Bọn họ đã trở thành dị nhân, cho nên lúc nào cũng chú ý đến một số việc trong lĩnh vực tiến hóa, biết mối quan hệ giữa Sở Phong và Lâm Nặc Y của Sinh Vật Thiên Thần.
“Hoàng triều tiến hóa.”
Ánh mắt Sở Phong lộ ra hàn quang, đoán ra được địa vị của đối phương. Đây là đang uy hiếp hắn sao?
Không ra tay huyết tinh, chỉ là cảnh cáo nhẹ nhàng?
Khi khai chiến với đám người Hàn Văn Trạch, Hoàng Vi Nguyệt ở núi Tử Kinh Giang Ninh, mặc dù Sở Phong từ miệng đám người đó biết được rất ít tin tức, nhưng cũng biết cô gái ở Lao Sơn kia.
Bởi vì trước khi sinh vật ngoài hành tinh kia chết, gã hy vọng Sở Phong đến Lao Sơn chịu chết, vì vậy đã thông báo một số tình huống.
Sau đó, Sở Phong đọc thêm được một số tin nhắn khác, còn có tin tức đến từ đại yêu núi Côn Luân.
Côn Luân đã xảy ra chuyện.
Tuyết Báo Vương nói cho hắn biết, có một cô gái sáng sớm hôm nay lên núi Côn Luân, thấp điệu khiêu chiến với bọn họ.
Kết quả, lão Lạt Ma bị nàng ta điểm một cái đã phun máu, bay thẳng ra ngoài, còn Ngao Vương thì bị nàng ta bắt sống, trực tiếp mang đi.
“Nàng ta ra tay sao?” Sở Phong gọi cho đại yêu núi Côn Luân. Sau khi tìm hiểu kỹ càng tình huống, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống.
Đây là từng bước thúc đẩy, bức bách hắn xuất hiện sao?
“Nàng ta nói muốn tìm ngươi. Ngao Vương hỏi thân phận của nàng ta, bị nàng ta ghét, trực tiếp vỗ xuống một chưởng, khiến Ngao Vương phải hiện nguyên hình.”
Khi Tuyết Báo Vương nói những lời này, vô cùng tức giận. Bởi vì cô gái kia nói phẩm tướng Ngao Vương không tệ, chi bằng đi theo nàng ta.
Phẩm tướng không tệ? Nàng ta xem gã là chiến sủng sao?
Ngao Vương bị bắt là chuyện không vinh quang chút nào. Đại yêu núi Côn Luân không lộ ra ngoài, đang tự mình nghĩ cách cứu viện. Cho nên nhân mã các lộ không biết được.
“Cô gái đó rất âm nhu. Đây là bức ta đi tìm nàng ta.” Sở Phong buông điện thoại xuống, ánh mắt lộ ra thần sắc lạnh lẽo.
Hắn bước nhanh chân rời khỏi Sơn Đông.
Rất nhanh, đại yêu núi Côn Luân thông báo cho hắn biết tình huống mới nhất. Cả đám đều rất phẫn nộ, gửi đến mấy tấm ảnh chụp và tình huống hiện tại.
Trong tấm ảnh là một cô gái có gương mặt trắng nõn, tinh xảo, thái độ bình thản, mang theo sự lười biếng, đeo một cặp kính mát ôm một con chó con lông đen nhánh dạo phố.
Con chó kia giãy dụa nhưng không phản kháng được.
Sở Phong nhìn xuống, lập tức nộ khí dâng lên, còn phẫn nộ hơn cả đám đại yêu núi Côn Luân.
Đó là Ngao Vương. Hóa thành nguyên hình thì cũng thôi đi, nhưng lại bị người ta dùng thủ đoạn không hiểu áp chế, cơ thể chỉ dài hơn một thước, giống như một con pet.
Đường đường là cường giả nhất đại, tung hoành Tây Tạng, đánh đâu thắng đó, cũng là một trong những cao thủ nổi danh phương Đông, dũng mãnh vô cùng nhưng lại bị đối xử như thế.
Sở Phong đằng đằng sát khí. Hắn có giao tình rất sâu với đại yêu núi Côn Luân, quan hệ với Ngao Vương cũng không tệ. Khi Sở Phong gặp rủi, đại yêu núi Côn Luân đều giúp đỡ hắn. Bây giờ Ngao Vương bị người ta đối đãi như thế để bắt buộc hắn hiện thân.
“Chỉ một thị nữ lại dám bá đạo như vậy. Ngươi quả thật là đang tìm chết.” Sở Phong nổi giận, hai mắt phun lửa. Hắn rất ít khi kích động đến như thế.
Đám người Tuyết Báo Vương nói cho Sở Phong biết, đây là tấm ảnh do một vị cầm vương chụp được ở Giang Ninh. Cô gái kia phát hiện nhưng chỉ cười nhạt, cũng không ngăn cản.
“Không kiêng nể gì cả.” Sở Phong lạnh giọng nói.
