Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 736 - Chương 752: Thiên Hạ Vô Song (1)

Thánh Khư Chương 752: Thiên hạ vô song (1)

"Lão đại của các ngươi là thiên hạ vô song, làm sao có thể đi chịu chết được?!" Sở Phong sau khi nhận điện thoại thì không nói nhiều lời, bảo bọn họ an tâm sau đó kết thúc trò chuyện.

Gần núi Tung có rất nhiều tiến hóa giả, chưa kể khắp các nơi đều đông như nhau, tùy tiện tìm một chỗ trong rừng cũng thấy người, chọn bừa một tảng đá lớn cũng thấy có bóng dáng trốn phía sau.

"Sở Phong huynh đệ, ngươi phải nghĩ kĩ rồi mới làm, loại chuyện này không thể liều lĩnh!"

Có người tốt bụng khuyên can, bởi vì cảm thấy hắn đang đi nộp mạng.

"Sở huynh, chúng ta hiểu tâm trạng của ngươi, khẩn cấp muốn cứu cha mẹ mình, nhưng ngươi với con đại bàng ngoài hành tinh kia đánh nhau, căn bản không có hi vọng thắng lợi."

Dưới đất rừng, sau nham thạch, một số người nhao nhao hiện thân, tình ý sâu xa khuyên bảo.

Sở Phong chắp tay với mọi người, nói: "Đa tạ các vị có ý tốt nhắc nhở, nhưng con người ta không tin tà, hôm nay muốn leo lên đỉnh núi Tung nhìn xem con ma cầm kia lợi hại cỡ nào."

"Huynh đệ, đừng lỗ mãng, không phải chúng ta khinh thường ngươi, mà thật sự không có cách nào đối phó."

Sở Phong vẫn hướng về đỉnh núi như cũ, không thèm quay đầu lại: "Đến khi trở về ta mời các vị ăn thịt đại bàng!"

Rất nhiều người lắc đầu, cảm thấy hắn điên thật.

Cũng có người muốn nói, ngươi cũng phế rồi làm sao còn chiến đấu được, dựa vào tràng vực à? Nhưng ngươi mới bước vào lĩnh vực đấy không bao lâu, có đáng tin không?

Càng có nhiều người giễu cợt mà nhìn theo hắn đi xa, chờ cảnh hắn bị ma cầm ngoài hành tinh giết. Dù sao Sở Phong cũng từng đắc tội với rất nhiều gia tộc, bọn chúng bây giờ đều đang xem trò vui.

Thậm chí có vài người độc miệng nói xấu.

"Con người ấy, phải tự mình biết mình. Nếu không có chết cũng không biết tại sao lại chết. Ta cảm thấy hắn vẫn còn sống trong thế giới tưởng tượng của chính mình, còn nghĩ mình vẫn là Sở Ma Vương của ngày xưa có thể chấn nhiếp một phương, nhưng... đơn giản chỉ là đi tìm chết!"

"Xem trò vui là được rồi, các ngươi thử đoán xem con Bằng Ma Vương kia sẽ ngược chết hắn như nào?"

...

Một số người chế nhạo, căn bản không xem trọng Sở Phong. Cho là hắn đang tự đi tìm đường chết, chẳng khác nào đi tự sát.

Gần núi Tung, tiến hóa giả rất nhiều.

Bởi vì chuyện sinh vật ngoài hành tinh đáp xuống Trái Đất xâm chiếm núi Tung ảnh hưởng quá lớn, quét ngang thập phương, trở thành một hồi phong ba của địa cầu.

Các nước đều phái ra cao thủ tới đây thám thính, muốn biết được tiến triển mới nhất, còn có nhân mã của các đại thế lực. Không riêng gì nhân loại, rất nhiều ngoại tộc, thậm chí hải tộc cũng có cường giả chạy tới.

Cả thế giới đều chú ý, tất cả mọi người đều để ý tới núi Tung.

Mảnh đất này bây giờ đã trở thành nơi nóng nhất toàn cầu, tất cả mọi người muốn biết tiếp theo Hắc Minh Bằng Vương định làm gì, có thái độ gì đối với cư dân địa cầu.

Hiện tại Sở Phong khăng khăng lên núi, trên dường bị người chụp được truyền ra ngoài, dẫn đến ngoài kia bốn bề dậy sóng.

Không ai biết tại sao hắn tự tin đến vậy, dám làm việc như thế.

"Sở Phong, sao ngươi lại hành động trước, không phải nói sẽ đợi chúng ta sao? Ngày mai chúng ta có thể đuổi tới rồi!" Hoàng Ngưu gọi điện cho Sở Phong.

Sau khoảng thời gian chán nản rất lâu, một đám đại yêu núi Côn Luân chuẩn bị xuất thế!

"Yên tâm, ngươi vẫn chưa hiểu ta sao, tự sát và chịu chết tuyệt đối không phải phong cách của ta." Sở Phong nói với nó và mấy người Đại Hắc Ngưu, Hổ Đông Bắc rằng không cần lo lắng.

