Cuối cùng, Dương Tuyên không đành lòng tận mắt nhìn thấy một đám người bị đánh tơi bời.
Quá thê thảm rồi. Ngay cả tùy tùng của Thánh nữ tộc muội là Dương Lâm cũng bị đánh cho một trận.
Hiện tại, đừng nói là Dương Tuyên, ngay cả Tình Lam đang đứng xem náo nhiệt cũng phải kinh ngạc. Cảnh tượng này khó tin quá! Một thổ dân của một ngôi sao xuống dốc, nhưng đối phó với một hai chục hàng lâm giả cũng không thành vấn đề.
Trong lúc đó, mặc dù phát sinh nguy hiểm, nhưng Sở Phong vẫn đánh bay một đám tiến hóa giả vực ngoại. Đầy đất đều là răng và máu, còn có cơ thể ngổn ngang lộn xộn.
Một đám người nằm rạp, thảm vô cùng.
Trong đó có ba bốn người kéo đứt được mười đạo gông xiềng, cao hơn Sở Phong hai cấp độ, nhưng lại bị đánh đến thổ huyết, lăn lộn đầy đất.
Hơn nữa, tên kia đang làm gì? Dương Tuyên và Tình Lam cẩn thận nhìn chăm chú, sau đó không còn gì để nói. Hắn chính là thổ phỉ, cướp sạch sẽ đồ trên người sinh linh vực ngoại.
Sau đó, tên thổ phỉ còn bắt đầu thẩm vấn, từng bước ép hỏi lai lịch của từng người, còn bảo là ghi nhớ món nợ?
Đúng là vô cùng nhục nhã. Một đám người ngoài hành tinh bị đánh cho tê người, đánh thành đầu heo, cuối cùng còn bị nhớ nợ. Nói ra, ai có thể tin chứ?
Tối thiểu nhất, Dương Tuyên và Tình Lam nhìn nhau, luôn cảm thấy tên nhóc này quá tà môn.
Trên thực tế, chuyện phát sinh hôm nay bị người ta nhìn thấy, đưa tin ra ngoài, quả thật đã dẫn phát oanh động.
“Sở ma vương mới yên tĩnh được vài ngày, bảo đảm chẳng mấy chốc lại trở ra dọa người. Lần này gây động tĩnh thật sự quá lớn.”
Sau sự kiện Lao Sơn, hắn biến mất hai ngày. Kết quả vừa mới xuất hiện đã điên cuồng đánh người ngoài hành tinh, thật khiến người ta phải bó tay.
Hiện tại, người ngoài hành tinh đến như mưa, từ bên trong các ngọn danh sơn bước ra, toàn cầu rúng động, rất nhiều người đều sợ hãi, không biết tương lai sẽ về đâu.
Các đại tài phiệt, các thế lực lớn đều rất yên tĩnh, không muốn trêu chọc hàng lâm giả.
Trong tình huống này, các bên đều rất cẩn thận, duy chỉ có mỗi Sở Phong là hành động khác biệt.
Hiện tại, trên các tạp chí lớn đều đưa tin tức và hình ảnh có liên quan về việc Sở Phong đánh người ngoài hành tinh. Xem xong, tất cả đều im lặng, không thể tin được.
Người khác sợ hãi, còn hắn thì tùy tâm sở dục.
“Nhìn mấy tấm ảnh này, ta cảm thấy đau đớn thay cho những người ngoài hành tinh kia. Các người nhìn đi, quá thảm rồi. Người ngoài hành tinh bị đánh thành hồ lô lăn đầy đất, tè cả ra quần.”
Cũng có rất nhiều thanh niên trẻ hưng phấn. Sau khi đọc xong những bài báo này, xem qua những hình ảnh đó, gần như sùng bái Sở Phong cuồng nhiệt, đều rất kích động.
“Từ những tấm hình này mà nói, Sở ma vương đánh người ngoài hành tinh dễ như đánh con, khiến cho người ta không phản bác được.”
Trên thực tế, Sở Phong đã chạy đi. Hắn dự cảm được nguy cơ, biết mình gặp phải phiền phức lớn.
Bởi vì, bây giờ thỉnh thoảng có những sinh linh xé rách mười đạo gông xiềng xuất hiện. Nếu còn xuất hiện nhiều hơn, uy hiếp đối với hắn sẽ rất lớn. Vì thế hắn đã chạy đến núi Tử Kim Giang Ninh.
Theo hắn tính toán, quái thi viễn cổ Thái Âm Hỏa Tinh kia hẳn là đã ngủ say, sẽ không ảnh hưởng đến hắn luyện dược.
Nhưng khi còn trên đường, lúc hắn xuyên qua dãy núi, ngân quang lại xuất hiện, không ngừng đánh xuống hắn. Đây là định vị, dựng tiêu ký đây.
Ngân quang này rất đặc biệt, rất thần thánh, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý. Có một số người xuất hiện truy đuổi hắn.
