Sở Phong nhặt Kim Cương Trác lên, cảm nhận được một sự khác biệt so với lúc trước. Vòng tay sáng như tuyết này dường như có thêm mối liên hệ nào đó với hắn. Hắn cảm thấy, nếu ném vòng tay ra ngoài, hắn có thể dùng tâm niệm để tìm về.
Đồng thời, uy năng của vòng tay nhất định tăng lên.
Cụ thể như thế nào thì còn cần thực tế kiểm nghiệm, nhưng khẳng định là có sự khác biệt.
Hắn có cảm giác an tâm mười phần. Cầm Kim Cương Trác trong tay, hắn không sợ bất kỳ vũ khí nào khác.
“Khi mình cầm lấy nó thì có cảm giác này. Chẳng lẽ nó lợi hại đến mức độ này sao?” Sở Phong nghi hoặc.
Đinh.
Sau đó, thanh phi kiếm màu đỏ rơi xuống đất, có sự khác biệt rất lớn so với lúc trước, từ dài bằng bàn tay thu nhỏ lại còn bằng ngón tay, đỏ tươi ướt át.
Trên mặt đất có không ít vật chất màu đỏ, đều là chất thải. Nó đã được lò bát quái Thái Thượng ưu hóa, nấu luyện đến một cấp độ kinh người.
Sở Phong cầm phi kiếm trong tay, cảm nhận được sự sắc bén đến mức đáng sợ, phẩm chất tăng lên nhiều hơn so với trước kia.
Hắn tin rằng hắn có thể một kiếm trảm địch thủ. Ngay cả vương giả kéo đứt sáu gông xiềng đỉnh cấp cũng có thể bị cắt rơi đầu. Chỉ cần thôi động, nó sẽ phát ra ánh sáng màu đỏ như ráng chiều, nhuộm đỏ cả khu vực.
Ngoài ra, chùy Tử Kim Lôi Điện cũng nhỏ hơn rất nhiều. Trên mặt đất có mảnh vụn, lượn lờ lôi quang. Không cần nghĩ cũng biết uy lực của nó càng thêm kinh người.
Nằm ngoài dự liệu, bề ngoài của bình Ngọc Tịnh không có gì thay đổi, giống như Kim Cương Trác, chất liệu của nó không hề giảm bớt, không có tạp chất tróc ra.
“Cái bình này không đơn giản.”
Về phần hắc kiếm, hắn cũng không đem ra tế luyện ở đây. Bởi vì có phi kiếm Xích Hồng là đủ rồi. Với lại vật kia thuộc về người vực ngoại. Hắn lo lắng sau khi lấy ra sẽ bị người khác nhận ra, chuốc lấy phiền phức không cần thiết.
Lúc này, kim hà lưu chuyển trong mắt của hắn, thị giác càng thêm kinh người.
“Thật sự trở thành Hỏa Nhãn Kim Tinh sao?” Sở Phong hoài nghi.
Hắn cũng không vội vã ra ngoài. Đợi thêm một khoảng thời gian nữa, hắn cảm thấy tẩy lễ cơ thể đã chấm dứt, thị giác cũng không có gì thay đổi nhiều.
Thậm chí, mùi đan dược trên cơ thể hắn cũng không thay đổi, đợi thêm một khoảng thời gian nữa cũng chỉ có mùi thịt là tăng lên.
“Đau quá.”
Cho đến lúc này, Sở Phong mới cảm nhận được làn da đau rát. Trước kia quá nhập tâm quan sát sự thay đổi mà quên đi việc bị đốt.
Nhưng tương đối mà nói, lệ khí bên trong lửa và năng lượng của lò bát quái Thái Thượng đã giảm bớt, hắn bị thương ít hơn so với những người kia.
“Ủa, người đâu hết rồi?” Sở Phong nhìn chăm chú, phát hiện những kẻ xông vào đều bị đốt không còn.
Cẩn thận nhìn lại, cũng chỉ có hai địa điểm là có người. Lão ẩu đang bị đốt cháy, mất đi một nửa cơ thể nhưng vẫn còn sống, nơi ngực của bà ta có một ngọn lửa màu xanh đang che chở cho bà ta.
“Đồ tốt đúng là không ít.” Sở Phong mỉm cười, nhưng hắn biết, hiện tại hắn không cần lo lắng về bà lão này nữa. Bà ta đã bị đốt đến tàn phế.
Lão đạo sĩ thì kinh người hơn, đã dập tắt được ngọn lửa ở mông, đang từ xa nhìn hắn cười tủm tỉm. Lão già này đúng là có chút kinh khủng.
“Cháu gái ơi, lần này gia gia sẽ dạy cho cháu biết, nói cho cháu hay cái gọi là nhà nghiên cứu trận vực đó chung quy vẫn còn quá yếu. Ngươi hãy xem ta chỉ điểm cho hắn như thế nào nhé.”
Lão đạo sĩ mặc đạo bào, phần mông đã bị đốt cháy, đã thay một áo bào màu tím khác, chẳng có ý tốt, cứ đứng tại chỗ sĩ diện muốn thu thập Sở Phong, đồng thời giảng giải cho cháu gái của lão.
