa vào bản lĩnh bây giờ của ngươi mà dám nói phéc mình là tộc rồng? Nếu không phải lần trước ngươi vô duyên vô cớmuốn giết ta, bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng, căn bản không có chuyện của ngày hôm nay. Không còn gì để nói nữa, hôm nay đánh chết ngươi, không thần phục thì phải chết!"

"Ai giết ai còn chưa chắc đâu!" Hắc Đằng lạnh giọng quát, lớp vảy trên người gã ta xù cả lên, chảy ra từng tia từng tia máu tươi, đốt cháy ra ánh hào quang đỏ rực, khí tức càng cường thịnh hơn.

"Vậy ngươi không còn cơ hội nữa, ta đã luyện Hình Ý Thập Nhị Chân Hình xong hết rồi!" Sở Phong mang theo vẻ mặt lạnh nhạt, sát khí tăng vọt.

Giờ khắc này, hắn dùng toàn lực mà đối phó, không còn lấy việc rèn luyện quyền ý làm chính nữa, mà là trong lòng mang theo sát ý, muốn giải quyết con Giao Long này.

"Giết!"

Hắc Đằng rống to, cả thân thể gã ta vồ ập tới, móng vuốt bùng nổ ra ánh sáng đèn xì, đồng thời cái sừng màu đen trên đầu gã ta lại còn nổ tung bắn ra thần quang, đột ngột tập kích vào Sở Phong.

Xoẹt!

Hư không run rẩy, Sở Phong nhanh như sấm sét mà thi triển Hình Ý hầu hình, nhanh nhẹn doạ người, trực tiếp nhảy lên, tránh thoát khỏi lợi trảo và chùm sáng do cái sừng kia bắn ra.

Hắc Đằng đang liều mạng, vận dụng mười hai phân sức mạnh, phát huy vượt xa bình thường, thề phải giết Sở Phong cho bằng được.

Thân thể của gã ta đột nhiên quét ngang, trong khoảng cách gần như thế, giống như một tia chớp màu đen, bổ ra khiến cho không khí nổ lớn, phát ra tiếng sấm nổ đùng đùng.

Hiện tại thân thể của gã ta dù không dài, nhưng sau khi thu nhỏ lại thì càng thêm đáng sợ, có thể dễ dàng đánh gãy tường thành sắt thép, xé mở núi đồi, sức mạnh vô cùng to lớn.

Nhưng mà, một kích này vẫn là đánh hụt, Sở Phong nhanh nhẹn như một con chim yến, hắn bay bổng lên không trung, nhẹ nhàng mà linh động, cả người mang theo một loại khí tức linh hoạt kỳ ảo.

Đây là yến hình trong Hình Ý Thập Nhị Hình, hiện tại hắn có thể tùy tâm sở dục mà thỏa thích phát huy, thi triển ra chân hình thỏa đáng nhất vào thời khắc thích hợp nhất.

Ầm!

Lúc thân thể của hắn rơi xuống phía dưới thì cũng đạp mạnh xuống một cái, thi triển ra Hình Ý mã hình, muốn đạp gãy thân thể của Hắc Đằng. Gã ta kinh hãi vặn xoắn thân thể, lùi ra bên ngoài.

Ầm ầm!

Sau một khắc, một cái chân của Sở Phong đong đưa lên, thân thể vẫn đang lơ lửng giữa không trung, nhưng lại nghiêng nghiêng, giống như ngã ở nơi đó, đùi phải như cái roi, quất mạnh ra ngoài, đánh về hướng của Hắc Đằng.

Đây là xà hình, hắn hành động một cách thành thạo, tự nhiên mà thi triển.

Ầm!

Lần này, chân của hắn quất lên trên thân Hắc Đằng, khiến gã ta phát ra tiếng kêu thảm, bay tung ra ngoài, ho ra đầy máu, gã ta đã bị thương nặng.

Chỉ trong phút chốc như thế thôi mà Sở Phong đã thi triển ra hầu hình, yến hình, mã hình, xà hình, tự nhiên mà tùy ý, tất cả đều dùng vào đúng chỗ, hắn vận dụng những chân hình này dần dần trở thành một loại bản năng!

Điều này chứng tỏ hắn đã tu luyện Hình Ý Quyền có thành tựu, thật sự bắt đầu tiến dần từng bước!

"Rống. . ."

Hắc Đằng dự cảm được có điều không ổn, thi triển các loại năng lực, trong lúc há mồm, gã ta phun ra ngọn lửa hừng hực màu đen, mang theo tính ăn mòn mãnh liệt, đồng thời thân thể cũng phát sáng, bay vụt ra từng lưỡi từng lưỡi đao ánh sáng.

Ngoài ra, cái sừng của gã ta nở rộ lên gợn mây thần, giống như sấm sét, không ngừng kích xạ ra chùm sáng!

Trên dưới toàn thân gã ta đều hóa thành vũ khí, tấn công mạnh liệt vào Sở Phong, gã ý thức được bản thân sắp nguy rồi, nếu như bây giờ không thay đổi được cái gì, thế thì sẽ bị đánh chết.

"Đã trễ rồi!" Sở Phong lạnh lùng cất tiếng.

Đối với kẻ địch, hắn sẽ không lưu tình, từ khoảnh khắc con giao xà này ra mặt thay cho chủ nhân đĩa bay, bá đạo muốn giết hắn thì hai người đã là kẻ thù không đội trời chung.

Bình Luận (0)
Comment