"Ta đã nói với ngươi, bộ tộc của ta thật sự rất là lợi hại nha, cáo tên Hải Thần Hổ gì đó, ngươi nhất định phải chú ý, vô cùng nguy hiểm." Đông Bắc Hổ ríu rít nhắc nhở.
"Một người ở biển rộng, một người trên đất liền, ngươi nhận loạn người thân cái gì." Sở Phong liếc xéo nó.
Hai người nhanh chóng chạy trở lại bên trong thung lũng, hội họp cùng mấy người Hoàng Ngưu.
Sở Phong có rất nhiều nghi hoặc, muốn hỏi bọn họ.
"Lần này, Đông Hải, Nam Hải, Bắc Hải, cường giả của ba vùng biển rộng đều liên thủ muốn đối kháng với chúng ta, có thể nói là cao thủ đông đảo!" Bạch Hạc than thở.
Trước kia, Hắc Đằng, cường giả ba mắt của Hải tộc chính là đến từ Nam Hải.
Lần này, ba biển lại liên minh, cùng ra tay!
Hiện tại cao thủ ba vùng biển lớn cùng nhua kết minh, vừa xuất hiện đã hết sức mạnh mẽ.
“Đất liền của chúng ta có người nương nhờ vào Hải tộc, hãm hại chúng ta!" Bạch Hạc của Thục Sơn Kiếm Cung rất khẳng định.
Lúc mới lên núi Long Hổ các sinh vật Hải tộc và những sinh vật trên đất liền, từng có hợp tác với nhau, nhưng cũng thỉnh thoảng vẫn có xảy ra xung đột, địch ý với nhau rất đậm.
Vốn dĩ, sau khi những cường giả tuyệt thế trên đất phát hiện ra một nơi có lĩnh vực của thiên nhiên đã thương lượng với nhau sẽ chuẩn bị mai phục rồi đem Hải tộc dẫn vào bên trong.
Kết quả, bên trong những sinh vật trên đất liền có người đi mật báo, chính vì thế nên tình hình mới trở nên vô cùng gay go.
Trong tay Hải tộc có Đại sát khí!
" Lão tông sư trên Võ Đang, Ngao Vương mấy người đó. . . Còn sống không?" Sở Phong hỏi.
"Bọn họ còn sống sót!" Bạch Hạc nói.
"Ta đi cứu bọn họ!" Sở Phong nói.
Bạch Hạc của Thục Sơn Kiếm Cung cũng không biết đến rốt cục là ai đi theo địch, mật báo với Hải tộc. Đó mới là điểm trí mạng, khiến những cao thủ trên đất liền cảm thấy bất an.
Bởi bản thân không biết ai bên cạnh mình mới là mầm họa.
Cho nên lúc này đây, mặc dù bị vây tiêu diệt, bị săn giết, mọi người cũng rất khó nhất trí đối địch, ai cũng đang âm thầm đề phòng, sợ bị người bên cạnh tập sát.
Sau khi Sở Phong nghe xong nhíu mày, đây không phải tin tức tốt gì.
Sau đó, hắn nghĩ đến Khổng Tước Vương, Kim Ô Vương, lại nghĩ tới Tông Sư Hình Ý Quyền Từ Thanh, họ đều bị hắn nghi ngờ.
Nhất là bạch y Từ Thanh, từng gặp riêng cường giả của Hải tộc ba mắt Kiền Việt, rất thân thiết, hiềm nghi lớn nhất.
"Khổng Tước Vương trọng thương bỏ chạy, suýt nữa thì chết, trái tim bị xé rách rồi, đã từng bị một kích trí mạng của đại sát khí Hải tộc."
Bạch Xà nói, trạng huống của nó cũng chẳng tốt gì, thân thể chém thành hai đoạn, hiện tại chỉ cưỡng ép nối lại với nhau mà thôi, muốn khỏi triệt để tối thiểu nhất phải mất mấy ngày.
Dù đột phá Gông Xiềng cấp sáu, sinh cơ tràn đầy, không phải ai cũng giống Sở Phong có Khôi Phục Thuật thần dị, không thể khôi phục như ban đầu trong thời gian ngắn được.
"Về phần như lời ngươi nói bạch y Từ Thanh, hắn ta chưa tới núi Long Hổ, căn bản chưa thấy người này." Bạch Hạc của Thục Sơn Kiếm Cung nói.
Mặc dù, Tông Sư Hình Ý trẻ tuổi nhất Từ Thanh đã đến, cũng không đi cùng với mọi người, hắn ta không có khả năng biết chuyện bọn họ đối phó Hải tộc.
Hổ Đông Bắc lẩm bẩm: "Muốn dẫn Hải tộc tiến vào trường vực, kết quả lại bị phản sát? Như thế thật bực mình."
"Lúc ấy tình huống khẩn cấp, chúng ta không ra tay, Hải tộc cũng sẽ phục giết chúng ta, do chúng ta chuẩn bị quá vội vàng, hơn nữa bị lộ bí mật, mới tổn thất nặng nề như vậy."
