Thánh Khư (Dịch Full)

Chương 816 - Chương 832: Gió Tụ Lao Sơn

Thánh Khư Chương 832: Gió tụ Lao Sơn

“Cường giả vực ngoại cách xa Trái đất cũng không phải là không thể qua được, nhưng cái giá phải trả quá lớn. Có một số người, cho dù có thể sống sót, cũng sẽ bị phế bỏ.” Một kỵ sĩ ngồi trên hung thú lên tiếng.

Bất luận là tiên quật Nguyên Từ Bắc Cực hay là tổ Kỳ Lân cũ, trong số những người ngủ say có rất nhiều người là do năm đó cưỡng ép vượt giới mà ra.

Mặc dù may mắn còn sống nhưng cái giá phải trả rất thê thảm, đành phải ngủ say để tu dưỡng và khôi phục.

Đương nhiên, càng có nhiều hàng lâm giả trực tiếp tử vong, bị đốt cháy thành tro bụi.

“Để ổn thỏa, chúng thuộc hạ cam nguyện liều chết vượt quan, trước tiến vào không gian Trái đất, hộ pháp cho điện hạ.”

Lúc này, một đám kỵ sĩ nhảy xuống khỏi tọa kỵ, bao gồm hai vị thống lĩnh. Bọn họ quỳ một chân xuống đất chờ lệnh, phòng ngừa khi Tề Vũ chân chính vượt giới sẽ sinh biến.

“Không, đây chính là chịu chết.” Hoàng tử Tề Vũ từ chối.

Thực lực của nhóm người mà y mang theo rất cao. Vì lý do ổn thỏa, tốt nhất là chờ đến lúc Trái đất tiến hóa, tinh cầu này xuất hiện một số cao thủ cảnh giới Tiêu Dao, bọn họ giáng xuống mới có thể an toàn.

“Điện hạ, chúng thần vì để đặt chân lên ngôi sao này mà áp chế tu vi bản thân, chỉ còn lại cảnh giới Gông Xiềng, xin hãy để chúng thần đi qua.”

Trong đó có mấy người vẫn kiên trì, đưa ra một lý do hợp lý.

“Đúng vậy, điện hạ, sớm ngày bước chân vào ngôi sao này mới khiến cho ngài yên tâm hơn, chiếm cứ chủ động, đồng thời thăm dò binh khí mà thánh nhân hoàng triều Đại Tề năm đó đã làm thất lạc ở chỗ này.”

Tề Vũ nghe xong, ánh mắt sáng lên.

Y biết, người của Đại Tề vẫn luôn ghi nhớ khí vật thần thánh của tổ tiên bọn họ, muốn mưu đoạt lại. Sớm đi qua đó cũng thỏa đáng hơn.

Ngoài ra, năm đó hoàng triều Đại Tề đến đây là vì mưu đoạt tạo hóa càng thêm dọa người, kết quả thất bại. Bọn họ muốn hoàn thành nguyện vọng tổ tiên, lấy được một thứ gì đó, thậm chí trực tiếp thành thánh ở đây.

Cuối cùng Tề Vũ cũng đồng ý. Y bước qua, vỗ vai những người kia, sau đó dùng sức ôm chặt từng người.

Tề Vũ nói: “Nếu các người có gì ngoài ý muốn, người nhà của các người sẽ do Đại Tề chăm sóc, từ đây không lo.”

“Đa tạ điện hạ.”

“Nguyện vì điện hạ mà chiến. Cho dù có chết cũng không sợ hãi.”

Năm tên kỵ sĩ tiến lên, đều là tử sĩ, quang mang giáp trụ trên người u lãnh. Bọn họ bắt đầu tuần tự vượt quan.

Ầm!

Người đầu tiên vượt qua bị chia năm xẻ bảy, sau đó bị ánh lửa bao phủ. Tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra đã trở thành một đống tro tàn.

Điều này khiến cho sắc mặt của mọi người rất khó coi.

“Khi đưa Mục Thanh đi, thánh văn hộ đạo đã dùng hết. Hiện tại thiên chương còn lại không đủ dùng.” Có người thở dài.

Trên đường đi, bọn họ đã tiêu hao không ít thần vật, bây giờ có vẻ hơi thiếu thốt.

Người thứ hai càng thêm dứt khoát. Vừa mới đặt chân qua đã bị hình thần câu diệt, bị hoa văn trận vực ma diệt sạch sẽ.

“Ngôi sao này thần bí mà phức tạp, được tiền nhân bố trí. Ý chí tinh thần chưa chết hẳn, vẫn còn phòng hộ theo bản năng.” Biểu hiện của hoàng tử Tề Vũ không dễ nhìn.

Đây là thân tín mà y mang đến, trên đường đi đã chết rất nhiều, những người còn lại đều có tiềm lực to lớn. Kết quả lại đổ gần hết trước Trái đất gần trong gang tấc.

“Nói cho cùng, đám thổ dân này tiến hóa quá chậm, cấp độ quá thấp. Nếu không, ý chí tinh cầu đã sớm cho phép chúng ta đặt chân rồi.” Một vị thống lĩnh lạnh lùng nói, ánh mắt băng hàn. Liên tục chết mất hai kỵ sĩ, ngón tay của gã không khỏi bóp chặt.

