"Dám cùng Hải tộc liều mạng, đắc tội lão Long Vương Nam Hải." Hứa Uyển Di nở nụ cười, cảm thấy tâm bệnh sắp trừ được rồi.
Lão Long Vương Nam Hải đã có chừng 1500 năm đạo hạnh, bây giờ đang ở sâu trong đại dương tìm kiếm Hóa Long Quả, nếu không thì có khả năng đã đích thân tới lục địa.
"A, sao đằng trước náo nhiệt như vậy?" Hứa Uyển Di kinh ngạc.
Người Lâm gia đông đảo, là đại gia tộc, có một khu biệt thự lớn trong đó có rất nhiều biệt thự cùng nhà ở, hiện tại có tiếng ồn ào truyền đến, khiến cô ta chú ý.
"Thiếu nãi nãi, không xong rồi, nghe nói là Sở Ma Vương kia đến rồi!" Thân tín của cô ta chạy nhanh đến bẩm báo.
"Cái gì, hắn không phải đang ở Giang Tây sao? !" Hứa Uyển Di rất bối rối, đã từng mấy lần cố tình nhằm vào Sở Phong, thậm chí đụng đến cả cha mẹ của hắn, nên rất sợ tên Ma Vương này trả thù.
Sau đó, cô ta nhận được tin, Sở Phong chỉ tên điểm họ muốn gặp cô ta, mà phải ngay lập tức.
Sắc mặt Hứa Uyển Di trắng bệch, sau đó liền ngã xuống đất, bị dọa cho bất tỉnh.
Trong lúc này, một vài thành viên trọng yếu của Lâm gia tự mình đến nghênh đón, mời Sở Phong vào trong phòng khách, ngay cả mấy lão giả tuổi tác rất lớn cũng xuất hiện, tự mình tiếp khách.
Bọn họ không nghĩ tới Sở Phong tới Giang Ninh nhanh như thế, trực tiếp đến Lâm gia.
Lâm Nặc Y không ở đây, nhưng cũng đã nhận được tin tức, trong một hai ngày là có thể trở về.
Người Lâm gia tâm tình phức tạp, có chút kiêng kị, cũng có chút may mắn, trong quá khứ bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, Sở Phong có thể trong một thời gian ngắn đi được đến một bước này.
Bọn họ tán thành thực lực của Sở Phong, sau khi thiên địa dị biến, loại người này là loại mọi thế lực đều cần.
Nhưng nội bộ của bọn họ trong khi đàm luận cũng từng kín đáo phê bình, cảm thấy Sở Phong không đủ nội liễm, thủ đoạn quá khích, trong giới tài phiệt xây dựng nên hung danh, đắc tội với quá nhiều người.
Một ít người trong số họ hiểu rõ bản chất của thiên địa dị biến, biết rõ nội tình của tài phiệt đáng sợ, bởi vì bọn họ cũng chính là tài phiệt.
"Sở Phong, cậu cùng Nặc Y là bạn học, quan hệ rất tốt, chúng tôi không coi cậu là người ngoài, có mấy câu nặng lời cũng đừng để ý." Một lão giả mở miệng.
Lão là ông chú của Lâm Nặc Y, tuổi tác rất lớn, nhưng khuôn mặt hồng nhuận, tinh thần quắc thước.
"Bây giờ chỉ có thể coi là dị biến sơ kỳ, sự tình về sau ai cũng không nói chắc được."
Lão vừa rồi đã cùng Sở Phong nói vài câu, một đường giết chóc như vậy không tốt, nhẹ nhàng chỉ điểm rằng trên thế gian này ai cũng không thể vô địch, cần cân nhắc chuyện tương lai.
Sở Phong sau khi nghe thì khiêm tốn gật đầu, không phản bác.
Nói tóm lại, bầu không khí coi như không tệ, không có chuyện không vui phát sinh, bởi vì Sở Phong đã xác định, Lâm gia đích thực không an bài cường giả Vương cấp đối phó hắn.
Thậm chí, người Lâm gia báo cho hắn, Mục gia có lẽ cũng không làm như thế.
Việc này khiến Sở Phong rất ngạc nhiên.
Trên thực tế hắn đến Giang Ninh chủ yếu muốn nhằm vào Mục gia, hắn tin tưởng còn có Lâm Nặc Y ở đây, Lâm gia của Sinh Vật Thiên Thần sẽ không đối đầu với hắn, nhưng Mục gia thì khác, vốn đã có thù với hắn.
"Mục gia trong giai đoạn hiện tại đang muốn an ổn, yên lặng chờ thiên địa dị biến lần nữa, hẳn không muốn xen vào chuyện gì." Lão giả cáo tri.
Cuối cùng Hứa Uyển Di cũng đi tới, miễn cưỡng cười, cho dù là đang ở trong Lâm gia Sinh Vật Thiên Thần, cô ta cũng rất lo lắng, sợ nếu lỡ một lời không hợp Sở Phong sẽ lập tức giết cô ta.