Thục Sơn Kiếm Cung Bạch Hạc từng bị "Thần Giao Chỉ" chém trúng thân thể, suýt chút nữa chết tại chỗ, khó khăn lắm mới tránh được một kiếp.
Đám lão Tông Sư núi Võ Đang, Ngao Vương cũng đều được loại trừ, họ đều bị vũ khí đáng sợ của Hải tộc làm trọng thương, nếu không họ cũng không rơi vào tình trạng này.
Sở Phong chuẩn bị động thủ đi giết cường giả Hải tộc, nghĩ cách cứu viện những cao thủ của đất liền kia.
Hắn được Lục Thông nhờ vả nên mới đến, đồng thời cũng muốn trả lại nhân tình của ông ấy, cứu ba đại cao thủ của cung Ngọc Hư, cung Bát Cảnh, cung Bích Du.
Về phần lão Tông Sư núi Võ Đang... càng cần phải cứu, nghĩa bất dung từ.
Bạch Xà, chủ của Thục Sơn Kiếm Cung và Sở Phong bàn chuyện một lát, họ nói cho hắn biết Hải tộc nào đáng sợ, kẻ nào giữ đại sát khí trong tay, giúp hắn hiểu rõ hơn.
Sở Phong gật đầu, những tin tức này đối với hắn vô cùng quan trọng.
"Các ngươi rời khỏi đây đi, sâu trong mảnh không gian này quá nguy hiểm." Sở Phong nói, tất cả người ở chỗ này đều bị trọng thương, không thể huyết chiến nữa.
"Được, ngươi hãy bảo trọng." Hổ Đông Bắc trả lời vô cùng thống khoái.
Đại Hắc Ngưu trừng nó, nói nó không có nghĩa khí, Đại Hắc Ngưu nói với Sở Phong: "Ta đi với ngươi, thời khắc mấu chốt có thể huy động Thiền Trượng, phát ra một kích trí mạng."
"Ta cũng đi, cũng có thể huy động một lần Thiền Trượng." Hoàng Ngưu gật đầu, không muốn rời đi.
"Gâu, gâu, ta và Hổ ca sẽ đi cùng nhau, không làm liên lụy các ngươi." lừa già vèo một tiếng chạy đến phía xa.
Đại Hắc Ngưu trừng mắt, Hoàng Ngưu cũng uy hiếp, bắt nó đồng hành, nói nó cũng có thể huy động một lần Thiền Trượng, thời khắc mấu chốt có thể cho địch nhân một kích trí mạng.
Binh khí Thiền Trượng này rất đặc thù, mỗi lần vận dụng đều khiến năng lượng của người sử dụng bị khô cạn mới thôi.
Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu, Lư Vương huy động nó, cũng có thể làm cao thủ Gông Xiềng cấp sáu bị trọng thương, thậm chí giết chết cao thủ đó.
Mà nếu Sở Phong sử dụng, chắc chắn uy lực còn mạnh hơn nữa, nhưng đồng dạng sẽ lập tức mất hết sức mạnh.
Cuối cùng, Hổ Đông Bắc cũng buồn bã ỉu xìu trở lại, kỳ thật nó không muốn ở lại mảnh không gian này nữa, nó cảm thấy quá nguy hiểm.
Kim Điêu Vương trọng thương, không nên đi theo, Sở Phong cho nó một hạt hồ lô óng ánh, để nó đi theo Bạch Hạc rời đi trước, rời khỏi nơi đây.
Sở Phong tìm được trường mâu màu đen kia trong dãy núi, mang theo đám Đại Hắc Ngưu cùng lên đường.
"Yên tâm, một khi gặp nguy hiểm, ta có thể đem ngươi thu vào trong bình không gian, chỉ cần ta không chết, ngươi sẽ không sao hết." Sở Phong nói với Hổ Đông Bắc.
Trên thực tế, tên này là một cao thủ, sau khi tu luyện Hình Ý Hô Hấp Pháp, có thể lấy một địch hai, đối kháng hai con rùa biển có lực phòng ngự kinh người. Nhưng bản tính khó dời, nó muốn chuồn đi, không muốn mạo hiểm, theo nó: ‘dũng mãnh có thể làm cơm’ sao? Không có chuyện gì đang nói, kẻ ngu mới đi dốc sức liều mạng.
Lời này nói ra mấy người không còn gì để nói, thậm chí muốn nện cho nó một trận.
"Hoàng Ngưu, ngươi biết loại trái cây này không?" Sở Phong lấy trái cây như cục đá kia ra khỏi bình không gian, lập tức hương thơm xông vào mũi, mùi thơm vô cùng nồng đậm.
Mấy người đều kinh hãi, quay đầu lại quan sát.
Thạch đầu quả lớn như quả đào, hình dạng cũng tương tự, nhưng bụi bẩn bao phủ toàn thân, hoàn toàn là bằng đá, bên trên có vết rách, lộ ra thịt quả đỏ tươi bên trong.
"Kì lạ như vậy sao? Để ta nhìn một chút xem." Hổ Đông Bắc lập tức duỗi móng vuốt ra, bị Sở Phong đập cho một cái.