Thế này thì còn khác biệt gì so với Thần Tiên Lục Địa trong truyền thuyết cổ đại kia chứ, theo huyền thoại thì họ tung hoành trên đại địa Hồng Hoang, sáng bơi Bắc Hải chiều Thương Ngô, trong một ngày có thể đi được mấy vạn dặm.
Hai chân Sở Phong phát sáng, mỗi một lần rơi xuống đất đều phun ra năng lượng kinh người, hắn đang thi triển Thần Túc Thông, gặp được dòng sông rộng lớn thì lập tức bước qua được.
Dù bị ngọn núi nào đó chặn đường, hắn cũng có thể vọt lên, trực tiếp nhảy lên trên đỉnh núi, ven đường thỉnh thoảng có núi đá nổ tung, hắn không thể phi hành, nhưng lại bay nhanh hơn cả chim.
Rốt cục, hắn cũng mệt mỏi, giảm dần tốc độ lại.
Loại mệt mỏi này chủ yếu xuất phát do nhiệt độ thân thể của hắn quá cao, hiện tại hắn giống như một cái lò lửa, không ngừng bốc lên sương trắng, lỗ chân lông còn phun trào ra ánh sáng năng lượng.
Sở Phong dạo bước, há miệng ra mà hô hấp, khôi phục sức mạnh, năng lượng tản mát trong thiên địa đã bị hắn tiếp dẫn đến, giao hòa với nhục thân của hắn, khiến hắn dần dần buông lỏng, nhiệt độ cơ thể cũng đang khôi phục bình thường.
Điện thoại bỗng vang lên, là Lục Thông tìm hắn.
"Tôi đang trên đường đến, đi được hơn phân nửa lộ trình rồi, yên tâm đi, sẽ mau chóng chạy tới thôi!" Sở Phong cất tiếng, cứ nghĩ là Lục Thông muốn thúc giục hắn.
Hắn phi nước đại một đường, đã bỏ lại năm ngàn cây số lại đằng sau, còn lại chừng ba ngàn cây nữa là đến nơi, lại nghỉ ngơi thêm một đoạn thời gian, sau đó thì có thể chạy một mạch đến đích đến rồi.
"Ta có chút hối hận, cũng không phải là giục cậu mau chóng tiến đến núi Long Hổ, nơi đó đã trở thành một cái lò xay thịt, cậu không nên đi!" Lục Thông thở dài.
"Xảy ra chuyện gì?" Sở Phong kinh ngạc.
"Cậu không để ý tin tức mới nhất sao? Vậy thì cũng đừng nên nhìn, Sở Phong cậu nhớ kỹ, sống sót mới là quan trọng nhất, tranh thủ mau mau trở về đi!" Giọng Lục Thông rất trầm thấp.
Sở Phong kinh ngạc, nhanh chóng đọc lướt quan tin tức trên màn hình di động.
Ngay lập tức, hắn ngơ ngẩn cả người, cao thủ có danh tiếng trên lục địa gặp phải thất bại thảm hại, máu nhuộm cả núi Long Hổ? !
Ngao Vương của núi Côn Lôn đã tử chiến? !
Bạch Hạc Kiếm Cung Thục Sơn lông máu bay loạn đầy trời!
Sở Phong chỉ đọc có vài tin này thôi thì trong lòng đã cảm thấy nặng nề, việc này quá bất ngờ, hắn không rét mà run, thế này là phải chém giết tới hoàn cảnh thảm khốc đến mức nào thì mới tới bước này chứ?
Hắn biết rõ, những người kia đều là cao thủ, mạnh đến mức không còn gì để nói, nhưng vẫn là chết thì chết thương thì thương, trận chiến này cực kỳ đáng sợ.
Sở Phong không thể xác định những tin tức này là thật hay giả, nếu một khi là thật, như vậy cục diện hiện giờ sẽ bị triệt để đánh vỡ!
"Hả? !"
Đột nhiên, hắn nhìn thấy một tin tức, còn kèm theo một tấm hình, lão tông sư của núi Võ Đang bị tộc Hải vây công, trên thân tràn đầy máu me, đạo bào tan nát, trên mái tóc trắng ướt sũng máu tươi.
Đây là hình ảnh của cuộc đại chiến trên núi Long Hổ được người ta chụp được rồi đăng lên.
Chuyện này khiến gương mặt Sở Phong hiện lên sát khí, quanh thân dâng trào ánh lửa sáng, hắn nắm chặt hai nắm tay, trong lòng có chút đau buồn, thầm nhủ nhất định phải chạy tới đó, tham gia trận chiến này mới được!
Những lần Sở Phong gặp phải rủi ro, đụng trúng nguy cơ, lần nào ông lão này cũng đứng ra, nghiêng về phe của hắn, khiến lòng hắn âm thầm cảm kích.