Ngoài không gian, Dương Tuyên mỉm cười. Y đã dùng phương pháp này dẫn đối thủ cho tên thổ dân kia, gây phiền phức nhất định cho hắn.
Đáng tiếc, lần nào Sở Phong cũng có thể phá vây mà đi.
Cuối cùng, Sở Phong cũng đến được núi Tử Kim Giang Ninh. Sau một phen dò xét, hắn phát hiện nơi này rất yên tĩnh. Sinh vật viễn cổ kia vẫn chưa thức dậy.
Trên đường đi, bởi vì Dương Tuyên vực ngoại quấy rầy, rất nhiều người phát hiện tung tích của hắn, biết hắn đến đây.
Nhưng một khi đã đến đây, đây chính là sân nhà của Sở Phong. Chỉ cần con quái vật kia không tỉnh lại, vậy thì chẳng có gì nguy hiểm. Hắn trốn bên trong lò bát quái Thái Thượng rất an toàn. Ai dám tấn công, tất sẽ bị đốt thành tro bụi.
Sở Phong kích hoạt trận vực, bắt đầu luyện đan.
Lần trước, hắn hái không ít dị quả ở tổ Kỳ Lân cũ, bây giờ đã đến lúc thu hoạch.
Một khắc, toàn bộ khu vực, ngọn lửa của tám loại năng lượng nhảy lên, đốt cháy thần lô Thái Thượng, nướng chín mảnh đất này. Bên trong địa huyệt thần lô, khói bốc lên, mùi thuốc xông vào mũi.
Bên ngoài không gian, Dương Tuyên hít một hơi khí lạnh. Bởi vì dùng Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ chú ý, dải đất kia rất thần bí, tám loại thần quang chiếu rọi mặt đất.
“Đây là vùng đất tạo hóa. Tên nhóc này đã tìm được một thần huyệt phi phàm.” Tình Lam cũng nói như thế, biểu hiện trịnh trọng.
Chỉ là bọn họ không cách nào nhìn thấy. Sau khi trận vực núi Tử Kim được kích hoạt, ngay cả Thiên Lý Nhãn cũng bị ngăn cản.
Bất luận ở chỗ nào, bất luận thuộc tinh hệ nào, nhà nghiên cứu trận vực đều vô cùng ghê gớm, được các phương tôn kính, bởi vì thủ đoạn siêu tuyệt của bọn họ.
Bọn họ bố trí sơn hà thần huyệt, quy hoạch mộ quật thánh nhân, tất cả đều không thể tưởng tượng được.
Sở Phong rất yên tĩnh, nấu luyện bảo dược, đồng thời tế ra bè trúc xanh biếc, đặt bên trong lò bát quái, tiến hành chữa trị.
Lúc này, bên ngoài lại không yên tĩnh.
Ngoài không gian, Dương Tuyên thỉnh thoáng đánh xuống ngân quang, lượn lờ bên trên núi Tử Kim, khí tượng kinh người, giống như thần tích.
Đây không phải một hai lần mà là thỉnh thoảng đánh xuống. Y muốn dẫn đến càng nhiều tiến hóa giả càng tốt, tạo thành phiền phức cho Sở Phong, xem như trừng phạt hắn.
Đáng tiếc, không như y mong muốn. Ngân quang thần bí đúng là đã thu hút không ít cường giả, nhưng bọn họ lại không đến gần khu vực lò bát quái Thái Thượng núi Tử Kim, ngay trên đường đi đã bị thiêu chết.
Một lát sau, chuyện nơi này đã phát ra sắc thái thần bí.
Sở Phong ở đây, kết quả trên bầu trời không ngừng đánh xuống ngân quang, nhìn rất thần thánh, giống như đang reo vang với hắn.
Người hiểu chuyện thì biết, trước kia khi Sở Phong bị sinh linh vực ngoại chặn đánh, trên đầu hắn cũng xuất hiện dị tượng này.
Bây giờ còn chưa có người nói cái gì, nhưng trong lòng đều đang đánh trống, đều đang giật mình. Đây chính là báo hiệu của thần thánh.
Sở Phong luyện dược một ngày một đêm, công thành viên mãn.
Trên thực tế, không cần hắn ra tay, lò bát quái Thái Thượng đều có thể luyện tốt hết thảy. Địa thế này quá siêu phàm.
Bên trong lò Thái Thượng, bè trúc óng ánh, đã được chữa trị xong. Đây là một phương tiện giao thông cực kỳ tốt.
Trên mặt đất xuất hiện mấy viên thuốc có màu lam, phát ra hào quang, dâng lên sương mù năng lượng, hương khí nồng đậm, ngửi vào trong mũi cứ như bị phê thuốc.
“Xong rồi.”
Sở Phong vui mừng nuốt một viên. Hắn không muốn trì hoãn thời gian, hy vọng lập tức tiến hóa nâng cao một bước.
Oành.
Bên trong viên thuốc màu lam ẩn chứa chất xúc tác cùng năng lượng nồng đậm, khiến toàn thân hắn trở thành màu lam.