Thế nhưng, cái tên nhân loại này bây giờ, đã không còn là tên nhãi nhép yếu kém mà hắn ta lại có thể tiếp tục coi thường!
"Ầm!"
Hai quyền trực tiếp giao nhau, thân ảnh hai người đụng vào nhau, không một ai nghiêng mình tránh né, cả hai đều cứng rắn chống đỡ lại người kia, so xem một chút ai mạnh ai yếu.
Một quyền này ra, xung quanh giống như trời long đất lở, quỷ khóc sói gào.
Mảnh núi rừng này lập tức nhanh chóng sụp đổ, dưới hai ánh sáng chói mắt va chạm, ánh sáng năng lượng hết sức kinh khủng bao trùm toàn bộ mảnh rừng núi này, tất cả cỏ dại, cổ thụ hay đá tảng đều như là băng tuyết gặp phải núi lửa phun trào, toàn bộ đều bị hun cho nóng chảy, hóa thành tro tàn.
Ầm ầm ầm. ..
Chỉ trong một hơi thở ngắn ngủi, hai đại cao thủ chém giết kịch liệt, hàng chục hàng trăm lần va chạm vào nhau, đem ra toàn bộ sức mạnh quyết đấu.
Sở Phong triển khai Hình Ý quyền hình hạc, phiêu dật mà lại ác liệt, quanh thân tỏa ra hào quang rực rỡ, cứ như một con hạc thần kì kiêu ngạo mà lao tới, khi cả hai tay hắn cùng triển khai liền tạo nên một lực công kích đáng sợ.
Xoạt!
Giống như Bạch Hạc Lưỡng hai tay Sí, Sở Phong bạo phát ra ánh sáng rừng rực kinh người, cánh tay như đao sắc, đi kèm hào quang lạnh lẽo, suýt nữa đã chém trúng cổ của Kiền Việt.
Có điều, đòn đánh này lại bị cắt đứt bởi một sợ tóc màu tím của Kiền Việt,
Đi kèm với trận chiến của hai người là những cơn gió mạnh, khắp nơi đất đá bay lả tả, ở trên bầu trời là hai luồng sáng chói mắt va chạm kịch liệt, đất đá ở dưới lại bị năng lượng cắn nát, như bụi tung bay.
Kiền Việt cả kinh, cái tên nhân loại này thực sự là quá khó giải quyết, quyền pháp thân thể của tên này vô cùng đáng sợ, hắn cảm nhận được Sở Phong đã luyện tập đến một giai đoạn, đủ để trở thành cường địch với hắn ta.
Hơn nữa, chuyện khiến cho hắn ta chấn động chính là, đối phương mới chỉ đột phá năm đạo gông xiềng, hắn ta có thể cảm nhận được, trong cơ thể cái tên nhân loại này có năm mặt trời nhỏ giống như cội nguồn năng lượng đang phát sáng, đáng lẽ ra Sở Phong nên kém hắn một cấp độ mới đúng, vậy mà, trên thực tế Sở Phong lại có thể đối đầu ngang bằng với hắn ta.
Lúc này, thân pháp của Sở Phong cũng bắt đầu thay đổi, hắn không tiếp tục phiêu dật mà lại trở nên hung mãnh điên cuồng, cứ như một con Thái Cổ Hung Hổ đang xuất thế, hết sức hung hăng.
Ánh sáng trên thân thể của hắn càng ngày càng chói mắt, tay ra nhanh như điện, nắm tay hổ ấn, tấn công cực kì nhanh, không có lấy một tiếng gào thét, thế nhưng chính cơ thể của hắn lại cứ như phát ra một tiếng hổ gầm.
Đây là Hình Ý quyền hình hổ, thuận theo việc hắn thư giãn toàn thân, ý vị của Thái Cổ Hung Hổ tự nhiên bộc phát ra, có thể nhìn thấy ở sau người hắn ta hiện lên một cảnh tượng kì dị, đó là một con hổ dữ màu đen, ở giữa tinh không nhảy lên cao như muốn tiêu diệt Tinh Hà!
Ầm!
Sức mạnh chí cương chí cường, đi kèm với tấn công của Sở Phong, tim của cường giả ba mắt của hải tộc bị chấn động đến độ đập thình thịch, hắn ta lảo đảo rút lui về phía sau, dưới sức mạnh bá đạo do Sở Phong đánh tới, Kiền Việt vậy mà lại lựa chọn né tránh mũi nhọn.
“Quả nhiên là cũng có chút thành tựu, sớm biết như vậy, lần trước ta đã không nhờ Hắc Đằng đang bị trọng thương tới giết ngươi, mà đã trực tiếp lên đường tìm ngươi, rút gân lột da ngươi ra!”
Kiền Việt lạnh giọng nói, càng nghĩ càng hối hận, lúc đó hắn ta thật nên tự mình lên đường, trực tiếp xoá bỏ cái tên nhân loại này.
