Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 505 - Chương 521: Không Ai Có Thể Ngăn Cản (3)

Thánh Khư Chương 521: Không ai có thể ngăn cản (3)

"Xoạt!"

Trên mặt đất, hai gã vương giả loài người và cả bốn tên cường giả ngoại tộc đều đồng thời ra tay, bọn chúng tập trung ra một chùm sáng năng lượng đáng sợ, cùng nhau đánh về phía Sở Phong đang ở trên không trung.

Thế nhưng, tất cả có vẻ vẫn muộn mất một nhịp, Sở Phong vọt lên trên không hơn tám trăm mét, mạnh mẽ chiến đấu với Khổng Tước Vương.

Đồng thời, hắn cũng không để cho đối phương có cơ hội đánh trả, tay còn lại chuyển chùy sấm sét tử kim, đánh về phía Khổng Tước Vương, ánh sáng sấm sét cực kỳ khủng bố đáng sợ lao tới!

"Coong!"

Đột nhiên, trong tay Khổng Tước Vương xuất hiện một cái gương đồng, chỉ dài bằng lòng bàn tay, vẻ ngoài trông có vẻ rất cổ điển, hắn ta nhanh chóng xoay tay cầm gương đồng, chặn lại chùy sấm sét tử kim.

Xoạt!

Một phần sấm sét bị gương đồng cổ ngăn lại, còn một phần khác thì bị nó hấp thu khiến cho chiếc gương tỏa ra ánh sáng chói mắt.

Sở Phong ngạc nhiên, thật quỷ dị, một mặt kính kim loại lại có thể hóa giải sấm sét của hắn?

Sở Phong biết, đây nhất định là pháp khí cổ đại, nhưng dù vậy, trên thế gian này cũng có cực kỳ ít pháp khí có thể đối kháng lại được với cây chùy sấm sét tử kim của hắn, một món vũ khí mạnh mẽ như vậy mà Khổng Tước Vương lại nắm giữ một cái!

(pháp khí: vũ khí pháp thuật)

Đùng!

Quyền ấn của hai người giao nhau, không hề kiêng nể mà nhanh chóng va chạm rồi nổ tung ở trên bầu trời.

Ầm ầm!

Cuối cùng, Khổng Tước Vương dang rộng đôi cánh, hóa thành bản thể, trong khi Sở Phong còn chưa kịp phản ứng thì lập tức vượt qua bầu trời mà chạy trốn mất dạng.

Giữa bầu trời có lông vũ rơi xuống, còn có cả máu rớt ra, đây đều là của Khổng Tước Vương!

Lúc trước, nó đã bị vũ khí laser làm cho bị thương nặng, ngực có cái lỗ hổng lớn, vừa nãy khi giao đấu với Sở Phong, vết thương của nó lại bị nứt toạc ra!

Khổng Tước Vương bỏ chạy, một câu cũng không thốt lên, nó cứ thế đang chiến đấu dang cánh mà đi, điều này thật sự nằm ngoài dự liệu của mọi người, trong lòng mấy vương giả khác ở trên mặt đất đều lo lắng không yên.

Xoạt!

Laser chồng chất lên nhau hướng về phía Khổng Tước Vương bay mất, thế nhưng nó đã chạy thoát từ sớm, bởi vì chỉ cần rời khỏi phạm vi của cọc khóa rồng là cảm giác cảm ứng nguy hiểm thần kỳ của nó liền quay trở lại!

"Hắn ta đi rồi thì thôi, không có gì ghê gớm hết, ta sẽ giết chết ngươi, Sở Phong!" Cường giải ba mắt Kiền Việt của hải tộc lạnh giọng nói.

Đùng!

Đúng vào lúc này, Sở Phong bay xuống với tốc độ cực nhanh, sau khi đáp xuống đất thì mặt đất lập tức nứt toạc toàn diện.

Trong chớp mắt khi Sở Phong rơi xuống đất, hắn cũng không vội đi giết cường giả ba mắt của hải tộc, mà là nhìn chằm chằm hai gã vương giả của nhân loại, trực tiếp đi tới giết bọn chúng.

"Ở trước mặt ta sao có thể để cho ngươi giương oai!" Kiền Việt gào to, xông về phía trước, ngăn cản Sở Phong.

"Cút, ngươi thì tính là thứ gì, ta muốn giết ai, ngươi cản được sao? !" Sở Phong gào to, hào quang quanh người tỏa sáng chói lọi, nâng quyền lên đánh Kiền Việt.

Ầm!

Hào quang chói mắt, hai đại cường giả va chạm với nhau, nhưng Sở Phong lại vọt qua Kiền Việt, cứ như vậy hướng nơi hai gã vương giả nhân loại đang đứng.

Sắc mặt Kiền Việt tái xanh, quát lên: "Ngươi dám!"

Hai gã vương giả nhân loại xoay người muốn chạy, hơn nữa hai gã này còn trốn về hai hướng khác nhau.

Ầm ầm!