Cô gái này không chinh phạt danh sơn của Trái đất. Nàng ta không muốn cả thế giới chú ý đến mình, nhưng nhắm vào hắn thì tuyệt không ôn hòa, từng bước thăng cấp, cao điệu làm việc trong phạm vi nhỏ.
“Ngươi không phải muốn tìm ta sao? Ta sẽ chủ động đến cửa, đến lúc đó tất sát ngươi. Còn tên hoàng tử cẩu thí sau lưng ngươi nữa, còn muốn vượt giới? Hết thảy diệt đi.”
Trong lòng Sở Phong nổi sóng chập chùng, ít khi nào kịch liệt như thế.
Mặc dù cảm xúc của Sở Phong rất kích động, nhưng cũng không vì vậy mà mất đi lý trí. Cô gái này dám hành động như thế, tất sẽ có thủ đoạn lăng lệ.
“Đến từ hoàng triều tiến hóa, không biết là hoàng triều mấy sao?” Sở Phong nghĩ đến chuyến đi đến Tần Lĩnh lần trước. Hắn đã nhìn thấy di chỉ của hoàng triều bốn sao, dùng á thần thú để kéo xe, ngao du các tinh hệ. Ở đó còn đặt mấy bình đài chiến xa á thần thú.
Bất kể thế nào, thế lực tiến danh xưng hoàng triều tiến hóa đều rất đáng sợ, là đạo thống cấp cao nhất trên một tinh cầu.
“Cô gái thị nữ này không phải đã tiến vào cảnh giới Tiêu Dao chứ?” Sở Phong lẩm bẩm, rất nhanh lại lắc đầu. Hắn cảm thấy không có khả năng.
Càng là sinh vật hùng mạnh, muốn vượt giới lại càng gian nan, sẽ đối mặt với sát cục trận vực vô cùng đáng sợ trên Trái đất. Đây là chuyện mà hoàng ngưu đã từng nhắc qua rất nhiều lần.
Trước mắt, người của hoàng triều tiến hóa chỉ có một thị nữ đến, những người khác còn chưa đến. Sở Phong tổng hợp suy đoán, cuối cùng cho rằng nàng ta vẫn còn ở cảnh giới Gông Xiềng.
Cho dù là cảnh giới Gông Xiềng, cấp độ hẳn rất cao. Hai mắt Sở Phong lạnh lại. Hắn cảm thấy hắn nên chuẩn bị một phen.
Đầu tiên, hắn phải tiến hóa lần nữa. Trên tay hắn vừa lúc có dị quả, lại vừa mới hái, có thể đem ra nấu luyện, giúp bản thân hắn thay đổi, càng cường đại hơn.
Hết thảy thủ đoạn đều phải dùng thực lực để làm căn cơ. Nếu không, sẽ hoa trong gương, trăng trong nước, lục bình không rễ.
Tiếp theo, hắn phải bố trí một trận vực tấn công, dùng để phụ trợ. Bởi vì hắn không cách nào xác nhận được nền tảng của cô gái thị nữ này, cho nên không thể xác định được cấp độ thực lực của nàng ta.
“Đến từ hoàng triều tiến hóa, trên người làm sao cũng phải có một hai bí bảo.” Sở Phong suy nghĩ. Nhân tố của phương diện này cũng phải cân nhắc đến.
Thậm chí, trên người cô gái đó khả năng còn có đại sát khí, trong thời khắc mấu chốt có thể thay đổi chiến cuộc.
Sau đó, hắn lên đường, một đường nhanh như điện chớp chạy đến Giang Ninh. Hắn muốn luyện dược ở lò bát quái Thái Thượng núi Tử Kim, để bản thân có thể tiến hóa lần nữa.
Nhưng hắn chú ý đến tin tức Tuyết Báo Vương gửi cho hắn. Cô gái kia đang ở thành phố Giang Ninh, dùng sợi dây xích kim loại kỳ lạ buộc Ngao Vương đi dạo phố.
“Chẳng lẽ nàng ta đã biết rõ bí mật núi Tử Kim sao?” Sở Phong cau mày.
Cho đến bây giờ, vẫn chưa có người nào biết núi Tử Kim có địa thế lò bát quái Thái Thượng, là khu vực tạo hóa. Nếu bị cô gái kia phát hiện, quả thật không tốt chút nào.
Nhưng Sở Phong cũng không giảm tốc độ, vẫn phi nước đại. Chỉ cần trước một bước xông vào lò bát quái, cũng không cần lo lắng người ngoài ngăn cản hắn luyện dược, không sợ bị tiến đánh.
Ở đó có trận vực còn sót lại, có tám loại năng lượng đáng sợ. Một khi kích hoạt, trực tiếp biến nó thành tử địa, thiêu đốt kẻ địch.
Ngoài địa huyệt lò bát quái ra, những phương vị khác cũng đều có lực sát thương kinh người.
Sở Phong thật đúng hy vọng chờ sau khi hắn tiến vào lò bát quái, cô gái kia sẽ đến tấn công hắn. Đến lúc đó, một mồi lửa đốt nàng ta thành trăm ngàn lỗ thủng, hóa thành tro tàn.