Tất cả cường thế cùng lãnh ngạo của nó đều thu liễm.
"Bọn hắn dám đến tìm ta, giết là được, toàn diệt mấy người đến từ tinh cầu của các ngươi, một cái tai hoạ cũng không lưu lại!" Sở Phong rất thẳng thắn nói.
"Ngươi. . . đang làm xiếc trên dây, ngươi đang tự đào mộ cho mình!" Hắc Minh Bằng Vương hét lớn, nó thật sự không muốn chết, nó cường thế đều là có căn cứ vào việc Sở Phong không động sát ý mà chiêu hàng, hiện tại nó cũng sợ hãi.
"Ta là một người lập chí muốn đi săn Thiên Nữ, bắt Thần Tử cùng Thánh Nữ, sẽ biết sợ những cái này? ! Gần đây luôn luôn ẩn núp, ta vẫn còn có chút quen với cuộc sống nhàn hạ, tới đi, hàng lâm giả vực ngoại nếu đều là người giống ngươi, đến bao nhiêu ta hầm bấy nhiêu, mỗi ngày đều nướng ăn. Ừm, đương nhiên, các Thần Nữ có thể xem xét sẽ bắt sống!"
Mấy lời nói này của Sở Phong, làm Hắc Minh Bằng Vương trợn mắt há hốc mồm kinh hãi, sau đó hoàn toàn kinh sợ, nó kỳ thật cũng sợ chết, không muốn mất đi tính mạng.
"Thật sự muốn giết?" Con cóc hỏi.
"Không có cách nào khác, con chim lớn này không chịu nổi nhục nhã sẽ nhờ cậy về nhà, nhất định sẽ trở thành địch nhân, giết muộn không bằng giết sớm!"
Dứt lời, Sở Phong tiến lên, trực tiếp há mồm, phun ra Canh Kim kiếm khí tuyết trắng mà bạo liệt, phù một tiếng xuyên thủng trán con quái vật khổng lồ này!
Hắn không dám chém đầu, bởi vì sợ máu chảy ra, Ma Cầm dài 800 mét, không biết có bao nhiêu máu, nếu trào ra ngoài, sẽ giống như nước sông.
Vượn già ở cách đó không xa nhìn đến trợn mắt há mồm, cảm thấy hắn quá dứt khoát, nói giết liền giết, một Thần Bằng ngoài hành tinh cứ như vậy mà bị giết chết.
Một đám khỉ còn nhỏ tuổi đều bị hù không nhẹ, nhưng rất nhanh lại lộ ra vẻ sùng bái đối với Sở Phong, đây thật đúng là một Đại Ma Vương vênh váo lên tận trời!
Lúc này, máy truyền tin của Sở Phong vang lên, là Diệp Khinh Nhu, Âu Dương Thanh, Đỗ Hoài Cẩn gọi.
"Lão đại, cậu muốn lên trời sao, giết người ngoài hành tinh, thật sự là suýt nữa đã hù chết bọn tôi!"
Tiếp theo, các thế lực khác cũng bắt đầu tìm tới, máy truyền tin của hắn vang đến muốn hỏng, Sở Phong lựa chọn kết nối, lập tức nói cho bọn họ tranh thủ thời gian chạy tới, thịt đại bàng quá nhiều, không ăn nhanh sẽ bị hỏng!
Sau đó, hắn liên hệ với Hoàng Ngưu, hỏi nó có biện pháp gì tốt, Thần Bằng 800 mét mà để bị ôi thì có chút lãng phí.
Cho dù là bỏ vào bình không gian, năng lượng ẩn chứa trong máu thịt cuối cùng cũng sẽ biến mất.
"Rèn luyện máu của nó, đây là đồ tốt, ẩn chứa từng tia từng sợi chân huyết Tổ Bằng, luyện ra có tác dụng lớn!" Hoàng Ngưu tại đầu bên kia nói cho hắn biết, tuyệt đối đừng lãng phí.
Tâm tình của nó cực vui vẻ, nói nó cùng bọn Đại Hắc Ngưu sắp xuất quan, không chỉ đã khôi phục, mà còn tìm được dị quả, bây giờ kéo đứt đạo gông xiềng thứ sáu.
Sở Phong thật cao hứng, Hoàng Ngưu một khi đột phá cảnh giới, thực lực tuyệt đối kinh người, bởi vì trong tay nó nắm giữ cứu cực hô hấp pháp, lại có thiên phú siêu phàm.
Hoàng Ngưu nói cho Sở Phong: "Chân huyết Tổ Bằng có thể cùng dị quả kết hợp lại cùng nhau, nấu luyện ra bảo dược."
Sở Phong tràn ngập vui sướng nói: "Tốt, lần này ổn thỏa rồi, mày tranh thủ thời gian xuất quan, không cần lâu nữa tao có lẽ có thể giúp mày lại đột phá, chính tao nói không chừng cũng có thể tiến thêm một bước."
Hiện tại, sinh vật ngoài hành tinh sắp giáng lâm không ngừng, thực lực của hắn nếu có thể tăng lên lần nữa, có thể giúp cho hắn không phải sợ bất kỳ khiêu chiến nào.