Sở Phong nghe vậy cả khuôn mặt liền chìm xuống, mấy lời kia thực sự đã làm cho hắn tức giận, vô duyên vô cớ lại bị đĩa bay của đối phương truy sát, sau đó liền gặp phải Hắc Đằng tập kích đuổi đánh không ngừng, cả hai lần đó đều hại hắn thiếu chút nữa là chết đi.
Cái tên cường giả ba mắt của hải tộc này thế mà lại còn dám nhắc về chuyện ấy, thậm chí còn bày ra một bộ dáng rất oán giận, thật là khiến cho Sở Phong giận tím mặt.
"Quái vật ba mắt, ngươi đây là đang nhắc nhở ta sao, ngươi đã nhiều lần mạo phạm ta, thật muốn chết!" Sở Phong gào to.
Âm thanh đùng đùng không dứt bên tai, cột xương sống của hắn giống như một con rồng lớn, bạo phát ra sóng năng lượng cực lớn, nơi đó cứ như có một con Chân Long đang ngủ say.
Hắn phát ra Hình Ý quyền hình rồng, toàn bộ thân thể triển khai, nơi xương cột sống là điểm phát lực mấu chốt, lớn rồng phục sinh sau giấc ngủ đông tỉnh dậy, khiến cho năng lượng trong thân thể của hắn tăng vọt.
Xương cột sống của Sở Phong là hình rồng, hai tay nắm ấn hình hổ, hắn càng ngày càng điên cuồng, thời khắc này hắn đang tỏa ra một khí thế vô cùng nguy hiểm.
Ầm ầm!
Sau khi cột sống của hắn bạo phát ra ánh sáng thần thánh, năng lượng một đường chảy xuôi theo cơ thể, lan tràn hướng về tay trái, hóa thành đầu rồng, phóng thích ra khí thế khủng bố khiếp người.
Mà tay phải của hắn cùng thân thể và những bộ vị khác vẫn là Hình Ý quyền hình hổ!
Long hình, hổ hình cùng nhau xuất hiện, hết sức hài hòa.
Trong miệng hắn không có phát ra âm thanh, thân thể lại cứ như đang gầm thét, tựa như rồng ngâm hổ gầm, chấn động toàn bộ núi đá xung quanh.
Đây là một trong những tuyệt chiêu của mười hai hình thái bên trong Hình Ý quyền, long hổ tranh đoạt!
Ầm ầm ầm. . .
Tay trái Sở Phong là ấn hình rồng, tay phải là ấn hình hổ, cứ thế liên tiếp đấm ra liên tục, cái cảnh tượng kia quả là đáng sợ, ánh sáng thần thánh cuồn cuộn xung quanh, vậy mà lại có thể nhìn thấy rõ ràng, tay trái hắn lao ra một con Chân Long, tay phải lại nhảy ra một con Thái Cổ Hung Hổ, hai con vật như đang cùng nhau tranh giành, hướng về phía trước đánh giết.
Toàn bộ đất trời nơi này đều rung chuyển, cúng đang phải cảm nhận một luồng năng lượng khủng bố chấn động đến muốn nổ tung.
Xung quanh, có vài viên đá tảng mấy vạn cân đang xoay tròn, chúng theo gió lốc bay lên trời cao, sau đó nổ tung.
Phốc!
Kiền Việt lấy ra song chưởng đón đỡ đòn đánh này, nhưng hắn ta lại hết sức bị động, một đường lảo đảo lùi về sau mấy bước, cuối cùng trong miệng còn ho ra máu, đỏ sẫm một mảnh.
Hắn ta đã bị thương, dưới sát chiêu rồng hổ tranh đoạt loại này hắn như bị áp chế đến không còn cách nào khác chỉ có thể bại lui, hắn ta cảm thấy như mình bị một luồng ánh sáng rực rỡ hừng hực nhấn chìm, cảm thấy hai con rồng và hổ hiện hình ra không ngừng hướng về phía hắn vồ giết.
Ầm!
Thậm chí đến cuối cùng, hắn ta còn bị đánh bay lên, bay ngang qua núi rừng.
Sở Phong tiếp tục truy kích, hai chân đạp xuống nền đất, lăng không mà lên, lập tức nhảy xa tới 500 mét, khi đi được 1000 mét, hắn đuổi kịp tên cường giả ba mắt của hải tộc kia, lập tức lần thứ hai nâng quyền tới đánh giết.
"Ta đã chịu đựng ngươi đủ lâu, tên nhãi nhép chết tiệt!" Kiền Việt âm lãnh nói.
Xèo!
Con mắt dọc ở trên trán của hắn ta đột ngột mở to, vụt ra ánh sáng lờ mờ Nhật Nguyệt, có chút đỏ au, lại mang theo sương mù màu tím với sát cơ vô hạn, bay thẳng về phía Sở Phong.