Nếu có thể không động thủ vậy Sở Phong cũng không muốn xuất hiện vào lúc này, vẫn còn muốn tiếp tục khiêm tốn, âm thầm thăng cấp thực lực của chính mình. Bởi vì kế tiếp thiên hạ nhất định sẽ phong vân khuấy động, nhóm giáng lâm giả xuất hiện, đại chiến không ngừng!
"Cóc, đi thôi, chúng ta lên đường!" Sở Phong ở bên ngoài Tần Lĩnh, trực tiếp đi xa, chỉ đơn giản vẫy tay với mọi người, chẳng có lời nào để nói.
"Sở Phong, ngươi không cần liều lĩnh hành động, chỉ chúng ta mới có thể giúp ngươi." Công chúa Lâm ở phía sau hét lớn.
Phùng Hoằng giễu cợt: "Không biết trời cao đất dày, ta không tin bằng mình hắn mà cũng muốn giải quyết vấn đề? Kết quả vẫn phải cầu chúng ta thôi."
...
Sở Phong ngồi trên cóc rời đi, biến mất ở trong rừng.
Tin tức xấu truyền đến, một số vương giả nhận lời ủy thác của Sở Phong, phái người đi núi Tung, kết quả có người bị giết, người bị đuổi ra.
"Người nghiên cứu tràng vực Sở Phong, nổi tiếng lắm hả? Muốn cứu cha mẹ hắn thì bảo hắn tự tới, nếu như trình độ về tràng vực đủ cao, ta nhận hắn làm tay sai giống vượn già theo sau ta!"
Đây là nguyên văn lời của Hắc Minh Bằng Vương.
Thậm chí còn mang giọng điệu bá đạo. Nó rõ ràng muốn nói, nếu Sở Phong có tiếng mà không có miếng, thành tựu nghiên cứu không cao vậy thì cút ngay, tốt nhất không nên xuất hiện, nến không giết không tha.
Sau khi loại tin tức này truyền ra, thiên hạ náo động.
Mọi người ý thức được, con đại bàng này quả thực ngông cuồng, hoàn toàn khinh thường sinh linh trên Trái Đất, mang dáng vẻ nhìn từ cao xuống.
"Mười ngày, ta chỉ đợi hắn mười ngày. Nếu như không tới báo làm tay sai vậy thì không cần xuất hiện thêm lần nào nữa!"
Giọng điệu ngang ngược truyền đến, đây là nguyên văn lời nói của Hắc Minh Bằng Vương.
Tiến hóa giả ở các nơi đều sợ hãi, có chút chấn động, đại bàng đến từ ngoài hành tinh quá cường thế và kiêu ngạo.
Sở Phong tức giận không nhẹ, đối phương bắt cha mẹ hắn, còn đe dọa khinh thường hắn như vậy, thật sự không thể nhẫn nhịn. Hắn lẩm bẩm: "Xem ra ta thật sự phải phá giới rồi, không còn cách nào khiêm tốn được nữa, con chim này chết chắc!"
Mười ngày, hắn cảm thấy cũng đủ để cái cối xay nhỏ lột xác triệt để, khi đó hắn có thể tùy ý sử dụng năng lượng trong cơ thể, đột phá đạo gông xiềng thứ bảy.
Trên núi Tung, vượn già đang bị thương nặng nói chuyện với Hắc Bằng, nói hắn ta biết Sở Phong là nhà nghiên cứu tràng vực hiếm có, trình độ rất cao, không thể làm nhục như vậy.
Trên thực tế, sau đó Hắc Minh Bằng Vương đi điều tra qua, biết được thực lực của Sở Phong cũng ngẩn ra.
Có điều nó luôn kiêu ngạo, tính tình hoang dã, chẳng hối hận chút nào: "Nếu bản vương đã nói như thế, cũng không có gì đáng ngại, không cần thay đổi gì cả. Ta chờ hắn tới thần phục, nếu như hắn không xuất hiện thì tự gánh lấy hậu quả."
Thoắt cái đã qua năm ngày, Sở Phong tĩnh tâm điều hòa trạng thái của mình, hắn đang chuẩn bị khai chiến!
Thời gian trôi qua mau, nháy mắt đã đến ngày thứ chín. Trong cơ thể hắn truyền đến âm thanh một tiếng giòn vang nhẹ nhàng, toàn bộ vật chất bao lấy cối xay nhỏ vỡ vụn, sương mù tản ra.
Một cái cối xay nhỏ đen trắng cổ xưa hiện lên, tựa như có thể nghiền ép thiên địa, nối liền âm dương, xuyên qua sinh tử, chuyển động chậm rãi trong cơ thể hắn.
Trong nháy mắt, năng lượng trong cơ thể Sở Phong tăng vọt, nhận được nhân tử thần bí với năng lượng lớn, sau đó lại được tinh luyện, khiến cho chất lượng sức mạnh trong cơ thể nhanh chóng tăng lên.