“Đó là vật gì?”
Sở Phong kinh sợ. Hiện tại hắn đã có Hỏa Nhãn Kim Tinh, thị giác kinh người. Hắn nhìn thấy dưới lòng đất có bóng đen xuất hiện.
“Tiền bối, ngươi hãy mau chóng rời đi đi.” Sở Phong khuyên lão đạo sĩ.
“Nhóc con, vừa rồi ngươi kêu ngao ngao gì đó, rất tiêu hồn đúng không? Chẳng thèm để ý đến lời cầu viện của Đạo gia gì cả. Hiện tại, Đạo gia tính sổ với ngươi, để ngươi hiểu vì sao hoa lại đỏ như vậy.” Lão đạo sĩ cười hắc hắc.
Sở Phong dập tắt ngọn lửa chung quanh, khuyên bảo: “Tiền bối, ngươi vẫn nên tranh thủ thời gian rút đi đi. Chỗ mà ngươi đứng rất nguy hiểm.”
“A, sợ rồi sao? Muộn rồi!” Lão đạo sĩ trợn trắng mắt, sau đó ra hiệu cho cháu gái của lão: “Nhìn kỹ đi, cái gì là cá nằm trên thớt, cái gì là yếu ớt không chịu nổi?”
Lão muốn dạy dỗ Sở Phong để trút cơn giận.
Nhưng lúc này, mặt đất đột nhiên vỡ ra, đất đá bắn tung tóe. Một bàn tay mọc đầy lông đen nhô ra chộp về phía lão.
Tất cả mọi người đều sợ ngây người. Bàn tay kia kinh khủng vô cùng, đen như mực, phủ đầy lông màu đen, mang theo lực Thái Âm, khiến hư không bị bóp méo.
"Ai u!"
Lão đạo sĩ phản ứng nhanh chóng, nhảy lên một cái.
Nhưng rốt cuộc lão ta vẫn bị quẹt vào mông. Vốn cái mông đã bị bỏng, hiện tại mặt của lão cũng phải tái lại, gào thật to, suýt chút nữa chửi cha chửi mẹ.
“Lão đầu tử, hôm nay lão ra ngoài không xem hoàng lịch à? Cứ tưởng mình là tên trùm phản diện, hóa ra là điển hình của một kẻ thất bại. Quá mất mặt rồi, ta thấy đỏ mặt giùm lão đấy.” Thiếu nữ có vấn đề hô to.
“Mẹ nó, Đạo gia ta hôm nay gặp vận đen tám đời. Trên Trái đất còn có loại thi thể này sao? Mau trốn đi.” Lão đạo sĩ khập khiểng chạy trốn mất tiêu.
“Trời ơi, là thi thể trong ngôi mộ thần thoại đó.” Viện trưởng viện nghiên cứu Tiên Tần Tề Hoành Lâm kêu to, sau đó xoay người bỏ chạy.
Mọi người nhìn thấy, lập tức phi nước đại ra khỏi núi Tử Kim, ai nấy đều bị dọa đến phát sợ.
Bởi vì, lực Thái Âm đó quá kinh khủng, mây đen che kín bầu trời, giống như Thần Ma cái thế đang khôi phục, muốn hủy diệt nhật nguyệt sơn hà.
Sở Phong cũng chạy, nhưng chạy chưa được bao xa thì hắn liền dừng lại. Hắn nhìn thấy bàn tay phủ đầy lông đen kia đã rút xuống lòng đất.
Hắn thở dài, lò bát quái Thái Thượng không phải được hình thành từ thiên nhiên mà là được người ta dưỡng thành.
“Địa thế thần lô lão quân do thiên nhiên hình thành đoán chừng có thể luyện tiên đan, dưỡng thánh khí.” Sở Phong suy đoán.
Cuối cùng, hắn không nhanh không chậm rời khỏi núi. Lão tông sư đến tìm hắn, thấy hắn vẫn bình an, không khỏi thở phào một hơi.
Sau đó, đám người Long Nữ cũng xuất hiện.
“Ai ui, con mắt của ta.” Sau khi Sở Phong nhìn thấy Long Nữ, hắn cảm thấy cay con mắt. Dáng người nàng ta tốt như vậy, trắng sáng như tuyết, thướt tha mềm mại, quá chói mắt rồi.
Lúc này, rất nhiều người đều trở về, bởi vì bọn họ cảm nhận được lực Thái Âm đã biến mất.
Mọi người lộ ra vẻ kinh sợ nhìn Sở Phong. Nhiều cao thủ mà cũng bị thiêu chết như thế, nhưng hắn vẫn còn có thể sống sót?
“Nhục thân có mùi đan dược. Trời ơi, Sở ca ca, không phải ngươi luyện mình thành thịt trường sinh đấy chứ?” Thiếu nữ có vấn đề chạy đến, mắt to ngập nước nhìn Sở Phong, gương mặt hiện lên vẻ kỳ quái.