Lão đạo sĩ ngạo nghễ nói: "Bồng Lai muốn bắt người, ai có thể phản kháng?"
Kiếm quang trong tay lão ta như lôi đình, không ngừng bổ ra, kiếm quang quá mức đáng sợ, đủ để chẻ đôi ngọn núi, cắt đứt sông lớn.
Có thể nhìn thấy, sau khi kiếm quang bay ra ngoài, đều sấy khô hơn một nửa lượng nước của hồ nước, sau khi kiếm quang đánh trúng ngọn núi, càng là trực tiếp gọt sạch một đoạn sơn phong.
"Huênh hoang!" Sở Phong u lãnh, không hề sợ hãi.
Hắn trực tiếp lấy ra vô số nam châm, dùng thủ đoạn trận vực, bố trí một cái trận vực phòng ngự - Nê Chiểu.
Sau một khắc, lão đạo sĩ bị trói buộc, giống như là lâm vào trong đầm lầy, càng lún càng sâu, giống như muốn ngạt thở.
"Ta đã hiểu rõ ý của người ở Bồng Lai, vậy cũng không còn gì để nói nữa." Sở Phong nói đến đây, cầm thanh đồng kiếm khí trong tay, vụt một tiếng, chém đứt đầu của lão đạo sĩ đang bị vây bên trong trận vực.
Một đại cao thủ đột phá mười hai đạo gông xiềng, lại bị hắn trực tiếp đánh giết như vậy.
"Ngươi. . ." Tên đạo sĩ trung niên đó giống như là nhìn thấy quỷ, phải biết, lão đạo sĩ đang ở đỉnh phong của Gia Tỏa cảnh, gần như vô địch trong số các sinh linh ở cấp độ này, nhưng mà lão ta lại bị Sở Phong cắt rơi đầu lâu dễ dàng như vậy, cảnh tượng này quá kinh khủng.
Hắn ta xoay người rời đi, nhưng làm sao có thể đi được!
Nam châm trôi nổi, đã sớm hình thành bản thăng cấp của trận vực Quỷ Đả Tường, vây khốn hắn ta.
Phốc!
Sở Phong một kiếm bêu đầu, kết thúc tính mạng của hắn ta.
Giờ này khắc này, trong chỗ sâu trong một ngọn danh sơn nào đó.
Một giọng nói lười biếng vang lên: "Năng lượng trên hành tinh này quá mức mỏng manh, bất quá lại có mùi hương thơm ngọt, đó là dấu hiệu sơ bộ đại biểu cho có nghịch chủng đã bắt đầu tiến hóa sao? Ừ, ta có loại dự cảm, ta sẽ đạt đến cấp độ của tổ tiên ở chỗ này."
Trong không gian chồng chất nằm sâu trong danh sơn, một thân anh trẻ tuổi ngồi xếp bằng khẽ nói.
Hắn ta dọc theo tinh lộ đi tới Địa Cầu rất nhiều ngày, nhưng cũng giống như những Thần Tử, Thánh Nữ khác, không dám tùy tiện vượt giới.
Hắn ta rất ít mở miệng, cũng không có di động, hết thảy đều do thủ hạ đi xử lý.
Trong lúc hắn ta hô hấp, cỏ cây chung quanh đều hơi ảm đạm, giống như là bị cướp mất một phần sức sống.
"Tinh Không kỵ sĩ, đó là một xưng hô xa xưa mà huy hoàng cỡ nào, năm đó san bằng ngôi sao này, săn bắt tất cả nghịch chủng, đánh đâu thắng đó."
Hắn ta đang tán thưởng, giống như là trầm mê ở trong một loại vinh dự nào đó, không thể tự kềm chế.
Nếu như Sở Phong ở chỗ này, chắc chắn sẽ sinh ra sát ý, lúc ở trên mặt trăng hắn đã tận mắt chứng kiến đám thiết kỵ đó tàn sát phụ nữ, trẻ em và người già như thế nào, lãnh khốc mà tàn nhẫn.
Sở Phong biết được, Tinh Không kỵ sĩ chỉ là một nhánh nhỏ trong đại quân tiến công mà thôi, vẫn không tính là quân chủ lực, nhưng chỉ như vậy cũng đã rất khủng bố rồi.
Trong không gian chồng chất, thanh niên trẻ tuổi đứng dậy, chắp hai tay sau lưng, hắn ta có được mái tóc màu đen, bóng loáng như tơ lụa, con ngươi lập lòe.
"Huy hoàng của các tiền bối nên để cho ta tiếp nối nó. Năm đó, năm đó kỵ sĩ của các tộc đều trải qua máu và chiến tranh tẩy lễ, cuối cùng mới lấy được xưng hào tinh không, quét ngang tất cả tinh cầu, thật sự là sáng chói."
Gương mặt của hắn ta thanh tú, nhu hòa, nở nụ cười còn mỹ lệ hơn cả nữ nhân, nhưng miệng lại đang nói ra những lời nói tàn nhẫn.
