Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 562 - Chương 578: Không Gian Thần Bí (2)

Thánh Khư Chương 578: Không gian thần bí (2)

Nếu như ngoại địch xuất hiện, bọn chúng chỉ cần đứng xa xa mà công kích vào quả bí đỏ là được, quả bí đỏ vàng kim cao cỡ một người ở nơi đó sẽ lập tức nổ lớn, cho dù là cao thủ tuyệt thế cũng không chịu nổi.

Sở Phong nằm trên mặt đất, lòng bàn tay trái hắn phát sáng, ký hiệu sấm sét xuất hiện, đây là Thuật Hàng Yêu Thiên Sư mà hắn ngộ ra trên núi Long Hổ.

Hắn kề sát mặt đất mà đi, nhanh chóng xuyên qua vùng đất này, nếu là người bình thường chắc chắn sẽ bị lôi đình nổ tung tẩy rửa thân thể, không chết cũng vứt bỏ nửa cái mạng.

Nhưng mà, hắn nắm giữ Thuật Hàng Yêu, phù hợp với lôi đình ở nơi đây, lòng bàn tay hắn phát sáng, giao hòa với dây bí đỏ, không có dẫn phát lôi điện.

Vèo một tiếng xông thẳng qua, hắn đã thành công qua ải!

Hai sinh linh Hải tộc kia bị kinh động, nơi này không hiểu sao đã có thêm một người, khiến cho bọn chúng chấn kinh!

Muốn thông qua nơi này, cần có người rút một cây cột thanh đồng từ dưới đất lên mới được, nơi này có trận vực cỡ nhỏ, có thể khống chế độ mạnh yếu của bí đỏ lôi điện trong khu vực này.

Nhưng Sở Phong cứ như vậy mà xuất hiện, lao ngay tới trước mắt.

"Giết!"

Hai tên Hải tộc gào thét, cùng một lúc đánh giết tới.

Phanh phanh!

Sở Phong không thèm dừng lại, hắn vận dụng xảo lực, đánh bọn chúng vào khu vực bí đỏ, hắn thì không quay đầu lại mà phóng tới phương xa.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, lôi đình bành trướng, ánh sấm chớt màng vàng kim xen lẫn vào nhau, trực tiếp đánh xuyên qua thân thể hai tên sinh vật Hải tộc cấp Vương, làm cho bọn chúng lìa thân thành năm bảy mảnh.

Bọn chúng kêu la thảm thiết, bị đánh nát trong ánh chớp nọ, chỉ để lại một vài mảnh xương cháy đen.

Sở Phong lấy thần giác hùng mạnh mà tìm kiếm, hắn muốn lập tức tìm được bọn người Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu bị người ta chặt đứt một cái sừng, Lư Vương bị Hổ Kình Vương gọt phăng một nửa cái đuôi, đều rất thê thảm, không biết hiện tại ra sao rồi nữa.

Rất nhanh, hắn kinh dị phát giác, mảnh không gian này quá nhỏ, chu vi cùng lắm chỉ mấy chục dặm mà thôi, lấy vận tốc gấp năm lần âm thanh của hắn mà nói, chỉ trong nháy mắt đã có thể đi khắp ngóc ngách nơi này.

Có vết tích từng xảy ra đại chiến, có ngọn núi đã rách nát, nhưng lại không phát hiện cố nhân và kẻ thù.

Sở Phong nhặt một mảnh đạo bào lên, huyết dịch còn chưa triệt để khô cứng, mà đã nhuộm đỏ hai tay của hắn, không nghi ngờ gì nữa, đây là thứ thuốc về lão tông sư của núi Võ Đang.

Sau đó, ánh mắt Sở Phong tập trung vào một gốc thực vật kỳ quái, mới đầu hắn tưởng rằng nó chỉ là một cây đại thụ, còn cao hơn cả đỉnh núi, nhưng sau đó mới phát hiện đây là một dây Hồ Lô.

Vèo một tiếng, Sở Phong xông tới, bò dọc theo sợi dây Hồ Lô thô to lên phía trên, có đôi khi thậm chí giẫm lên phiến lá to lớn kia trực tiếp vọt lên.

Dây Hồ Lô xanh rờn, mang theo sinh cơ thịnh vượng, nhưng lại không có quả hồ lô mọc ra.

Sau khi thăng cao mấy ngàn thước, xuyên qua tầng mây của tiểu thế giới, Sở Phong kinh ngạc phát hiện, khung trời có một lỗ thủng lớn, hắn hơi do dự, sau đó thì trực tiếp nhảy lên, tiến vào không gian trên bầu trời.

Khí tức sinh mệnh nồng đậm đánh tới, hắn như tiến vào một mảnh thế giới thần thoại.

Tất cả cỏ cây nơi này đều có ánh sáng sáng bóng, dù là một cây cỏ dại cũng xanh mơn mởn, về phần các nụ hoa thì càng óng ánh phát sáng, tràn ngập mùi thơm ngát nồng đậm.

