Sở Phong bị rút máu mấy lần để liên tục thăm dò vật chất màu đen bên trong cơ thể.
Sau khi có số liệu kết quả, người trong phòng thí nghiệm đều kinh ngạc nhíu mày, tố chất cơ thể của Sở Phong quá tốt, căn bản không giống nhân loại, đơn giản mà nói chính là thần ma.
Nếu như điều này truyền ra nhất định sẽ gây nên chấn động to lớn.
Thế nhưng bọn họ không có cách nào giải quyết vật chất màu đen, trích không ra, muốn tinh chế từ trong máu nhưng còn chưa tinh chế xong thì vật chất màu đen đã động đậy, hóa thành một đám sương mù, chui lại vào trong cơ thể Sở Phong.
Cuối cùng, Sở Phong bị đưa vào một dụng cụ kín gió hình tròn, ở trong đây được quét hình tự động, thu gom huyết dịch. Không lâu sau đó phòng thí nghiệm sẽ đem kết quả kì lạ này luyện chế thành thuốc rót vào cơ thể hắn, nâng cao hoạt tính của cơ thể, tiến hành kiểm trắc.
Kết quả, chất thuốc vô hiệu, trực tiếp bị lỗ chân lông của hắn đào thải, thể chất của hắn có kháng tính kinh người, chống lại sức mạnh tiến hóa.
Sau rất nhiều lần kiểm tra, người phụ trách cao nhất đầu đầy mồ hôi, hắn ta nói với Lục Thông và cung chủ Ngọc Hư Cung rằng vật chất màu đen kia nghịch phản tiến hóa, đối với ngoại tộc còn cả dị nhân thì chính là trí mạng.
Ít nhất, dựa vào các phương tiện trước mắt của bọn họ thì căn bản không đối phó được.
Lục Thông ngồi đó không hề nhúc nhích, sắc mặt trắng bệch, cúi đầu không nói một lời.
Đúng lúc này cung chủ Ngọc Hư Cung nhận được tin tức từ cung chủ Bát Cảnh Cung, đã tiến thêm một bước trong việc tìm hiểu vật chất màu đen.
Hai ngày qua, ba đại cung chủ phân phó người giở xem các loại điển tịch, từ kho tàng Đạo giáo đến bản chép tay quý giá mà cao tăng Phật môn lưu lại, rồi đến các loại tài liệu lịch sử cổ đại đơn lẻ.
"Là vật chất hiếm có, đến từ nơi sâu thẳm trong vũ trụ, do thánh yêu luyện hóa, cực kì quý giá, dùng bí điển Đạo giáo để trao đổi cũng không thể cầu được."
Người đứng đầu Ngọc Hư Cung ngạc nhiên, tuy đã nghe Sở Phong đơn giản đề cập đến vật chất màu đen đối với tiến hóa giả như Kim Thân La Hán, Thần Kỵ Sĩ rất có tác dụng, nhưng lại không ngờ nó quý giá tới vậy.
Rất nhanh, cung chủ Bát Cảnh Cung nói cho hắn ta nghe một ít tin tức, đều là từ tài liệu lịch sử cổ đã qua chỉnh sửa, chắp vá lại các loại manh mối, chỉ ra rằng vật chất màu đen này chính là báu vật mà tiến hóa giả tha thiết mơ ước.
Vậy thì ai là người cất giấu nhiều nhất? Đương nhiên là quốc gia.
Bát Cảnh Cung, Ngọc Hư Cung, Bích Du Cung đều là ba tổ chức dị nhân lớn trong nước, các thứ liên quan đến tài liệu lịch sử cổ, điển tịch Đạo gia quý hiếm đều không hạn chế bọn họ.
Cứ như thế, chỉ trong hai ngày, rất nhiều người tuân lệnh lật xem các loại bản đơn, tìm đọc rất nhiều bí điển, đương nhiên thật sự tìm được nhiều manh mối.
Thậm chí lúc sửa sang lại điển tịch cổ đại, còn tìm được một bản chép tay từ một vị thiên sư cổ đại cũng là tiến hóa giả, trong đó vị thiên sư với pháp lực siêu cường này thể hiện sự sùng bái vô cùng đối với vật chất màu đen.
Vị thiên sư kia từng nói một đồng vật chất màu đen thì cả một hồ lô kim đan Long Hổ cũng không đổi!
Một cân thời cổ đại là mười sáu lượng, mà một đồng chỉ bằng một phần mười một lượng, số lượng ít vô cùng.
Mà kim đan Long Hổ là thần đan nổi tiếng nhất thời xưa, được mệnh danh là thần dược cấp châu báu, thủy tổ của núi Long Hổ Trương Đạo Lăng cũng là nhờ thành công luyện ra một lư kim đan Long Hổ mà tiến hóa đến trạng thái đỉnh cao.
