"Ta sắp bị hút bẹp thành thịt khô rồi này, mệt chết ta."
Đại Hắc Ngưu đột nhiên đặt mông ngồi lên lưng Kim Điêu Vương, giống như một quả cầu da bị xì hơi, toàn thân nó không còn chút sức lực nào, cánh tay cầm thiền trượng cũng đang run lên lẩy bẩy.
Một kích vừa rồi đã hút khô cạn hết năng lượng toàn thân của nó, hiện tại cả người nó đều đang bủn rủn đứng dậy không nổi.
"Pháp binh này rất bất phàm, nếu thật sự lợi dụng được thì chỉ một đòn vừa rồi thôi cũng đã đủ để xử lý Vương giả kéo đứt sáu sợi gông xiềng!" Sở Phong mang vẻ mặt nghiêm túc.
Hổ Đông Bắc liên tục gật đầu, hắn ta hâm mộ muốn chết, nước bọt cũng sắp ào ào chảy ra tới nơi, cũng là do xưng huynh gọi đệ, có giao tình nhất định với Đại Hắc Ngưu cho nên mới thế, đổi thành người khác con lão hổ không tiết tháo này khẳng định sẽ hạ độc thủ cướp đi.
"Thứ này quả nhiên bất phàm, cấp bậc rất cao, cho nên mới lập tức rút đi năng lượng toàn thân của Lão Hắc." Hoàng Ngưu lên tiếng.
Thậm chí có thể nói, thiền trượng còn mạnh hơn cả phi kiếm của Sở Phong, Tử Kim Lôi Điện Chùy và cây mâu màu bạc của Hoàng Ngưu, đây là Pháp binh cấp cao nhất được phát hiện trong giai đoạn hiện nay.
Hoàng Ngưu khẳng định, một kích vừa rồi hoàn toàn có thể giết chết cao thủ kéo đứt sáu sợi gông xiềng, điều kiện tiên quyết là đánh trúng được.
Nhất là, năng lượng nó tiêu hao quá lớn, một khi đánh không trúng kẻ thù thì bản thân hẳn phải chết không nghi ngờ gì nữa, bởi vì một kích này qua đi, chính mình cũng không còn sức lực đâu mà đánh tiếp.
"Ta thử một lần." Sở Phong lên tiếng.
Trong tay hắn và Hoàng Ngưu đều nắm giữ phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm không được trọn vẹn, ngay cả Đại Hắc Ngưu cũng là do bọn họ truyền thụ cho, vì vậy Sở Phong có thể thôi động thiền trượng.
Oanh!
Phật quang phổ chiếu, trong phạm vi trăm trượng hóa thành Phật quốc, rung động kinh khủng cuộn trào.
Sau lưng Sở Phong xuất hiện một vị Kim Thân La Hán, giống như đúc vàng ròng, trông rất mơ hồ, theo cái vung thiền trượng của hắn thì hư ảnh đó cũng phát ra tiếng tụng kinh hùng hồn.
Oanh!
Phía dưới, một nửa ngọn núi còn sót lại cũng đã sụp đổ, nóng chảy, sau đó thì bốc hơi, lập tức bị đánh không còn manh giáp.
Cảnh tượng này lại khiến mấy người bọn họ rung động, nghẹn họng nhìn trân trối lần nữa.
Kim Điêu Vương đình công, nó thực sự không chịu được loại rung động này, cứ vung thiền trượng trên lưng nó như thế, nó thật lo không cẩn thận nện lên người mình, thế nên thiếu chút nữa đã bỏ gánh.
Thân thể Sở Phong lay động, nhanh chóng ngồi xếp bằng xuống, mạnh như hắn cũng không thể chịu được mà bị rút khô năng lượng toàn thân, thiền trượng này cấp bậc quá cao, cường giả cũng chỉ có thể kích động một lần mà thôi.
Hắn há miệng phun ra nuốt vào tinh khí thiên địa, vận chuyển phương pháp hô hấp, bổ sung năng lượng cho bản thân.
Một lát sau, hắn mới khôi phục lại, căn cơ của hắn khá vững chắc, dù là năng lượng khô kiệt, cũng có thể cấp tốc phục hồi như cũ.
"Thứ này là một đại sát khí, trước mắt hai người các ngươi còn chưa thể đối đầu với cao thủ tuyệt thế, vừa vặn cùng nhau nắm giữ nó để hộ thân đi." Sở Phong nói với hai con trâu.
Mà bản thân hắn thì có thể đối đầu với cường giả tuyệt thế, không cần thiền trượng bảo vệ.
Trên thực tế, uy năng của thiền trượng vượt qua cả dự đoán trước đó của Hoàng Ngưu một người đúng là không thích hợp thôi động, bởi vì sẽ khiến cho sức lực của bản thân khô cạn ngay lập tức.
Hai con trâu đều biết phương pháp hô hấp Đại Lôi Âm, ngày thường cũng đi kè kè bên nhau, thiền trượng này rất thích hợp cho bọn họ.