Rất nhiều cây cổ thụ năm sáu người cũng không ôm hết, trên cây có rất nhiều dây leo rủ xuống, trông chúng tươi non ướt át, lưu động ánh hào quang.

Tất cả đều mỹ lệ tuyệt đẹp như vậy.

Sở Phong xông về phía trước, mảnh thế giới trên bầu trời này rất lớn.

"Tịnh thổ Tiên gia của núi Long Hổ sao?" hắn thầm kinh dị trong lòng.

Nếu như không phải vết máu trên mặt đất và cả mảng lớn vùng núi phía trước đã bị hủy, thì nơi này tường hòa đến nói không nên lời.

Rất nhanh, vẻ mặt hắn âm trầm xuống, càng đi về phía trước càng nhìn mà giật mình, hắn thấy được một khối huyết nhục, mang theo mảnh da lông đen nhánh, cái này thuộc về Ngao Vương.

Có người lấy kiếm khí cắt xuống một mảng lớn huyết nhục từ trên người hắn ta, hắn ta trọng thương phá vây, vùng núi này đã bị đánh nát bấy.

"A?!" Rất nhanh, Sở Phong phát hiện một gốc cây nhỏ, cao hơn nửa người, kết lấy một quả trái cây màu tím óng ánh, phát ra mùi thơm ngát.

"Nơi này có dị quả!" Trong lòng hắn hơi kinh ngạc, quả trái cây trước mắt này có thể trực tiếp khiến cho người bình thường tiến hóa thành dị nhân với thực lực rất mạnh.

Sau đó, hắn lại nhìn thấy một cổ thụ toàn thân đỏ rực, cao chừng mấy trượng, xem ra đã từng kết qua trái cây, lại bị người ta ngắt đi, nơi này có vết máu, đã từng xảy ra một trận chiến.

Sở Phong ý thức được, khó trách Hải tộc muốn vây quét cường giả trên lục địa, nơi này có không ít tạo hóa, bọn họ đang tranh đoạt chúng.

Hắn đi dọc theo vết máu, đạp lên vùng núi đã tan nát này, chạy thẳng một mạch về hướng đang xảy ra chiến đấu, lần theo những người tham gia cuộc đại chiến kia.

Sau khi lao ra hơn trăm dặm, rốt cục hắn cũng nhìn thấy bóng người, có ba sinh linh kết bạn mà đi, đều là Vương giả, trên thân nhuốm đầy máu.

Nhìn thôi có thể nhận ra được, bọn chúng đều là người của Hải tộc, bởi vì sau khi tiến hóa thành hình người, chúng còn giữ lại một vài đặc thù chủng tộc, một người trong đó có hai tay là hai cái kìm lớn.

Còn có một tên có cái đầu cá mập, lúc cái miệng to như chậu máu mở ra thì để lộ hàm răng sắc bén như dao găm.

Còn có một tên trên người cứ gồ gồ ghề ghề, mặc dù là thân người, nhưng lại mọc ra xúc tu bạch tuộc, lúc nha lúc nhúc mà động đậy, còn chảy ra chất nhầy, hơn nữa trên vuốt một con bạch tuộc có mang theo một cái đầu đẫm máu.

Lòng Sở Phong trầm xuống, lúc này sắc mặt hắn bỗng lạnh lẽo đi, đó là một Thú Vương của núi Côn Lôn, cư nhiên đã chết thảm trên tay của bọn chúng.

Hắn có giao tình với đám đại yêu của núi Côn Lôn, quan hệ rất tốt, nhìn thấy một người quen của mình đã chết thảm, trong lòng hắn có chút đau buồn.

"Con báo đáng chết, chạy thật nhanh, chỉ thiếu một chút đã tóm được nó rồi!"

Ba tên Vương giả Hải tộc đang phàn nàn.

"Không có việc gì, Hổ Kình Vương đã ra tay, nó trốn không thoát, khẳng định sẽ bị xé nát, chết thảm ở nơi đó."

"Đến tột cùng thì hai con trâu kia ở nơi nào, Hổ Kình Vương phân phó chúng ta nhất định phải tìm được bọn chúng, hắn muốn tự tay đi hành hạ đến chết, muốn treo đầu của bọn nó lên trên núi Long Hổ, hấp dẫn Sở Phong kia đến tìm cái chết."

Trên thân ba tên Hải tộc loang lổ vết máu, nhưng cũng không phải là máu của bản thân chúng, chúng mang theo đầu của Thú Vương, đang tìm kiếm Hoàng Ngưu cùng Đại Hắc Ngưu trên vùng đất này.

Sở Phong xuất hiện, phát ra uy năng hùng mạnh, hắn không thèm che giấu nữa, làm bọn chúng kinh hãi đến giật nảy cả mình.

Bình Luận (0)
Comment