Đối với người trong giới tài phiệt hiện tại mà nói, Sở Phong gần như đã hóa thành Yêu Ma, trong một ngày đã đánh hạ hai đại tài phiệt, giết đến đầu người cuồn cuộn, ai mà không sợ?
Cô ta lại có thù cũ với Sở Phong, hiện tại đã sợ hãi tới cực điểm, mà chồng của cô ta là Lâm Dạ Vũ hiện tại lại không ở đây.
Lâm gia có vài người biết chút ít câu chuyện thì hoà giải, hi vọng Sở Phong có thể bỏ qua chuyện này.
Sở Phong nhìn cô ta chằm chằm, muốn một bàn tay chụp chết cho xong việc, nghĩ đi nghĩ lại thì không động thủ ngay, nhưng nét mặt cũng không vui vẻ gì.
Hắn trực tiếp nói ra Hứa Uyển Di có thủ đoạn độc ác, lại còn đụng đến người nhà hắn, hắn đã từng không dưới một lần muốn trực tiếp tới Lâm gia Giang Ninh hỏi tội.
Chuyện này khiến người Lâm gia thay đổi sắc mặt, tên Ma Vương này nói cũng quá nặng nề khó nghe. Nhưng cả Liên Minh Thông Cổ, Sở Văn Minh Ngoài Hành Tinh đều từng bị hắn “đón tiếp”, kết quả đã thành bộ dáng gì?
Có người Lâm gia nhìn Hứa Uyển Di với vẻ mặt bất thiện, cũng có người đồng tình.
Cuối cùng, Hứa Uyển Di ngã xuống, lại bất tỉnh.
Sở Phong bất đắc dĩ, hắn đúng là không có ý định ở trong bầu không khí coi như hòa hợp này giơ tay chém đầu của cô ta, kết quả cô ta lại tự mình dọa mình.
Đến cấp độ này của hắn, muốn giết nữ nhân này rất dễ dàng, thậm chí không cần tự mình động thủ, chỉ cần bức bách Lâm gia một chút là được rồi.
Nhưng hôm nay hắn không muốn làm như thế.
"Tôi hi vọng cô ta đừng tiếp tục có ý đồ xấu gì." Sở Phong nói.
Sau đó hắn không rời khỏi đây, người Lâm gia rất hiếu khách, sắp xếp chỗ ở, là một biệt thự trang trọng đã được dọn dẹp sửa sang.
Người Lâm gia nói cho hắn biết, Lâm Nặc Y sẽ nhanh tróng trở về, bọn họ cũng biết giữa hai người có một vài chuyện cũ.
"Mọi người thấy thế nào?" Trong một tòa mật thất, mấy nhân vật trọng yếu của Lâm gia đang bàn bạc, vật liệu xây dựng nơi này cực kỳ đặc biệt, đủ để ngăn cách mọi thăm dò từ bên ngoài, không sợ thần giác nhạy cảm của sinh vật Vương cấp phát giác.
"Thực lực siêu tuyệt, quật khởi mạnh mẽ, rất có có thể sẽ trở thành một cây đại thụ, nhưng đây chỉ là nhìn từ góc độ tiến hóa."
"Cứng quá dễ gãy, dù có thể đảm bảo bản thân an toàn thì con đường sau này cũng sẽ rất quanh co khó đi."
Người Lâm gia đang bàn luận, đối vớ thiên phú tiến hóa của Sở Phong rất tin tưởng, nhưng cảm thấy hắn không đủ nội liễm, phía trước không có ánh sáng.
Không nói đến khi nội tình của tài phiệt ra hết sẽ phát sinh cái gì, chỉ có cửa ải của Hải tộc này hắn cũng chưa chắc có thể vượt qua, thật sự coi lão Long Vương Nam Hải 1500 năm đạo hạnh là giả?
"Trong tộc có vài người hi vọng Nặc Y có thể ở một chỗ cùng hắn."
"Bọn họ không hiểu biết cái gì, bảo bọn họ im miệng đi!"
Sở Phong ở lại Lâm gia một ngày, sau đó rời đi, đi khách sạn tìm bọn Đại Hắc Ngưu, hổ Đông Bắc.
Sau cùng bọn hắn cùng đến cửa Mục gia.
Người Mục gia hiện tại muốn an ổn, thành viên dòng chính đều không ở đây, hiển nhiên rất lo lắng Sở Phong mượn cơ hội này xuất thủ, hai đại tài phiệt bị đánh bại đã xúc động thần kinh của bọn hắn.
Cho người ở lại chuyển lời cho Sở Phong, cam đoan với hắn, Mục gia lần này tuyệt đối không có động thủ!
Sau đó, hắn liên hệ với Lâm Nặc Y, hỏi thăm và chứng thực lấy được đáp án, Mục gia có lẽ thật sự không ra tay.