Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 785 - Chương 801: Núi Bất Diệt

Thánh Khư Chương 801: Núi Bất Diệt

Trên đảo không có chút thực vật nào, tất cả đều là đá tảng, thậm chí còn có những hòn đá cao hơn trăm mét.

"Hòn đảo này cứ như là từ trong biển nhô ra ngoài, các ngươi xem, cái hố nơi đó còn đọng lại nước biển đó." Hoàng Ngưu chỉ về một số chỗ cho đám Sở Phong nhìn.

Ăn xong thịt rồng, cả đám người loanh quanh ở trên hòn đảo, lộ ra thần sắc khác thường, chỗ này xem ra có chút quái lạ, từ nơi sâu xa trong hòn đảo không hiểu sao lại đột nhiên tràn ra từng trận sương trắng.

Sau đó, tất cả bọn họ đều lảo đảo, vẻ mặt lộ ra kinh sợ, bởi vì hòn đảo này đang lay động hết sức kịch liệt, chấn động như là động đất.

Ầm ầm!

Tiếp đó, nhằm tảng đá làm chủ hải đảo vùng đất trung tâm, rút lên một ngọn núi, lúc đầu rất thấp, thế nhưng nó ở nhanh gia tăng, khí tức dần dần bàng bạc.

"Đi!"

Long Nữ ngay lập tức điều động đĩa bay, mang theo mấy người bay lên không trung, nơi này quá quái lạ, ở chỗ tiếp giáp với hải nhãn Đông Hải lại không thể tin đột nhiên xuất hiện một hòn đảo đầy đá, hiện tại còn thực sự mọc lên cả một ngọn núi cao.

Mấy người ở trên không trung nhìn xuống, quan sát những biến hóa của hòn đảo.

Hòn đảo bây giờ đã bị sương mù nhấn chìm, mặt trên hòn đảo triệt để hoàn toàn biến dạng, liên tục xuất hiện mấy ngọn núi lớn, vô cùng rộng rãi, càng ngày càng cao, cuối cùng còn chạm tới vị trí ngang tầm với đĩa bay.

Mãi tận rất lâu sau, hòn đảo mới yên tĩnh lại, nó vẫn bị sương mù bao trùm, ở trung tâm hòn đảo xuất hiện bảy toà núi lớn, cùng nhau vươn lên, bề ngoài đều đen thùi lùi, cao tới cả ngàn kilomet, bên dưới lại bị sương trắng bao bọc, nhìn không thấu sâu cạn.

"Thật là quái lạ, chẳng lẽ đây là bởi vì ban nãy chúng ta xáo trộn tổ rồng nên dẫn đến hòn đảo này xuất hiện."

Tất cả đều tò mò muốn tìm hiểu ngọn ngành, cuối cùng, chiếc đĩa bay lần thứ hai đi tới gần hòn đảo, chậm rãi hạ xuống.

"Chuyện này..." Mấy người hoảng sợ, đây chính là cái hoang đảo ban nãy sao?

Trên đảo vẫn tĩnh mịch vô cùng, thế nhưng bây giờ lại xuất hiện rất nhiều cây cối, có điều trên những cái cây này không có lấy một phiến lá, chồi non và nụ hoa cũng không có lấy một cái, tất cả đều là cành khô, thậm chí còn có cả một số chạc cây đã mục nát.

Đồng thời, hòn đảo này cũng lớn hơn rất nhiều lần sơ vối ban đầu.

Chuyện gì thế này, trên đảo bóng tối lờ mờ, xung quanh nếu không phải đá tảng thì lại chính là những cây cối đã chết đi mang theo mùi vị mục nát, bị sương trắng bao trùm, có phần quỷ dị.

Đám người Sở Phong đều là những kẻ tài cao gan lớn, tất cả đều trèo lên đảo lại lần nữa.

"Chỗ này không khí có phần âm u, ánh sáng mặt trời một chút cũng không lọt vào được, tất cả đều bị sương trắng che kín, ta còn cảm thấy có hơi lạnh lướt qua toàn thân!” Lão Lư lẩm bẩm, lá gan luôn luôn rất nhỏ.

"Sở Phong cao to đẹp trai, ta cùng đi với ngươi!" Cô gái trẻ có vấn đề cũng rất bất an.

"Đây là địa bàn của Long Tộc chúng ta sao, dù sao thì nó cũng cách hải nhãn rất gần nha." Con cóc lộ ra vẻ hoài nghi.

Trên hòn đảo có rất nhiều cây cối to lớn, nhưng thân cây đều đã bị mục nát, không có bất kì phiến lá nào mọc ra.

Sau khi tiến lên một khoảng cách rất dài, bọn họ rốt cục tới tới gần bảy toà núi bàng bạc lớn, đi chung quanh chúng nó một vòng mới nhìn thấy một bậc thang đá xanh dẫn lên núi.

"Đây chính là đường dẫn lên trên!"

Bọn họ nghi ngờ đây là một đường thống thượng cổ, lâu nay vẫn bị biển nhấn chìm, tới giờ mới xuất hiện lại trên nhân gian. Hòn đảo này trước đây chính là một không gian chồng chất, bây giờ mới xuất thế.