Sở Phong vung cây chùy sấm sét tử kim lên, trực tiếp bùng nổ ra một chùm sáng khủng bố,bắn trúng một người trong đó, khiến cho hắn ta bay lên ngang trời, toàn thân đều là điện quang bao phủ.

"Phốc!"

Một giây sau, Sở Phong vọt tới, ở giữa không trung đập một quyền làm nổ tung nửa người bên dưới của tên kia!

Thanh phi kiếm đỏ đậm quay xung quanh thân thể hắn ở gần đó cũng chém tới, trực tiếp cắt đứt hai tay của người này.

Sở Phong không có lấy tính mạng của gã này, hắn muốn giữ lại người sống, cũng phải bảo đảm gã ta không có cách nào di chuyển và chạy thoát, dự định sau khi cuộc đại chiến kết thúc mới đến điều tra xem gã ta là do nhà tài phiệt lớn nào phái tới.

Ầm!

Sở Phong nhằm phía một hướng khác, đuổi theo gã vương giả nhân loại còn lại đang chạy trốn, một đòn nặng nề giáng xuống khiến cho nửa người dưới của gã ta đứt rời không thể chạy trốn được nữa!

Trong quá trình này, hai gã vương giả loài người đều có ý muốn phản kháng, nhưng cũng chỉ vô dụng, cả hai hoàn toàn không phải đối thủ của Sở, tất cả đều nhận được kết quả là ngã trong vũng máu.

"Ngươi dám!" Kiền Việt hét lớn, hắn ta vô cùng giận dữ, cứ như thế chỉ trong chốc lát mà thôi, Sở Phong đã ra tay liên tiếp phế bỏ hai người mà Kiền Việt muốn bảo vệ.

"Có cái gì không dám, giờ mới đến lượt ngươi!" Sở Phong quay đầu lại nâng quyền lên, đánh về phía cường giả ba mắt của hải tộc, nói: "Bồ Tát qua sông bản thân còn khó bảo toàn, ngươi còn dám ngông cuồng như vậy, hôm nay ta phải giết ngươi!"

Để cho tên Khổng Tước Vương trốn thoát đã khiến Sở Phong cực kỳ tức giận, hắn quyết tâm giữ lại mạng của tất cả những người khác ở nơi này vĩnh viễn.

"Ngươi dám động vào người mà ta muốn bảo vệ, đúng là đi tìm chết!"

Cường giải tuổi trẻ ba mắt Kiền Việt của hải tộc ánh mắt lạnh lẽo, con mắt nằm dọc ở trên trán của hắn ta trong lúc đóng mở cứ như là một con Chân Long đang ngủ đông, chuẩn bị thức tỉnh, muốn lập tức xuất thế, tuôn ra khí thế rất khủng bố.

"Chỉ là hai tên loài người bại hoại mà thôi, ta đã chém chúng rồi ngươi còn có thể làm sao? Còn nữa, ngươi thì tính là cái thứ gì!"

Sở Phong trực tiếp đánh tới, nắm đấm của hắn giờ đây tỏa ra ánh sáng hoàng kim, sức nghiền ép khiến cho hư không cũng phải run rẩy, rừng núi xung quanh như muốn nổ tung, sóng năng lượng loại này quả thực là quá mức khủng bố.

Đồng thời, trên người hắn cũng đang phát sáng, toàn thân 36,000 lỗ chân lông đều tỏa ra áng vàng, hắn ta lúc này nhìn cứ như một mặt trời lớn màu vàng chói lóa, óng ánh đến độ khiến người chói mắt.

Cường giải ba mắt Kiền Việt của hải tộc thì lại bạo phát ra ánh sáng màu tím cao ngất trời, hắn ta không hề tránh né Sở Phong, trực diện nghênh chiến.

"Lẽ ra ta chỉ cần một cái tát liền có thể đập tên sâu bọ là người, chẳng qua chỉ là không cẩn thận để ngươi đắc thế một chút, con sâu bọ như ngươi thế mà lại giám uy hiếp đến một cường giả tuyệt thế đã đột phá sáu đạo gông xiềng, ha, hôm nay ta dù cho có phải hao hết tâm lực cũng nhất quyết phải giết chết ngươi!"

Lời nói của Kiền Việt trầm thấp, hắn ta đột nhiên ngẩng đầu, mái tóc dài màu tím đang phát ra ánh sáng trong suốt, xõa ra bay phấp phới, khuôn mặt hắn ta anh tuấn dị thường, bên trên còn mang theo sát cơ uy nghiêm đáng sợ, hai mắt lạnh lẽo thấu xương, mà con mắt dọc trên ấn đường thì lại như thần mang lóng lánh, tỏa ra một loại khí chất yêu dị.

Thân thể hắn thẳng đứng, mỗi một bước hắn ta bước lên, núi rừng xung quanh cứ như đang rút lui thật nhanh về phía sau, đất đai đều thu nhỏ lại, chớp mắt một cái hắn ta đã đến gần sát Sở Phong, đón nhận đòn đánh từ kẻ mà trước kia không lọt nổi vào trong mắt của hắn dù chỉ một phân.

Bình Luận (0)
Comment