Sau đó, đám ngoại tộc Hồ Sinh, Hùng Khôn cũng tới tấp liên hệ với Sở Phong, kế đến là Khương Lạc Thần, Lư Thi Vận cũng tìm Sở Phong khuyên hắn đừng lên núi.

Phàm là người quen đều nhất trí cho rằng, hắn cứ thế đi gặp Hắc Minh Bằng Vương thì không có kết cục tốt.

"Không thì ngươi tự mình đi? Ta quay về." Cóc mở miệng, nó cũng hơi sợ, bởi vì dọc đường đi ánh mắt ai nhìn hai người cũng giống như nhìn người chết, có thể nói người trên toàn thế giới đều không coi trọng bọn họ.

"Câm miệng!" Sở Phong đạp nó một phát.

Cả thế giới đều chú ý đến núi Tung chỉ vì nơi này có một cường giả ngoài hành tinh.

Hiện tại Sở Phong đến hiển nhiên trở thành tiêu điểm, ánh mắt bao người trên thế giới đều chuyển tới, mọi người giật mình đồng thời cũng bắt đầu quan tâm động tĩnh của hắn.

Có người muốn khiêu chiến sinh vật ngoài hành tinh uy mãnh, sẽ có kết cục như thế nào? Đây là điều bọn họ muốn biết.

Trên thực tế có một số chương trình lập tức sắp xếp người, bảo nhân viên công tác đóng quân ở gần núi Tung đi theo quay Sở Phong, muốn phát sóng trực tiếp.

"Sở Phong, ngươi đùng kích động. Haiz, Ngọc Hư Cung mắc nợ ngươi quá nhiều, ta cũng không có mặt mũi nhìn ngươi nhưng bây giờ vẫn không nhịn được gọi điện muốn ngăn ngươi lại."

Âm thanh của Lục Thông bên kia hơi khàn, từ đầu tới cuối ông lão vẫn cảm thấy có lỗi với Sở Phong, trong khoảng thời gian này tinh thần sa sút, không đi tìm hắn.

Sở Phong đáp: "Ông già, ngươi đừng đổ hết mọi việc lên mình. Chuyện cơ thể của ta xảy ra việc ngoài ý muốn không liên quan tới ngươi, oan có đầu nợ có chủ, có vài người ta bây giờ lười tính toán với bọn chúng, chờ lúc ta rảnh rỗi không ngại đi giết người!"

"Không nói nữa, đau bụng!" Sở Phong đột nhiên cúp điện thoại, chuyện này cũng không phải nói lung tung, bụng của hắn thật sự rất đau.

Nói chính xác là khẩu vị nhức nhối, thầm thì rung động, giống như có một con hổ đang kêu gọi, làm hắn đói đến hoảng hốt, bởi vì lúc trên đường hắn đã đột phá đạo gông xiềng thứ bảy.

Hắn chạy một đường như điên, sau khi đến gần núi Tung mới đột phá, lo lắng chưa kịp đánh nhau đã bị đói hoảng.

Bình thường mà nói, sau khi vừa bứt phá gông xiềng vẫn có thể giữ bản thân ở trạng thái bình thản trong một khoảng thời gian, nhưng bây giờ có vẻ không chịu được nữa.

"Đói quá!" Sở Phong vội vàng tìm từ trong bình Ngọc Tịnh một miếng thịt chín để ăn.

Thế nhưng hắn cảm thấy không đỡ đói, bởi vì hiện tại hắn tiến hóa đến cấp bậc cao hơn, năng lượng tích trữ trong thức ăn trước đấy trôi đi rất nhanh.

Bình Ngọc Tịnh rất đặc biệt, có thể giữ thịt tươi ngon, nhưng nếu thời gian quá dài năng lượng vẫn bị tản mất.

Hắn cần thịt tươi, cần sinh vật cấp vương cường đại hơn.

Bấy giờ Sở Phong nhìn cóc, cũng không nhịn được chảy nước miếng.

"Má nó!" Cóc rợn cả tóc gáy, rất muốn xoay người bỏ chạy. Chủ nhân như này quá nguy hiểm, sao nhìn đến nó lại chảy nước miếng, thực sự biến thái!

Cóc hiểu lầm, nó thấy đồng tử Sở Phong tỏa ra lục quang, nảy sinh một vài ý nghĩ không hay.

Cóc chống đối: "Ta nói cho ngươi biết, ông cũng không ăn chay đâu, ngươi dám qua đây, ta đánh không chết ngươi liền tự đánh chết mình!"

"Nói bậy bạ gì đấy, mau lên núi!"

Lần này Sở Phong đột phá được gông xiềng ở phổi, vị trí này đối với hắn mà nói có ý nghĩa đặc biệt. Đây là một trong những vị trí quan trọng của phương pháp hô hấp.

Sau khi đột phá vị trí này, lá phổi của hắn hình thành một loại khí như canh kim, so với phi kiếm chỉ hơn chứ không kém, loại sức mạnh đặc biệt này sẽ khiến rất nhiều người ao ước.

Bình Luận (0)
Comment