Sau khi cú đấm này được tung ra, mặt đất bắt đầu rạn nứt do bị nguồn năng lượng này áp chế, vết nứt nhanh chóng lan tràn ra xung quanh, vì vậy mà dòng suối nham thạch nóng chảy sôi trào lên!
Hổ Kình Vương không tránh thoát được, bởi vì khi hắn ta bỏ chạy về hướng đông thì một cái phi kiếm đỏ đậm mạnh mẽ bay đến, muốn đâm xuyên qua người hắn ta.
Nên hắn ta bắt buộc phải né tránh, vì vậy lập tức bị chậm lại làm lỡ mất thời gian.
Đùng!
Một quyền kinh động này của Sở Phong được hạ xuống, còn chói mắt hơn và rực rỡ hơn so với mặt trời, rọi sáng toàn bộ núi lửa, đây là một đòn đánh sử dụng toàn lực, chứa đựng năng lượng ẩn sâu trong thân thể.
Hổ Kình liều mạng, hắn ta chỉ có cánh tay trái để giơ lên, nắm đấm phát sáng bùng phát một quyền vô cùng mạnh mẽ tỏa ra ánh sáng năng lượng rực rỡ đáng sợ, khiến cho người ta không cách nào nhìn thẳng vào nó.
Đáng tiếc, một quyền đáng sợ như thế chỉ đủ để uy hiếp cường giả tuyệt thế mà thôi, lực lượng này có thể đè ép các loài thú vương, thế nhưng vào đúng lúc này lại vô dụng.
Phốc!
Nắm đấm của hắn ta nổ tung, không thể ngăn được đòn đánh mạnh nhất từ Sở Phong!
Sau đó cánh tay này của hắn ta cũng bị cắt đứt ở đây, rồi đến xương bả vai chia năm xẻ bảy, cuối cùng toàn bộ bả vai cũng nổ tung.
Sức mạnh từ cú đấm này của Sở Phong quá mãnh liệt, suýt nữa xoắn đứt nửa người hắn ta.
Ầm!
Hổ Kình Vương bay ngang trên không trung và va vào một ngọn núi lửa đang hoạt động, nham thạch nóng chảy đang sôi sục, mùi lưu huỳnh gay mũi vô cùng.
Bây giờ hắn ta đã mất đi nhuệ khí chiến đấu, cũng không còn sự tự tin như trước kia nữa, bởi vì bị đánh cho hoang mang, cũng bị đánh tới mất hết sự tự tin, tất cả sự hăng hái đều bị nắm đấm của Sở Phong làm vỡ nát sạch sành sanh.
Sau khi Hổ Kình Vương phục hồi tinh thần lại thì kêu to trong đau khổ, hai cánh tay đã bị chặt đứt, mà lúc này Sở Phong còn đến tóm hắn ta lên, đúng là xách lên như xách một con gà con vậy.
"Ầm!"
Từ phương xa truyền đến âm thanh năng lượng mạnh mẽ chấn động như sóng lớn vỗ bờ, Hổ Kình Vương muốn kêu gọi bạn bè tới giúp!
Trên thực tế, từ khi hai người bắt đầu đánh nhau cho đến lúc nãy cũng không mất bao nhiêu thời gian, tất cả đều chỉ kết thúc trong chớp mắt mà thôi.
Chỉ trong thời gian ngắn như thế vậy mà những người kia cũng đã gần tới đây, bởi vì bọn họ quá mạnh mẽ, đều là những sinh vật đột phá sáu đạo gông xiềng của hải tộc, chạy đến bằng tốc độ sóng siêu âm.
Lúc này Hổ Kình Vương mơi nhìn thấy ánh rạng đông của sự sống, trong đôi mắt hiện lên dục vọng cầu sinh, hắn ta há mồm rít gào, gợn sóng màu bạc lao ra ngoài giống như sóng biển.
Hắn ta đang thiêu đốt sinh mệnh, giải phóng tinh lực dồi dào, thúc giục sóng âm thanh đặc biệt của kình ngư, sau khi mất đi cánh tay, hắn ta vẫn điên cuồng tiến công, chỉ vì muốn sống tiếp.
Coong coong coong.. .
Đáng tiếc, bên ngoài cơ thể của Sở Phong có Kim Chung Tráo (cái chuông vàng) vừa to lớn lại cứng rắn không thể phá vỡ, nếu như các vương giả khác mà va chạm ở khoảng cách gần như này nhất định sẽ bị thương, thậm chí có khi thân thể còn bị chia năm xẻ bảy.
Vậy mà mười hai hình thái của Hình Ý quyền lại có thể biến hóa thành Kim Chung Tráo được xem như thần công hộ thể, khiến cho trong giai đoạn trước mắt này Sở Phong gần như "vạn pháp bất xâm"!