Nhìn thấy hổ Đông Bắc hâm mộ đến chảy nước miếng, có chút đỏ mắt, Sở Phong cười, nói: "Hổ ca, thấy ngươi không ngại vạn dặm mà từ núi Côn Lôn chạy đến trợ trận cho ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi."
"A, đưa ta cái gì? !" Con lão hổ này lập tức tỉnh táo tinh thần, cười toe toét cả miệng, trực tiếp bật tiếng cười.
"Ta tăng cho ngươi một món quà lớn, nhưng điều kiện tiên quyết là, về sau ngươi đừng không tiết tháo mà làm phản đấy." Sở Phong cảnh cáo trước, cái tên này lúc trước cũng trực tiếp phản bội chạy trốn khỏi trận doanh phương tây.
Hổ Đông Bắc nghe thế thì nôn nóng, nói: "Làm sao có thể, ta luôn luôn là hổ phương đông, lúc trước lạc lối đi nhầm đường, bị Schiele lừa dối, thời khắc mấu chốt thì bình định lập lại trật tự, phản chiến một kích, đây mới là đại trí tuệ, không phải không có tiết tháo!"
Đại Hắc Ngưu phá đám, nói: "Ngươi trộm cà sa của lão Lạt Ma, trả lại chưa hả?"
Lần trước lúc tiến đánh núi Long Hổ, con lão hổ này cưỡm luôn cả cà sa của lão Lạt Ma, lúc ấy hắn ta muốn chạy trốn khỏi núi Côn Lôn, khiến mấy người bọn họ đều không còn gì để nói.
"Móa nó, lão Ngưu đừng moi chuyện cũ ra chứ, ta đã trả hắn rồi. Lão hòa thượng kia quá hung tàn, rõ ràng đã trả hắn, còn muốn thu ta làm Thánh Thú Hộ Pháp Phật Môn, may mắn ta chạy nhanh đấy."
Sở Phong quyết định tinh chọn phương pháp hô hấp Hình Ý pháp từ mười hai chân hình n ra, dạy cho hổ Đông Bắc.
"Cái gì, phương pháp hô hấp? !" sau khi Hổ Đông Bắc biết thì trợn cả mắt lên, sau đó vô cùng kích động, trực tiếp nhảy dựng lên trên lưng đại bàng vàng, hưng phấn muốn chết.
Trời sinh hắn ta là hổ, tự nhận là tiềm năng to lớn, nhưng lại đánh không thắng được Schiele hay Khổng Tước Vương, sau khi bắt gặp thì chỉ có nước chạy trốn, tất cả đều là vì hắn ta thiếu khuyết một bộ phương pháp hô hấp.
Hiện tại mãnh nhân nào được xưng là sinh linh cường giả tuyệt thế, cơ bản đều nắm giữ một loại truyền thừa trong tay, tỉ như bọn người lão sư tử, Schiele, Khổng Tước Vương ai cũng như vậy cả.
Về phần lão Lạt Ma thì càng không cần nói, đạt được phương pháp hô hấp Kim Thân La Hán!
Sở dĩ Sở Phong truyền phương pháp hô hấp cho hổ Đông Bắc, chỉ là muốn tăng thực lực của hắn ta lên, mà giữa bọn họ lại từng có giao tình liên quan đến mạng sống, ban đầu lúc ở núi Long Hổ họ từng chung tay đối kháng Schiele, hổ Đông Bắc bỏ bao nhiêu công sức, đối với hắn ta mà nói chiến dịch kia một khi xảy ra bất trắc gì thì đám người họ hơn phân nửa đều phải chết.
Sở Phong lấy tay điểm lên mi tâm của hổ Đông Bắc, dùng dấu ấn tinh thần để truyền thừa, đưa phương pháp hô hấp Hình Ý đã tinh chọn xong bắn vào lĩnh vực Tinh Thần của hắn ta.
Đồng thời, hắn cũng rót hổ hình vào, có lẽ sẽ có tác dụng lớn đối với hổ Đông Bắc.
"Ha ha. . ." Hổ Đông Bắc điên cuồng bất cười, nói: "Bản vương cũng có phương pháp hô hấp rồi, từ nay về sau trong thiên hạ nơi nào mà không đi được chứ, cũng sẽ trở thành cao thủ tuyệt thế!"
"Bò....ò..., bò....ò..., gâu, gâu, Sở Ma Vương vô thượng, ta cũng muốn học!" Lư Vương trông mà thèm con mắt, cầu xin Sở Phong cho nó luôn, thứ hèn nhát này hiện tại rất lớn mật.
"Chờ lúc ngươi lập được công ta sẽ cân nhắc, hiện tại truyền trước cho ngươi một thức chân hình." Sở Phong lấy tay điểm vào mi tâm của nó, đem mã hình trong Hình Ý Thập Nhị Chân Hình truyền cho nó.