"Con chim kia, ngươi chết chắc rồi!" Sở Phong mở mắt, hiện tại hắn đang ở trong khu vực Hà Nam, cách núi Tung không xa, trực tiếp lên đường.
Năng lượng trong cơ thể của hắn bây giờ đang dâng trào. Hắn tin, không cần ăn bất kì loại quả quái dị nào, hắn cũng có thể đột phá đạo gông xiềng thứ bảy, tự mình tiến hóa.
"Ô, đó không phải là Sở Phong hả?!"
Trên đường, rất nhiều người nhìn thấy Sở Phong đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Trên thực tế, mấy ngày gần đây một nhóm tiến hóa giả đã chạy tới phụ cận núi Tung, đều đang quan sát. Cũng có người tin Sở Phong đã ở đây, muốn xem hắn đưa ra lựa chọn như thế nào.
"Sở Phong, ngươi thật sự muốn đầu quân cho Hắc Minh Bằng Vương sao?" Dưới chân núi Tung, có người hỏi.
"Ta tới để giết chim!" Sở Phong đáp gọn, sau đó từng bước lên núi.
Tin tức truyền ra, giờ phút này cường giả các nơi đều bị kinh động, mọi người luôn luôn chú ý đến núi Tung, nghe Sở Phong nói như thế, toàn bộ đều ngây người.
...
Giết chim con!
Ba chữ này truyền trên mạng chớp mắt khiến mọi nơi sôi sục, mọi người kinh ngạc không nói nên lời. Cho dù thế nào bọn họ cũng không ngờ tại thời điểm này lại có người dám nói ra những lời như vậy.
Hắc Minh Bằng Vương mạnh mẽ cỡ nào? Đây là một sinh vật ngoài hành tinh, đến từ ngoài không gian, toàn thân năng lượng thâm sâu kinh người, khiến cho dụng cụ giám sát suýt nữa phát nổ.
Nó chỉ vừa ra tay đã có thể ngăn chặn người đầu tiên khai tông lập phái là vượn già một cách dễ như bỡn.
Loại sinh vật đáng sợ cỡ này, nửa nghi nửa thực đột phá tám đạo gông xiềng. Trước mắt, đối với tiến hóa giả Trái Đất mà nói thì quả thực như một tòa núi lớn, cao không thể chạm.
Mà bây giờ lại có người dám nói ra những lời này, giết chim con, ba chữ mang theo giễu cợt, tràn đầy coi thường.
Đây là muốn khiêu chiến địch thủ không thể đánh thắng, chẳng khác nào muốn nhấc cả tòa Thái Cổ Thần Sơn sừng sững.
Không một ai nghĩ rằng trận khiêu chiến này sẽ thành công.
Nhất là sau khi mọi người biết ai là người nói ra ba chữ ấy, càng kinh ngạc.
"Không ngờ là Sở Phong, hắn muốn tới núi Tung cứu cha mẹ hắn sao? Nhưng nói ra lời ngôn cuồng như vậy, đối với hắn chẳng có chút lợi ích nào."
Một số người cau mày, lo lắng thay hắn.
Cũng có một số người sau khi giật mình thì lại buồn cười, hả hê nhìn người khác gặp họa, đợi xem náo nhiệt, cảm thấy lần này hắn quá nóng tính.
Hắn dựa vào cái gì mà dám hô to gọi nhỏ với sinh vật ngoài hành tinh?
Một số người thì thở dài. Trong quá khứ, Sở Phong xác thực rất hào hùng, tuổi tác không lớn nhưng hơn hẳn nhiều vương giả danh tiếng lâu năm, bước trên tuyến đầu tiên của tiến hóa giả.
Trong một thời gian ngắn, hắn được coi là người mà khó tìm được kẻ ngang tầm, có thể quét sạch quân địch khắp nơi!
Nhưng bây giờ thời thế đã nhanh chóng thay đổi, cơ thể của hắn xảy ra vấn đề, lui xuống khỏi võ đài của tiến hóa giả, còn muốn tranh phong với người ta kiểu gì?
Rất nhiều người thông cảm cho hắn, một nhân tài như vậy mà cứ trượt dốc không ngừng, quả thực vô cùng đáng tiếc.
Thế nhưng cũng không thiếu người cảm thấy Sở Phong quả thực điên rồi. Lần này hắn khoe khoang như thế, nhất định sẽ gặp đại họa sát thân.
"Lão đại, ngươi làm sao vậy? Tuyệt đối đừng nghĩ quẩn, chúng ta nhận được tin tức xác thực từ tổ chức dị nhân quốc gia, con súc sinh kia đã đột phá đạo gông xiềng thứ tám, thiên hạ vô địch, ngươi đừng đi làm chuyện ngu ngốc!"
Đám người thiên lý nhãn Đỗ Hoài Cẩn, thuận phong nhĩ Âu Dương Thanh, Diệp Khinh Nhu, Trần Lạc Ngôn lập tức liên lạc với Sở Phong. Tất cả đều vô cùng sốt ruột, bọn họ sợ Sở Phong đi chịu chết.