Ầm!
Sở Phong đánh một quyền xuyên thẳng vào lồng ngực của Hổ Kình Vương, khiến cho trái tim của hắn ta nổ tung.
Ở đắng xa xuất hiện mấy bóng người, trông họ vừa hung dữ lại điên cuồng, có người tóc tai bù xù, có người điều khiển ánh sáng màu đỏ thẫm, có người gào vỡ núi lửa đang hoạt động!
Sóng năng lượng mà bọn họ tỏa ra, dù cách rất xa cũng có thể làm người ta bị thương!
Ba đại cao thủ đang thét gào, tốc độ bọn còn nhanh hơn so với tốc độ âm thanh, chưa nghe được tiếng gì đã thấy bóng người xuất hiện ở phía cuối đường chân trời.
Sở Phong vẫn rất bình tĩnh, hắn nhấc thân thể suy yếu của Hổ Kình Vương lên nhưng cũng không chặt đứt đầu của hắn ta ngay lập tức.
Cao thủ bậc này chỉ có chặt đầu mới bảo đảm nhất.
Bỗng nhiên, hắn nhìn chằm chằm về phía mảnh đất cách đó không xa, sau đó bất ngờ nhảy lên trên không trung rồi thẳng tay ném Hổ Kinh Vương về hướng núi lửa đang hoạt động sôi sục ở đằng kia.
Đến lúc này thì Hổ Kình Vương đã quá yếu rồi nên trực tiếp hóa thành bản thể, đây là một con Tiểu Sơn giống như quái vật khổng lồ, toàn thân máu tươi đầm đìa, không hề giãy dụa mà bay thẳng về phía núi lửa.
Ngọn núi lửa kia cực kỳ to lớn, bên trong miệng núi có dung nham đỏ thẫm chảy cuồn cuộn.
"Đi tắm đi, vỏ tôm!" Sở Phong nói.
Một tiếng ầm ầm vang lên, nham thạch nóng chảy bắn tung toé, một con Hổ Kình khổng lồ bổ nhào vào bên trong miệng núi lửa, thế này mà gọi là tắm rửa à, rõ ràng là lao đầu vào nồi lầu thì đúng hơn, cảm giác như sắp bị nấu chín luôn rồi.
Bởi vì thân hình của Hổ Kình Vương quá khổng lồ cho nên chỉ có nửa thân thể bên ở trong núi lửa, còn nửa đoạn bên dưới thì lại vô lực vùng vẩy ở bên ngoài, đây thực sự là cảnh tượng rất hiếm thấy.
"Ngươi dám!"
Một tên cường giả của Hải tộc tóc tai bù xù, trên người còn có vết máu loang lổ hét lớn, dưới cái nhìn của hắn ta thì Sở Phong ra tay như thế ở ngay trước mặt mấy người bọn họ chính là đang khiêu khích, muốn hạ chiến thư với bọn họ.
Đáng tiếc, đối thủ không nghe được lời nói của hắn ta, không khí bùng nổ, hắn ta mất kiên nhẫn trực tiếp xông đến với tốc độ nhanh hơn cả sóng siêu âm, trên mặt mang theo vẻ lãnh khốc dữ tợn, muốn săn giết Sở Phong.
"Đúng là muốn chết phải không, chúng ta cùng lên hành hạ hắn đến chết!”
Tên còn lại mở miệng, ánh sáng màu đỏ hừng hực, hai cánh tay của hắn ta là một đôi gọng kìm lớn, đây là một con cua biển thú vương đột phá sáu đạo gông xiềng, trên mặt mang theo sự tàn nhẫn.
Trên người bọn chúng vẫn còn vết máu, nhưng không phải là của bản thân chúng mà đều là là do đánh giết với các cao thủ trên đất liền để lại.
Tên cường giả thứ ba của Hải tộc cách đó không xa và cũng muốn tới giết.
Trông Sở Phong rất lạnh lùng bình tĩnh, mãi đến taank hki bọn chúng gần đến khu vực Quỷ đả tường thì hắn mới nâng tay lên, nắm đấm phát ra ánh sáng hừng hực.
Ầm!
Năng lượng của Sở Phong va chạm và đâm xuyên qua núi lửa như một tia chớp, sức mạnh của hắn bộc phát quá khủng bố, đánh vào mặt bên này và đi ra từ mặt bên kia của núi lửa.
Vào lúc này, sinh mệnh của Hổ Kình Vương đã ở giai đoạn hấp hối, đi vào tuyệt cảnh bởi vì trái tim đều đã bị cắn nát từ lâu.
Nếu như nó có sức mạnh thì nó đã không bị người ta ném vào bên trong dung nham núi lửa đang hoạt dộng với tư thế trồng cây chuối như thế này, bởi vậy căn bản không ngăn được cú đấm này.