Thiên sư ở các thời kì khác cũng rất khó luyện ra kim lan Long Hổ.
Sức mạnh của tiến hóa giả thời cổ đại, mỗi vị thiên sư đều tôn sùng như thế, còn gọi là một hồ lô kim đan Long Hổ cũng không đổi được một đồng vật chất màu đen, cái này quả thực dọa người.
Cung chủ Bát Cảnh Cung và Ngọc Hư Cung, bọn họ từ bản chép tay vị thiên sư kia lưu lại mà thăm dò được tin tức giật mình đến mức này, đều bị chấn động.
Đương nhiên, bọn họ cũng hiểu được, vật chất màu đen yêu cầu rất cao đối với tiến hóa giả. Nhất định phải đạt được một cấp bậc nào đó mới xong, nếu không thì chính là thuốc độc.
"Dựa theo sách quý Đạo giáo cổ đại có ghi chép, Sở Phong phế rồi, con đường tiến hóa đã chuyển xấu, không còn hi vọng gì nữa." Người đứng đầu Bát Cảnh Cung cũng tới.
Cung chủ Ngọc Hư Cung căn dặn mọi người trong phòng thí nghiệm, nhất định phải nghĩ cách chắt được vật chất màu đen ra, mặc kệ là dùng biện pháp nào, không tiếc trả giá, chỉ cần thành công.
"Cái này có phần khó khăn, chúng tôi đã rút rất nhiều mẫu máu nhưng còn chưa kịp phân tách thì vật chất màu đen đã trôi mất, trực tiếp trở lại cơ thể bệnh nhân."
Người phụ trách phòng thí nghiệm giải thích, cho dù ở trong phòng kín cũng không được. Vật chất màu đen kia vô cùng quái lạ, có thể xuyên thấu dụng cụ bằng thủy tinh, hay toàn bộ bình chứa làm từ thép.
"Lấy một ít máu, rót vào cơ thể sinh vật khác, xem xem có thể lưu lại vật chất màu đen hay không." Người đứng đầu Ngọc Hư Cung nói.
"Nhưng đấy là Sở Phong, cứ thế lấy máu có được không?" Người phụ trách phòng thí nghiệm đổ mồ hôi trán, đây cũng không phải vật thí nghiệm bình thường, làm như thế thật liệu Sở Phong có đồng ý không?
"Cái này là một bí mật lớn liên quan đến con đường tiến hóa, nếu Sở Phong biết, ta nghĩ hắn sẽ không phản đối. Bên chúng ta thiếu hụt cao thủ tuyệt thế, cần hắn phụ trách một phần." Người đứng đầu Ngọc Hư Cung nói.
Sau một ngày, Sở Phong tức giận, phòng thí nghiệm này coi hắn thành thứ gì, chuột bạch nhỏ hả? Hai mươi mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi đã rút không biết bao nhiêu là máu.
Choang một tiếng, hắn đạp vỡ dụng cụ thí nghiệm, đánh nát tấm thép, từ trong phòng thí nghiệm bị bịt kín đi ra, sắc mặt cực kì khó coi.
Sau khi Lục Thông nhận được tin tức lập tức xuất hiện, hiểu rõ tình huống thì vô cùng tức giận, một cước đá bay người phụ trách phòng thí nghiệm, chỉ vào mũi kẻ đó mắng to: "Lão Lý, trước đây ta đưa tới cho ngươi bao nhiêu mẫu máu sinh vật cấp Vương, mạnh mẽ ủng hộ ngươi, nhưng có phải ngươi thí nghiệm đến nghiện, mất hết tính người, mất gốc triệt để, dám chĩa mũi nhọn vào Sở Phong như vậy?!"
Người phụ trách phòng thí nghiệm cảm thấy đuối lý, hắn ta đứng tại chỗ, mở miệng muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng chỉ bảo bây giờ hắn không giải quyết được vật chất màu đen này.
"Lão Lý, có phải ngươi thấy bệnh của Sở Phong hết đường cứu chữa, không khỏi nổi mới dám cố tình làm bậy không?" Lục Thông chửi mắng một trận, đồng thời nỗ lực giúp Sở Phong hạ hỏa.
Người đứng đầu Ngọc Hư Cung tới, sau khi nhìn thoáng qua cũng không nói gì thêm, xoay người rời đi.
"Ông hẳn phải biết, mượn cho lão Lý mười lá gan ông ta cũng không dám đối xử với ta như vậy." Sở Phong bình thản nói.
Lục Thông trầm mặc, cuối cùng thở dài: "Cung chủ hẳn không có ác ý, chỉ là có hơi vội vã, muốn phá giải bí mật lớn trên con đường tiến hóa."
Sở Phong không nói gì thêm, cùng Lục Thông trở lại Ngọc Hư Cung.