Sau đó, Sở Phong kéo theo con cóc còn có cả vượn già, lập tức hành động, nấu luyện chân huyết của Hắc Minh Bằng Vương, dựa theo phương pháp Hoàng Ngưu dạy mà rèn luyện đủ kiểu.
Hiển nhiên là công trình này có chút lớn.
Vào đêm khuya hôm ấy, bọn hắn thành công hoàn thành.
Thời gian không thể kéo dài quá lâu, bởi vì năng lượng mỗi thời mỗi khắc đều đang trôi đi.
Cuối cùng, Sở Phong chỉ thu được một bình nhỏ máu màu vàng óng sền sệt kinh người, vô cùng loá mắt, đây mới thực sự là chân huyết Tổ Bằng.
Kỳ thật thứ này còn có thể làm thêm một bước rèn luyện, cái gọi là tổ huyết quá hi trân, không có khả năng trong cơ thể của con cháu đời sau ẩn chứa nhiều như vậy.
Nhìn thì là một bình nhỏ, nhưng kỳ thật tổ huyết chân chính so với chỗ này còn ít hơn rất nhiều, nhưng mà Sở Phong cảm thấy không cần thiết phải nấu luyện thêm, lúc luyện thuốc còn cần chưng nấu thêm một lượt.
Màn đêm buông xuống, Sở Phong dẫn theo cha mẹ rời khỏi Tung Sơn, trên thực tế thì vượn già cũng rút lui, cùng Sở Phong đồng hành.
Bọn hắn lo lắng, người ngoài hành tinh giáng lâm thêm lần nữa, chắc chắn sẽ trực tiếp tìm tới Tung Sơn, nên hiện giờ tạm tránh đi đầu sóng ngọn gió mới là tương đối tốt, ẩn cư tại nơi khác.
Tối thiểu nhất, Sở Phong cảm thấy nên tiêu diệt ba sinh vật đến từ tinh cầu cùng với cùng Hắc Minh Bằng Vương rồi nói tiếp.
"Thiên hạ đệ nhất!"
"Đầu đề, đầu đề, Sở Ma Vương nghịch thiên quật khởi, đi lên ghế đệ nhất cao thủ thiên hạ."
Trong một ngày này, đủ loại tin tức bay đầy trời, khắp các nơi đều bàn tán sôi nổi.
Sắc mặt Sở Phong hơi đen, luôn cảm thấy có người đang cố ý nhằm vào hắn, thúc đẩy hắn trở thành tiêu điểm chú ý, sinh vật ngoài hành tinh nếu thật sự giáng lâm, cũng khẳng định đi tìm hắn trước tiên.
Sở Phong để cha mẹ còn cả đám vượn già ẩn cư, hắn cùng con cóc lại chạy đi ra, xuất hiện trước mắt người đời.
Lâm công chúa tìm tới đầu tiên, tiếp cận hắn.
Sở Phong hỏi: "Có chơi có chịu, cô tự động đưa tới cửa?"
"Tôi làm người vẫn rất có thành tín, đương nhiên tôi cũng là nữ nhân, không phải quân tử, cho nên cá cược của tôi cùng anh có một số có thể thực hiện, có một số xem như gió thoảng đi, nói tóm lại, chúng ta có thể liên hệ thường xuyên, đi lại nhiều một chút."
Khi Lâm công chúa không cười giống như trích tiên xuất trần, một khi cười lên ngọt ngào, thì mắt to ngập nước, tươi cười như hoa, giống như một ma nữ thiên kiều bá mị.
Hiện tại cô ta còn cười đến vô cùng xán lạn, sóng mắt dập dờn, động lòng người, tràn ngập mị hoặc.
"Đây là cô chơi xấu." Sở Phong tuyệt không chiều theo, trực tiếp nói như vậy.
Lâm công chúa mắt to trợn tròn, nói: "Ai bảo anh không trung thực, giấu diếm đủ điều, luôn luôn khiến cho người ta bất an, anh có thể nói cho tôi biết đến tột cùng là anh giết chết Hắc Minh Bằng Vương như thế nào không?"
"Tôi là tiến hóa giả, thực lực thiên hạ đệ nhất." Sở Phong nói khoác mà không biết ngượng, đứng khoác lác.
Nhưng điều này lại làm cho Thích Lâm hồ nghi, không tin những lời này, cô ta thậm chí còn hiềm nghi, trực tiếp bắt lấy tay Sở Phong, tự mình thăm dò, cuối cùng ngạc nhiên, cả kinh nói: "Ngươi không ở trong lĩnh vực vương cấp? !"
Cối xay nhỏ đen trắng trong cơ thể có thể tùy thời xua tan năng lượng, giúp cho hắn nhìn như rất phổ thông, nhìn không ra căn nguyên bản chất.
Cái này khiến cho Thích Lâm hồ nghi, nghìn phần không hiểu, cô ta bắt đầu dao động, chẳng lẽ Sở Phong thật sự dựa vào trận vực mà thủ thắng?