Mọi người đang đi theo thềm đá vào trong núi, cô gái trẻ có vấn đềt đột nhiên hét lên chói tai, sau đó cứ như một con gấu koala nhảy lên bám trụ treo trên người Sở Phong, vừa hét vừa chỉ về đằng trước: "có quỷ!"

"Tiến hóa giả còn sợ quỷ cái gì!" Sở Phong kéo cô ta xuống, để cô ta đứng dưới đất.

Có điều, đúng lúc này những người khác cũng đều hít vào một hơi lạnh, bởi vì ở cách đó không xa có một cái Khô Lâu, toàn thân chỉ được phủ một lớp da cũ, miệng không ngừng mở ra đóng vào, tựa như là đang nói chuyện.

"Chuyện này..." Lông tóc toàn thân Sở Phong dựng ngược lên, chuyện gì thế này? Khô lâu này đã sống bao nhiêu năm?

"Yêu ma quỷ quái kia, mày dám hù dọa ông nội mày đây, hôm nay tao nhất định phải đánh chết ngươi!" Con cóc vọt lên muốn ra tay, bởi vì nó cảm ứng được trên người Khô Lâu kia có rất ít năng lượng.

"Gào..."

Con cóc giật mình, nhanh chóng nhảy trở lại, bởi vì từ phía sau tảng đá kia thế mà lại có một con cóc bò ra, thịt đều sắp rách nát không còn lại mấy, chỉ còn dư lại khung xương và một vài miếng da làm vỏ đắp lên người.

"Hù chết ông nội mày rồi, làm sao mà lại có một bộ xương cóc lớn như vậy được nhỉ? !" Con cóc kêu lên quái dị.

Tất cả mọi người đều cảm thấy có gì đó không đúng, lục tục nhìn về phía trước, ngay lúc đó lại có một số sinh vật xuất hiện, tất cả đều mang hình thái Khô Lâu, còn đều có thể động.

"Những thứ này đều còn sống sao?"

Nơi đây được che chắn, con người không nhìn thấy cũng không cảm ứng được.

Dọc theo đường đi, bọn họ cẩn thận lại cẩn thận, đi tới cửa động ở dưới chân núi bảy tòa núi cao, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ chính là, có rất nhiều loài vật ở nơi đó, thoạt nhìn ngày xưa đều rất mạnh, nhưng hiện tại nhìn bọn chúng đều rất quỷ dị , nhìn vào khiến cho người ta sợ hãi, máu và thịt của chúng nó đều bị tách rời ra không sai biệt lắm, hiện tại chỉ còn lộ ra bộ khung xương trắng.

Nhưng mà tất cả bọn chúng đều còn sống, đều đang động đậy.

"Qúa quái đản, chúng ta đang đi lên Hoàng Tuyền lộ sao? !" Đại Hắc Ngưu nghi ngờ không thôi.

Khuôn mặt nhỏ của Hoàng Ngưu căng thẳng, cẩn thận nhìn chăm chú về phía trước, nó đang nghiêm túc kiểm tra.

"Ở kia có một cái bia, mau nhìn!" Bên trong cửa động có một cái bia đá, phía bên trên có khắc chữ, lít nha lít nhít, ghi lại một số chuyện cũ.

Nhưng mà đám người Sở Phong và Long Nữ đều không biết loại chữ này, ngôn ngữ này thật sự quá quái lạ.

"Núi bất diệt!" Hoàng Ngưu đột nhiên mở miệng.

"Cái gì, đó là tên của nơi này ư!" Cô gái trẻ có vấn đề cũng kinh ngạc thốt lên.

Chắc hẳn cả Hoàng Ngưu và cô gái trẻ có vấn đề đều biết gì đó, cả hai cùng bị chấn kinh, bọn họ nhận ra nơi này là một nơi nào.

"Đã xảy ra chuyện gì? !" Sở Phong thất kinh hỏi.

Con ngươi của Hoàng Ngưu trừng lớn, sau đó nó vô cùng kích động, nhìn chằm chằm bia đá rồi lại nhìn về bảy ngọn núi phía trước, tâm trạng rất khó bình tĩnh lại.

Một lúc lâu sau Hoàng Ngưu mới bình tĩnh lại, nó quay ra nhìn Sở Phong, nói: "Ta đã tìm thấy cơ hội để trở thành tộc trưởng, chỉ có thể tách khỏi các ngươi ở đây.”

"A?" Sở Phong kinh hãi.

"Đây là núi bất diệt, một trong bảy mươi hai Thánh Địa của yêu tộc!" Hoàng Ngưu báo.

Vẻ mặt cô gái trẻ có vấn đề đầy hâm mộ, hết sức đố kị, liên tục thở dài, nói: "Phóng tầm mắt ra khắp biển vũ trụ, nơi này chính là nơi mạnh mẽ nhất trong bảy mươi hai Thánh Địa yêu tộc!"

Bình Luận (0)
Comment