Người thứ ba vượt giới, vèo một tiếng vậy mà vọt qua, trên người có chút cháy đen, bị hoa văn trận vực nghiền ép nhưng không chết, vẫn có thể chịu được.

“Haha.. tốt.!

Đằng sau, một đám người cười to, vô cùng kích động và cao hứng.

Người kia lảo đảo, nhưng cuối cùng cũng đứng lên, thương thế cũng không nghiêm trọng lắm. Gã nhảy lên không trung, bay cao hai ba nghìn mét, biểu đạt sự hưng phấn của mình.

Ầm!

Sau khi hạ xuống, gã một chân quỳ xuống đất, nói: ‘Nguyện vì điện hạ hộ pháp. Bất luận đám thổ dân hạ đẳng hay là hàng lâm giả có lòng dạ khó lường, nếu dám vọng động, toàn bộ huyết tẩy.”

“Tốt!”

Bên trong không gian chồng chất, rất nhiều người đều phấn chấn. Một Mục Thanh vẫn chưa đủ, bây giờ đã có thêm một kỵ sĩ. Điều này quá ổn thỏa, có thể dự phòng chuyện ngoài ý muốn.

Xoẹt! Xoẹt!

Kỵ sĩ thứ tư, thứ năm lần lượt vượt quan. Kết quả đều chết hết, bị ngọn lửa bao trùm, phi hôi yên diệt.

Điều này chẳng những có liên quan đến huyết mạch, căn cơ, cấp độ tiến hóa mà còn phải xem vận khí. Tối thiểu nhất tên kỵ sĩ thành công đặt chân lên Trái đất cũng không biết vì sao mình thành công.

“Điện hạ, để thần đi tìm kiếm một phen, lát nữa sẽ trở lại.” Kỵ sĩ thành công bước ra khỏi không gian chồng chất Dương Hằng quay người rời đi.

Sau đó, gã hóa thành một luồng điện mang màu bạc. Người này rất mạnh, là cao thủ cảnh giới Gông Xiềng, bắt đầu tuần sát toàn bộ khu vực Lao Sơn.

Sau đó không lâu, gã gặp những người đến từ tổ Kỳ Lân cũ đã đầu nhập, cứ thế mà vòng qua.

Rất nhanh, gã lại nhìn thấy một đội ngũ khác, đang ẩn núp trong bóng tối, mưu đồ bí mật chuyện gì đó.

“Đúng là đám tôi tớ không có mắt.” Kỵ sĩ Dương Hằng lãnh đạm nói. Sau đó gã như một chiếc máy bay ném bom lao từ trên núi xuống.

Xoẹt!

Trong chốc lát, ngân đao trong tay phải gã như dải lụa quét ngang, cắt đứt tảng đá, cắt đứt gò núi, phá diệt toàn bộ khu rừng, ánh sáng lóa mắt.

Phốc!

Lúc này có người kêu thảm, bị chặt ngang người.

Nơi này phát sinh một trận đại chiến. Một lát sau, năm sinh linh đến từ tổ Kỳ Lân cũ bị tiêu diệt mất bốn người, trong đó có một người bị bắt sống, bị Dương Hằng trực tiếp nhấc lên.

“Dựa vào các ngươi mà cũng dám đối nghịch với hoàng triều tiến hóa sao? Ngay cả chủ tử sau lưng các ngươi giáng xuống cũng không dám đùa.” Dương Hằng mang theo gã tù binh duy nhất rời đi.

Sau đó không lâu, gã quay lại không gian chồng chất, ném người kia xuống đất, lập tức có người bước đến thẩm vấn.

“Có gặp Mục Thanh không?” Hoàng tử Tề Vũ hỏi.

“Đã gặp. Nhờ thần dược của điện hạ trị liệu, chi gãy của Mục Thanh đã được tái sinh, gần như khôi phục hoàn toàn. Mấy ngày qua đều ở với Lâm tiểu thư.”

Tiếp theo, gã lại hơi kích động, nhỏ giọng mật báo: “Theo như Mục Thanh cẩn thận quan sát, tháp năng lượng bên trong cơ thể Lâm tiểu thư rất có thể là di vật do hoàng triều tiến hóa ngũ tinh để lại, thậm chí còn thần bí hơn.”

“Cái gì?” Lúc này, đừng nói là đám kỵ sĩ, thống lĩnh, ngay cả hoàng tử Tề Vũ cũng phải giật mình. Đây tuyệt đối là một tin tức kinh người.

Hoàng triều tiến hóa ngũ tinh, phóng nhãn toàn bộ vũ trụ mênh mông, họ được xem là một con quái vật khổng lồ. Nội tình đạo thống này rất thâm hậu, truyền thừa của bọn họ lại càng kinh khủng vô biên.

Nếu có thể đạt được truyền thừa tháp năng lượng, hoàn toàn có thể tạo ra một hoàng triều Đại Tề khác.

Hơn nữa, loại tháp năng lượng này có khả năng sử dụng được một lần một năm trên Trái đất, mở ra con đường an toàn dẫn đại quân tiến vào.

Bình Luận (0)
Comment