Bây giờ thấy ông ta râu tóc đều nhuốm máu, tim hắn bỗng căng lên, dù biết nơi đó vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng muốn xông vào một lần.
"Cho dù tin tức này là thật, khẳng định tộc Hải cũng phải bỏ ra cái giá tương ứng cực kỳ thê thảm đau đớn, muốn giải quyết đám mãnh nhân kéo đứt sáu sợi gông xiềng trên lục địa cái kia, bọn chúng muốn không đẫm máu là không có khả năng!"
Sở Phong bắt đầu liên lạc với bọn Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu, kết quả gọi mãi vẫn không được, hai con trâu kia đã mất đi liên hệ.
Vẻ mặt hắn căng cứng, lại thử liên hệ với hổ Đông Bắc, Lư Vương, cũng không có động tĩnh gì, di động không có người nghe.
Sở Phong hít sâu một hơi, lại bắt đầu phi nước đại, lần này thì càng nhanh, ven đường không dừng lại nữa chừng mà xuyên núi vượt đèo, cứ như đang bay vun vút vậy.
Cuối cùng, Sở Phong đến gần núi Long Hổ, bên ngoài thân thể đã đỏ rực, trong lỗ chân lông bốc ra từng tia từng tia huyết khí, hắn chạy quá nhanh.
Hơn ba ngàn cây số mà còn không phải một đường bằng phẳng, có đủ loại chướng ngại vật, nhưng cuối cùng hắn chỉ dùng đến nửa giờ thì đã tới nơi.
Những ngày gần đây núi Long Hổ đã trở thành mảnh đất hội tụ phong vân, khu vực này có rất nhiều dị nhân và ngoại tộc, mấy ngày nay đều như thế.
Những người này không đủ thực lực, không lên núi được, đều là nghe thấy tin tức mà chạy tới.
Nhất là sáng sớm hôm nay, tin tức lục đại và biển cả quyết chiến đã truyền ra, gây nên sự sôi trào to lớn, rất nhiều người đều sợ hãi, nhưng cũng có một số người gan to bằng trời, chạy tới đây để quan sát.
Sở Phong rất tỉnh táo, hắn không lập tức tiến lên, bởi vì chuyện nên xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, sốt ruột cũng không có tác dụng gì.
Hắn đang điều chỉnh, phải gìn giữ trạng thái mạnh nhất để lên núi, chuẩn bị trước tất cả các tình huống, hắn muốn tham gia trận chiến này, nhưng cũng sẽ không vì phẫn nộ và xúc động mà ném mạng của mình ở chỗ này.
Nếu không thể làm được gì thì hắn sẽ rút đi, sẽ không tự nhiên đi chịu chết, chỉ cần sống sót, sớm muộn gì cũng có thể thanh toán chuyện này với tộc Hải.
Đương nhiên, hắn sẽ dùng hết khả năng xông lên trước một lần, thử nghĩ cách cứu viện một số người.
Sở Phong vừa nghỉ ngơi khôi phục sức lực, vừa xem xét những tin tức kia, nghĩ hết khả năng hiểu rõ tất cả tình huống.
Tất cả các cuộc chiến đều xảy ra ở núi Long Hổ, vì cái gì không có ai trốn xuống chứ? Ban đầu việc này khiến Sở Phong rất ngạc nhiên, mà sau khi cẩn thận tìm hiểu thì hắn đã biết được tình huống.
Trên núi có một không gian thần bí, tộc Hải và chúng vương của lục địa đều lao vào đó để tranh đoạt tạo hóa, dù là chiến bại muốn chạy trốn cũng rất khó khăn, những người kia bị cản ở bên trong.
"Đại Hắc Ngưu? !"
Đột nhiên, tin tức mới nhất xuất hiện trên màn hình di động, mấy tấm ảnh đập vào tầm mắt của hắn, khiến con ngươi của Sở Phong tăng vọt ánh hào quang.
Một cường giả tộc Hải có mái tóc dài màu vàng nhạt, anh tư bừng bừng phấn chấn, đứng trên núi Long Hổ, tay cầm một cái sừng trâu đẫm máu, sau đó ném xuống đất, đạp ở dưới chân.
Đồng tử của Sở Phong co rụt lại, cái sừng đó cực kỳ giống của Đại Hắc Ngưu!
Dưới chân tên đàn ông tóc vàng của tộc Hải kia còn có lông vũ của Bạch Hạc và cả cánh tay của cao thủ Nhân tộc, cảnh tượng có chút kinh khủng.
Hổ Hải Thần!
Gã đàn ông tóc vàng này đến từ đại dương, thuộc về bộ tộc Hổ Hải Thần, thực lực cao đến doạ người, từng đứng trên định Long Hổ mà lạnh giọng quát hỏi, ai dám đánh với gã ta một trận.