"Tổ thượng của ta vốn là một tiểu đầu lĩnh trong số những Tinh Không kỵ sĩ, lại rực rỡ hào quang trong lúc truy sát những nghịch chủng trên tinh cầu này, một đường hát vang mà lên, bây giờ đã là Thánh Nhân!"
Hắn ta nở nụ cười xán lạn nói: "Hết thảy đều là bởi vì phương pháp hô hấp Bách Hóa, triệt để hóa Đạo Quả của đối thủ, càng đánh càng mạnh, tinh anh, thiên kiêu trong nghịch chủng chính là lô đỉnh tốt nhất. Năm đó tổ tiên mày mắn tới đây chinh chiến, bóp chết thiên tài, chém giết kỳ tài, bách chiến bất tử, trải qua năm tháng dài đằng đẵng, rốt cục hòa hợp một lò, bây giờ thành thánh."
"Ta Vũ Văn Phong tới, làm truyền nhân của phương pháp hô hấp Bách Hóa, một đời Thánh Tử mới, đương nhiên cũng sẽ quật khởi trong này, lại đi lên con đường của tổ tiên, chém giết nghịch chủng, hóa sạch Đạo Quả và khí vận của bọn họ, đúc thành căn cơ thành thánh của ta!"
Hắn ta đang cười, gương mặt ôn nhu, còn xinh đẹp hơn rất nhiều cô gái, nhưng là lời nói ra lại làm cho người rùng mình.
Hắn ta mang theo không ít thủ hạ, đều là cao thủ, cả đám đều mang theo hơi thở thiết huyết, đứng ở rất xa xa, không dám quấy nhiễu hắn ta.
"Đều nói, phương pháp hô hấp Bách Hóa có thể hóa tận vạn vật, có quan hệ với vài cái tinh cầu xếp hạng phía trước, là thật như vậy sao?” Cách nhau rất xa, một người nhỏ giọng hỏi.
"Khó mà nói, không nên hỏi nhiều, lão chủ nhân dựa vào pháp này mà thành thánh, mà Vũ Văn Phong Thánh Tử cũng tiến hóa tấn mãnh, pháp này chắc chắn sẽ rực rỡ hào quang, chấn động tinh không!"
Những bộ hạ đó đánh giá phương pháp hô hấp Bách Hóa rất cao.
Vũ Văn Phong quay đầu nhìn về phía bọn họ, nói: "Ta dựa theo phương pháp của tổ tiên mà huấn luyện các ngươi thành Tinh Không kỵ sĩ, đến lúc đó san bằng hành tinh này!"
Đáng tiếc, bây giờ nghịch chủng quá ít, gần như tuyệt tích, đây là chuyện mà Vũ Văn Phong tiếc nuối nhất.
Bất quá, có một cái tính một cái, hắn ta cảm thấy gần đây xuất hiện một cái mục tiêu không tệ lắm.
"Không có nghịch chủng cũng không sao." Vũ Văn Phong ngóng nhìn sông núi, có phương pháp hô hấp Bách Hóa, có thể hóa tận vạn vật, hắn ta có lựa chọn tốt hơn.
Hắn ta mỉm cười, nói: "Ừ, ta giống như là ngửi được hương thơm của nụ hoa trên hành tinh đang khôi phục này, tất cả đều tốt đẹp như vậy.”
Bên bờ sông Vị Hà, đầm nước rộng lớn, hồ lớn nối liền với nhau, mây che phủ, sương mù quấn.
Sở Phong vẻ mặt nghiêm túc, trầm mặc không nói.
Quả nhiên Bồng Lai đã bước ra một bước đó, sau khi nghe được tin tức của hậu nhân dòng chính thì có phản ứng quá khích, không phải muốn đầu nhập, mà là muốn bắt giết!
Thượng Cổ mất đi, Bồng Lai đã không còn lòng cảm mến của ngày xưa nữa, nếu là lạnh nhạt đối xử, Sở Phong có thể tiếp nhận, không cần khắc nghiệt yêu cầu bọn họ làm như thế nào.
Hai bên hoàn toàn có thể cả đời không qua lại với nhau, không nhìn mặt nhau là được.
Nhưng mà cũng không phải là như vậy, di tộc ở Bồng Lai cũng nhớ kỹ hết thảy mọi chuyện, bây giờ lại dám tự cho mình là chính thống, sau khi có được tin tức về hậu nhân dòng chính, phản ứng thật đáng sợ, lại muốn bắt giữ, chém giết!
Tư thế và cử động như thế này làm lòng người rét lạnh, cũng phẫn nộ. Không chỉ bọn họ ruồng bỏ ước định từ trước, còn muốn diệt trừ đời sau của chủ nhân của bọn họ.
Trong lòng ngực Sở Phong có một luồng lửa giận, hắn không còn chút hảo cảm nào với di tộc ở Bồng Lai, từ thái độ của một mạch của thiếu chủ nhà họ Trần đó thì có thể nhìn ra một chút.